Chu Dung Thành nghe thấy giọng nói chất vất quay đầu lại nhìn tôi, tôi và ông ta cách khoảng hư vô trong suốt nhìn nhau, ông ta nhíu mày hỏi tôi tại sao lại bỗng nhiên hỏi cái này.
Tôi không chịu nói anh có cần em nữa không, anh sẽ rời bỏ em sao.
Tay tôi liền gắt gao nhún vào tấm ga giường, tôi thực sự sợ ông ta ngầm thừa nhận, tôi không biết nếu như ông ta thực sự không cần tôi nữa, thì tôi phải làm thế nào để cầu xin ông ta giữ tôi lại, tôi càng không biết Hà Linh San mất đi Chu Dung Thành, cho dù là có nhiều tiền đi chăng nữa lại nên đi đâu sống đây.
Tôi từ lâu đã không phải là tôi ham tiền kia nữa rồi, tôi nghĩ muốn quá nhiều rồi, tôi chỉ biết đánh cược tất cả vào Chu Dung Thành, chị Bối cười nhạo nói nếu như em nghèo túng, em sẽ cảm thấy tiền quan trọng nhất, ngoài tiền ra những thứ khác đều là vô dụng, em không động đậy thì nó sẽ chạy, người khác dẫn dụ một cái ông ta sẽ chạy đi, chỉ có tiền em không tiêu thì nó vẫn nằm ở đó, cùng lắm là mất giá, nhưng sẽ không bao giờ mất tích.
Tôi thừa nhận là như thế, nhưng tôi sống một quãng thời gian cực kỳ giàu có và xa hoa, tùy tiện dùng một bộ trang sức liền mấy tỷ, chỉ cần cửa hàng nổi tiếng trong thành phố này, có sản phẩm mới này ngay lập tức sẽ gọi điện thoại đến biệt thự, hỏi xem cô San có muốn hay không, nhưng mà tôi đeo mặc chúng cũng không có quá nhiều cảm giác, ngoại trừ hùa theo nịnh nọt hâm mộ đố kỵ của người khác cũng xa vời không cần có bằng Chu Dung Thành đem lại cho tôi vui vẻ nhiều hơn.
Cuộc đời của tôi vì ông ta mới rực rỡ gấm hoa, từ trong bóng tối chìm nổi lên, tiếp xúc tia sáng mặt trời đầu tiên, ánh mặt trời là ấm áp hoàn hảo, khiến cho tôi lưu luyến mê muội.
Tôi yêu ông ta đã vượt qua tình yêu tiền rồi.
Nếu như có người phải mạnh mẽ từ trong thế giới của tôi mà đem cướp ông ta đi, tôi sẽ cùng với cô ta đánh nhau sống chết, thua tôi nhận nhưng tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Chu Dung Thành bật đèn buồng tắm lên, ánh mặt trời bị tia sáng màu trắng che lấp hòa tan, toàn bộ đường nét của ông ta đều không chân thực ông ta nhìn tôi, ông ta nói chỉ cần tôi nghe lời tôi mãi mãi là người phụ nữ của ông ta.
Tôi nghe thấy câu này không nhìn được từ trên giường nhảy xuống lảo đảo nhào vào lồng ngực của ông ta, tôi hết mức ôm chặt ông ta, ngửi thấy mùi vị thơm hoa lan nồng nặc trên người ông ta.
Lúc này tôi nếm thử được việc mừng, dư vị quấn quýt giữa thiên đường và địa ngục.
Cái này không thuộc về mùi thơm của tôi tôi cảm thấy cả người đau đớn hình như bị thứ gì đó ép quá thành ra như thế.
Người phụ nữ cũng thật là không thể bị cưng chiều quá, ông Rỗ lúc trước mỗi tháng đều phải mang về mấy người con gái nuôi, tất cả đều đê tiện, vì tranh giành sự cưng chiều cái gì cũng có thể làm ra được, tôi không chừa thủ đoạn nào đấu với bọn họ, ép bọn họ ở trước mặt tôi mà thoi thóp.
Khi đó tôi không buồn càng không đau khổ, tất cả chẳng qua cũng là vì tiền, ông Rỗ do dù chết tôi cũng sẽ không khóc chỉ sẽ cảm thấy ông ta đáng đời.
Là Chu Dung Thành đem tất cả những thứ này đổ ngã xuống, thức tỉnh tôi coi chính mình sớm nhìn thấu tim đen rồi.
Chu Dung Thành nói tôi khiến cuộc sống của ông ta trở nên có màu sắc, ông ta chính là khiến tôi từ ác quỷ trở thành một người bình thường.
Tôi nghẹn ngào hỏi ông ta "Anh thích người phụ nữ tối hôm qua không?'
