Triệu Long vừa rống lên giận dữ thì đám vệ sĩ vây quanh ghế sô pha sôi nổi đem vũ khí nhắm ngay vào tôi, khoảng cách cách thân thể tôi thậm chí không tới nửa bước chân, tôi có thể cảm nhận được vũ khí lạnh băng và bén nhọn, không cần phải đâm thủng tôi, chỉ cần nhẹ nhàng chạm một cái là có khả năng tôi sẽ về chầu trời.
Biểu cảm trên mặt bọn họ rất kinh khủng, đáy mắt không có một chút độ ấm và nhân từ nào, chỉ có ác ý và xấu xa.
Trường hợp như vậy làm trái tim tôi như chìm xuống đáy cốc.
Triệu Long nóng nảy, anh ta muốn cho tôi có đến mà không thể trở về.
Từ bệnh viện đến quán bar sắc tình này không có bất cứ đèn xanh đèn đỏ nào, nếu cảnh sát muốn tra thì cũng không có camera làm mục tiêu, anh ta đã sớm tính kế mọi việc, chính muốn lặng yên không một tiếng động mà đánh rớt tôi.
Trong vòng nửa ngày Chu Dung Thành sẽ không phát hiện tôi xảy ra chuyện, hôm nay rốt cuộc tôi có thoát khỏi chỗ này được hay không thì phải xem ý trời, và phải xem bản lĩnh của tôi.
Tôi thở ra một hơi thật sâu, cố gắng ép mình bình tĩnh lại, ly rượu của Triệu Long đã trống không, tôi đã tận mắt nhìn thấy anh ta uống xong, rượu không có vấn đề gì, tôi ngửa cổ đem ly rượu vang đỏ uống một hơi cạn sạch, ở trong tầm mắt của ông ta mà dốc ngược ly, không còn một giọt dư thừa.
“Ông chủ Triệu mời tôi uống rượu chỉ có một ly thôi sao?”
Anh ta dùng đầu lưỡi liếm qua răng cửa, lộ ra một tia hung tợn: “Đây là con đường gì rồi? Mẹ nó mày không sợ sao?”
“Sợ nhưng còn đường để đi sao, nếu mà chết thì vẫn nên làm người có cốt khí chút, tôi không thể ném mặt mũi người đàn ông của tôi đi được. Nếu tôi có về chầu trời thì cũng vẫn rượu đủ cơm no, tốt xấu gì tôi cũng là vợ của cục trưởng Cục Công An, điểm này ông chủ Triệu không hiểu được đâu.”
Anh ta thấy vẻ mặt tôi nghiêm nghị không sợ, không mấy vui vẻ: “Được, có gan, thật con mẹ nó có gan, không hổ là người phụ nữ của Chu Dung Thành, tao cho mày uống, nhiều ít tao cũng cho.”
Anh ta lại rót cho tôi một ly nữa, tôi bình tĩnh gạt đi mũi dao gần như đang chọc thẳng vào mặt tôi ra, tên tay sai kia phân cao thấp với tôi, đầu ngón tay tôi cũng không phải ăn chay, tuy rằng sức lực kém cỏi, nhưng toàn thân đều ra sức, tôi đang thử tìm hiểu để hiểu rõ Triệu Long.
Triệu Long thấy thế nhíu mày ý bảo người đó lui ra, lúc này tên tay sai mới đem dao ra xa tôi một chút.
Xem ra anh ta chưa muốn giết tôi ngay. Tôi nhìn chằm chằm chất lỏng màu đỏ sậm chứa trong ly: “Thì ra đây là vừa ra khỏi (*) Hồng Môn Yến.”
(*) Hồng Môn Yến: Trong văn hoá Trung Quốc, thuật ngữ Hồng Môn Yến được sử dụng theo nghĩa bóng để chỉ một cái bẫy hay một tình huống vui vẻ nhưng trong thực tế lại nguy hiểm.