Ông ta hít vào hơi dài phả ra trên đỉnh đầu tôi, hình như giống như một đám lửa bọc tôi lại.
Tôi ngửa mặt lên nhìn ông ta "Nơi này chính là nhà của chúng ta, anh sẽ trở về, anh sẽ không bỏ em đúng không."
Ông ta nâng mặt của tôi lên xoa xóa khóe mắt nói cho tôi biết sẽ không, ông ta không nỡ lòng bỏ.
Tôi nở ra nụ cười, trong lòng an ủi mình Chu Dung Thành chỉ là đối với người con gái đẹp thì rung động một chút, dùng tiền ngủ một đêm mà thôi, làm gì có vị quyền quý nổi tiếng nào không có mấy bà vợ hai để phát tiết dục vọng tiêu khiển giải trí chứ, huống hồ có tôi ở đây, cô ta vợ hai cũng không bằng.
Tôi cũng không phải là người phụ nữ đàng hoàng trong sạch gì, mấy năm trước theo quá nhiều đàn ông như vậy, lúc bắt đầu chính là tôi không xứng với Chu Dung Thành, tôi biết bản thân mình đem ông ta làm dơ bẩn rồi, ông ta không chê tôi, tôi cái gì cũng đều có thể nhẫn nhịn.
Chuyện nhỏ không nhịn sẽ rối mưu lớn, tôi không thể nhìn chằm chằm những người phụ nữ có thể nhân cơ hội kia, lẫn vào vòng tròn cũng không phải là kẻ tầm thường.
Chu Dung Thành ở trong nhà tắm rửa ráy, tôi vẫn giống như thường ngày xoa bóp đấm lưng cho ông ta, trên người ông ta không còn dấu vết bậy bạ chỉ là ngực còn in hằn hai dấu, tôi cũng không rõ là tôi tối hôm trước lưu lại hay là người con gái tối hôm qua lưu lại.
Tôi đặc biệt lưu ý cởi quần lót của ông ta, bên trên đúng là rất sạch sẽ tôi thực sự lo lắng ông ta bị người con gái ở bên ngoài tính toán, nếu như có con thì phiền phức rồi, dù sao tối hôm qua chúng tôi cũng không ngờ Chu Dung Thành sẽ yêu thích một người phụ nữ, ai cũng không mang bao, nếu như người phụ nữ kia tâm cơ đủ lớn mê hoặc Chu Dung Thành, tôi sợ rằng phải bị cô ta làm cho xuống sân rồi.
Hai năm qua tôi đều không dám mang thai con của ông ta, chỉ sợ là ngược lại, có thể người phụ nữ bên ngoài để leo lên vị trí cũng không nói trước được, dù sao Chu Dung Thành loại này ở mọi mặt đều là vua chúa, cũng không phải dễ dàng mà có thể đụng tới được, hai ngày này tôi tự mình dẫn người đi một chuyến, nhắc nhở cô ta vài câu.
Chu Dung Thành tẳm rửa sạch sẽ đi đến cục làm việc, tôi cũng lựa chọn một số quà quý từ biệt thự rời đi, đi thẳng đến khuôn viên nhà nước của phó thị trưởng.
Một vài tỉnh ủy và thành phố đều sống ở cơ quan nhà nước, biệt thự độc lập, cửa bảo vệ rất nghiêm, tôi ở phòng bảo vệ gọi điện cho chị Bối, chị ấy sau đó giúp tôi thông báo đến vợ của phó thị trưởng lúc này mới được.
Tôi tìm đến tòa nhà của phó thị trưởng, liếc mắt nhìn thấy người giúp việc đang đứng ở cổng đợi, bà ta cách hàng rào hỏi tôi có phải là cô San không, tôi nói là đúng bà ta mở cửa ra nghiêng người chào đón tôi "Phu nhân đang chờ cô ạ."
Chị Bối nói cho tôi biết phó thị trưởng thuộc loại có sắc tâm không có sắc mật, bị phu nhân quản lý rất ngặt, phu nhân phó thị trưởng nhà mẹ đẻ không có nhiều thế lực ngầm, chuyện làm ăn ngầm cũng là phó thị trưởng đứng ở đằng sau làm, nhưng hai người hôn nhân hai mươi năm năm nay đến bây giờ tình cảm cũng tạm được, phó thị trưởng nghe vợ nói chuyện quen rồi không đổi được, phu nhân cơ bản là một mình chống một phương.
Muốn nịnh bợ phó thị trưởng, ngoài làm cho ông ta vui lòng thì sau lưng cũng phải lén lút đưa cho người phụ nữ này, chính là vào tay trên người của phu nhân.
Có người nói có một số cấp phó muốn đi cửa sau với phó thị trưởng, ở nhà mình sắp xếp mấy người phụ nữ, lấy lý do mời đến nhà ăn cơm cung cấp cho ông ta địa điểm làm xxx vui đùa, xong chuyện thì lại lái xe tiễn ông ta rời đi, những biện pháp ẩ giấu này làm rất tốt, cho tới nhiều năm như vậy chuyện phó thị trưởng háo sắc bên trong ngầm hiểu, bên ngoài không biết gì cả.
Tôi tiến vào phòng khách đem quà giao cho người giúp việc, phu nhân phó thị trưởng từ tầng hai đang đi xuống, bà ta cời nắm chặt tay của tôi "Cục trưởng Chu vừa mới trở về, cô gấp gáp như vậy đến làm gì chứ, còn không ở nhà từ từ hâm nóng hâm nóng."
Những người phu nhân quan to này thích cô gái thận trọng ngoan ngoãn, tùy tiện kết giao bọn họ sẽ lo lắng gây rắc rối. đặc biệt là chính mình là loại người con gái như vậy, càng cấm kỵ.
Tôi nói lời nhỏ nhẹ nói chính là ông ta bảo tôi đến, tôi thuận miệng nhắc mấy ngày này muốn đến thăm bà, ông ta bảo tôi không được nuốt lời, còn dặn tôi mang một ít đặc sản ở Nam Ninh đến, tôi xem ông ta để bụng như thế, vội vàng liền đến đây rồi.
"Cục trưởng Chu biết xử lý công việc khó trách cô lại chăm sóc cẩn thận như thế."
Tôi nhìn phu nhân phó thị trưởng khuôn mặt đoan trang hiền lành kia liền nhớ đến dáng vẻ bà ta đêm đó phóng đãng ướt át cưỡi con vịt ở hội quán dưới lòng đất trên người tùy ý giao hoan không nhịn được cười lên, không biết bà ta còn là cười những điều dối trá của những nhân vật nổi tiếng quyền quý.
Bà ta kéo tôi ngồi xuống ghế sô pha, người giúp việc bưng lên hai chén trà, tôi cầm bốc lên khẽ cụng cốc với bà ấy, phú nhân phó thị trưởng hỏi tôi trà có thơm không, tôi nói không hiểu về trà nhưng uống rất ngon.
"Nước trà có đắng hay không, tháng ngày có ngọt hay không, bản thân mình rõ nhất, phu nhân quan thì có động lượng của phu nhân quan, cô San tuy rằng không phải là chính thất, nhưng sau này nói không chừng, người đàn ông của chính mình là quan chức, nên giả bộ hồ đồ mới được.
Tôi nhấp ngụm trà chậm chạp không nuốt sống, đắng đến cau mày lại "Giới quan chức cái bát to này cái gì bỏ vào cũng có thể nghiền nát, thẳng thắn cương nghị thanh liêm chí hướng, ở giới quan chức không đáng một đồng, giá trị chân chính chính là quyền lực, mà quyền lực một khi có người sẽ thay đổi."
Tôi xúc động nói phu nhân là có người phụ nữ thông minh, giới quan chức là chảo nhuộm lớn nhất của thế gian, giới quan chức đối với người đàn ông sa ngã thật đáng buồn.
Tôi nói lời nắm chặt tay của bà "Phu nhân, tôi có một yêu cầu cần bà giúp đỡ."
Bà ta đặt chén trà xuống từ bên trên nâng lên một bồn hoa, cắt tỉa sửa cành, để tôi nói nghe xem thế nào.
"Tính tình Dung Thành đắc tội với người, muốn làm bạn đồng sự của anh ấy quá nhiều, tôi khuyên nhưng anh ấy không nghe, anh ấy chính là cố chấp."
Phu nhân phó thị trưởng ở trong khi tôi nói đã đem bồn hòa cắt tỉa rất gọn gàng rồi, bà ta nhìn chằm chằm vào một bông hoa nói "Từ xưa đến nay công cao chấn chủ là kiêng kỵ rất lớn, cục trưởng Chu ở cơ sở danh tiếng tốt, ông ta không có nhận hối lộ, năng lực hình sự trinh sát lại xuất chúng, nhìn về trong tỉnh có mấy người giỏi hơn ông ấy, cô San nên sớm biết tỉnh ủy nhìn ngắm ông ta, ông ta không có chuyện gì thì tôi, một khi có chuyện chính là chuyện lớn không ngóc đầu lên được, từng lớp quan lớn sẽ đem ông ta mà đè hết mức."
Giới quan chức quy tắc sinh tồn là thích ứng không sạch sẽ, quá tham pháp sẽ không dễ, quá thanh lên đồng hành cũng không xong, nắm giữ được một độ cũng không phải dễ dàng như vậy, chính trị và đánh bạc cũng gần như nhau, chút vui vẻ thương tổn lớn, ở trên chảo nhuộm xoay tròn tốc độ cao bên trong phân rõ trắng được mà ngược lại nửa bước cũng khó đi.
Chu Dung Thành lấy danh nghĩa của vợ ông ta mở công ty, chỉ cần tay ông ta không bậy bạ, mũ ô sa của ông ta chính là sạch sẽ, liền ngăn ánh mắt của người khác.
Tôi hỏi bà ta có thể phiền phó thị trưởng bảo đảm cho ông ta nhiều hơn một chút thì những chuyện khác ông ta dễ thương lượng.
Bà ta ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn người giúp việc đang bận rộn ở nhà bếp, khóe môi bỗng ôm lấy nụ cười ý vị thâm trường, tôi đây mới cố ý cất cao giọng nói "đoàn kịch dân gian mới đến, đều là màn kịch quê, nồng đạm mùi vị của quê hương, kịch của rạp hát lớn cũng không thú vị bằng cái này, phu nhân nếu như có thời gian rảnh tôi dẫn bà đi xem."
Người giúp việc nghe thấy thò đầu ra hỏi bây giờ đi sao, tôi nói tôi sẽ chăm sóc tốt sự an toàn của phu nhân, xem kịch xong sẽ đưa bà trở về.
Phu nhân phó thị trưởng lên tầng thay quần áo, dặn dò người giúp việc đừng có gọi điện cho bà ảnh hưởng đến bà ta xem kịch, cũng không cần nói với thị trưởng.
Người giúp việc ánh mắt nhìn theo chúng tôi lên xe, đi xa khỏi khu biệt thự tôi hỏi bà ta đi đâu đấy, bà ta còn nói đi chơi bời tươi đẹp, dẫn tôi đi chơi có chút thú vị.
Tôi lần trước đến đi vội vàng, nhà này hội quán ngầm rất nhiều hạng mục đều không nhìn thấy, bà là khách quen, xe nhẹ nhàng quen thuộc đường mang tôi tiến vào một phòng ngăn cỡ lớn mở ra.
Bên trong đã không có ít người ở đó, so với buổi tối còn náo nhiệt hơn, đều là các bà phu nhân béo mập bốn năm mươi tuổi, nóng đầu ngậm thuốc lá cả phòng toàn mùi tanh.
Trên một chiếc giường lớn rộng hơn hai mét có ba con vịt, một con quỳ gối phía trên, một con khác thì phía hậu môn xuyên thấu, còn một con đang bị thằng cha của chính mình đung đưa, để con vịt kia liếm.
Các bà phu nhân vây quanh xem rất hưng phấn, dồn dập hướng lên trên ném đồ trang sức và tiền, lớn tiếng nói nếu như liếm ra thì lại thêm ba mươi triệu.
Quỳ trên giường bị con bị trước sau xuyên qua có chút thống khổ nhíu mày, phát hiện tiếng kêu cầu cứu ừm ừm, hiển nhiên từ phía sau con vịt kia đâm qua ăn một viên thuốc tráng dương, thằng cha to lớn đến mức kinh người, người đàn ông trưởng thành thủ đoạn cũng không thô như thế, hậu môn lại nhỏ lại chặt, mỗi lần co rúm đều có thể nhìn thấy mấy giọt máu chảy ra.
Con vịt hướng về miệng hắn bị tiền làm cho kích thích cực kỳ hưng phấn, điên cuồng mà di chuyển chiều dài người, ở dưới ánh đèn trắng mấy hạt trân châu ở trong bát hiện ra lấp lánh, đem những tên này càng dũng mãnh hơn, làm nổ các phú bà ở dưới đáy kinh hãi liên tục kêu lên.
Con vịt quỳ xuống rất nhanh không chịu nổi, gương mặt nôn khan trắng bệch ngã ở trên giường.
Phú bà có chút không hài lòng, hỏi có được hay không, nếu như dừng lại thì sẽ không đưa tiền , hai con vịt lập tức bị ép buộc phải bò lên tiếp tục cuồng dã xâm phạm nhau.
Phu nhân phó thị trưởng có mùi vị nhìn tình cảnh này, trong lòng nổi lên một trận phát tởm, khẩu vị của những người phụ nữ này cũng quá là nặng, nam nữ không thỏa mãn, lại muốn xem đồng tính giao hợp, đây chính là trận vui mừng buồn nôn nhất tàn nhẫn nhất, bị đâm vào hậu môn con