Triệu Long châm điếu thuốc, anh ta đánh giá tôi: “Mày cũng quá không biết điều, ở hồ nước đặc khu này là nơi mà một người phụ nữ như mày có thể làm loạn sao? Kim Đại là em trai tao, đi theo tao đánh khắp thiên hạ, nó bị mày chỉnh có lẽ mạng cũng không giữ được, tao có thể buông tha cho mày sao? Mày cho rằng người đàn ông của mày có thể bảo vệ mày sao, nếu tao muốn một người nào đó gặp tai hoạ thì người đó không thể trốn thoát được đâu, tao có rất nhiều biện pháp.”
Anh ta phun làn khói nồng đậm ra, bỗng nhiên mắt hiện lên một tia dâm đãng: “Cũng phải nói, bà Chu đây thật đúng là xinh đẹp, tôi đã chơi qua không ít mỹ nữ, không hơn một ngàn thì cũng phải mấy trăm, nhưng người như bà Chu đây…”
Thân thể anh ta nghiêng về phía tôi, tôi không dấu vết tránh đi nhưng quần áo vẫn bị mũi anh ta đụng tới, anh ta tham lam ngửi ngửi: “Thơm, đẹp, đúng là một mỹ nhân cực phẩm. Cũng không biết làm việc có được hay không, lên giường kêu có dễ nghe hay không?"
Tên tay sai bên cạnh cười vui: “Dù sao cũng sẽ chết, anh Long nếm thử chẳng phải sẽ biết sao.”
Triệu Long liếm liếm môi: “Vậy thì nếm thử?”
Tên tay sai vẻ mặt như một tên cẩu nô: “Anh Thương cũng rất thích, vậy thì vị chắc chắn chuẩn không sai được. Anh nhìn cái mông của cô ta kìa.”
Ánh mắt Triệu Long dừng ở mông tôi: “Mông làm sao vậy?"
“Vừa vểnh lại vừa tròn, chắc chắn hai bên cũng có thể kẹp đến nỗi sảng chết thì thôi, phúc khí của anh Long thật tốt, trực tiếp làm chết cô ta không phải tốt hơn là chém mấy nhát sao.”
Triệu Long cười ha ha, anh ta đem tàn thuốc tùy tay ném một cái: “Bà Chu, nghe người anh em của tôi cầu tình cho cô chưa, nếu cô hầu hạ tôi cho tốt, biết đâu tôi cảm thấy vui mà thấy luyến tiếc thì sao, chỉ cần cô không báo cảnh sát, thành thành thật thật đi theo tôi, làm ấm giường cho tôi thì tôi có thể giữ cho cô một cái mạng.”
Tôi cười lạnh không nói, Triệu Long nói cô càng như vậy, tôi càng thấy hiếm lạ.
Tên tay sai lập tức hiểu anh ta muốn làm cái gì, hắn phân phó cho đám người đang vây quanh tôi đi ra ngoài chờ, khi nào có lệnh của anh Long mới được vào, đừng ở lại nơi này quấy rầy anh Long hưởng lạc.
Mấy tên côn đồ cạnh phòng thuê mở cửa ra, nhóm người này còn chưa kịp đi ra ngoài, có một tên tay sai hấp tấp đi vào, hướng thẳng đến chỗ Triệu Long đang cởi quần áo: “Anh Long, anh Thương tới.”
Sắc mặt Triệu Long biến đổi: “Mẹ nó, sao anh ta lại tìm tới đây, không phải tao đã bảo chúng mày không được nói bậy sao!”
“Lời ngài phân phó có ai dám cãi lời chứ? Lần này không có ai bảo gì, không biết vì sao anh Thương lại biết mà tới.”
Ánh mắt Triệu Long dời về phía tôi: “Con đàn bà thối, mày báo tin sao?”
Cái gì tôi cũng không nghe lọt tai, tôi chỉ nghe thấy một câu, Kiều Dĩ Thương tới.
Cả người tôi thở phào một hơi, đến thời khắc này tôi mới biết được, đến tột cùng ở trong lòng tôi ông ta chiếm trọng lượng gì, có lẽ rất khó để gạt bỏ toàn bộ, giống như có một ít rễ cây còn ở lại vậy, cho dù có cắt toàn bộ những đoá hoa tiếp theo sắp nở đi thì nó vẫn ngóc đầu mọc lại.
Tôi vừa mới cắt đi cành và quả của ông ta thì ông ta liền tiếp tục điên cuồng nảy sinh, nở ra một đoá hoa còn xán lạn hơn cả trước.
Tôi miễn cưỡng từ bỏ hết lần này tới lần khác, tựa như tôi có gây ra bao nhiêu sóng gió thì ông ta cũng không tha cho tôi mà trừ tận gốc vậy.
Kéo tơ lột kén, xé thịt lọc xương cũng không thể loại bỏ người kia khỏi cuộc sống của mình.
Tôi đong đưa chén rượu cười nói ông chủ Triệu là người trên thuyền, sao còn hỏi tôi.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi: “Hôm nay anh ta…”
Triệu Long còn chưa nói xong, tiếng bước chân đã dừng ở cửa, một bóng đen ngược sáng đi vào bên trong, đem căn phòng đang tối tăm trở nên càng thêm áp lực.
Là ông ta khiến cho người ta cảm thấy quá áp bách, quá kinh hoàng mà hít thở không thông.
Mấy tên tay sai trong phòng run rẩy gọi anh Thương, ông ta không nói một tiếng nào, giày da đen dưới chân đạp lên sàn nhà sạch sẽ, phát ra tiếng lộc cộc giòn vang, ông ta đi từ xa tới gần, đứng ở bên cạnh tôi, một ngọn lửa bốc cháy lên, chiếu vào gương mặt sắc bén mà đẹp tới nỗi doạ người.
Ông ấy châm điều xì gà rồi hút một ngụm.
“Triệu Long.”
Ông ta gọi thẳng tên khiến Triệu Long sửng sốt.
“Ai bảo mày đưa cô ấy đi?"
Cúc áo sơ mi trên người Triệu Long đã cởi hết, lộ ra bộ ngực có một đống thịt dính đầy lông, đỏ rực, Triệu Long cũng không nói dối, anh ta nói mày thấy đấy, con đàn bà này đã tới rồi, chỉ cần nó đi ra ngoài, thì sẽ có người bảo vệ tôi, tôi chính là người phụ nữ không thể đụng vào nhất ở đặc khu, chuyện tới hiện giờ hoặc là không làm, mà đã làm thì phải làm đến cùng, dù thế nào cũng không thể để cô ta đi ra khỏi cánh cửa này được.
Kiều Dĩ Thương nhếch môi phun ra một ngụm khói, giọng nói tăng thêm vài phần nghiêm trọng: “Tao hỏi mày cởi quần áo ra làm gì.”
Triệu Long bị ông ta chất vấn như vậy thì không còn chút mặt mũi nào, bọn họ đều là lão đại hắc bang, một người ở Tam Giác Vàng, một người ở Quảng Đà, so ra thì cũng không ai hơn ai, annh ta cũng không sợ, lớn tiếng gầm lên dù gì người cũng phải chết, tao chơi không được sao.
Điếu xì gà kẹp ở ngón trỏ và ngón giữa của Kiều Dĩ Thương bỗng nhiên bị bẻ gãy, tro lửa nóng bỏng rơi vào tay ông ta, nổi lên một tia đỏ chói mắt, ông ta như không cảm giác được, mặt càng không có biểu cảm, dường như là nhả từng chữ khỏi kẽ răng: “Ai dám động vào cô ấy, tao giết chết người đó.”
Danh Sách Chương: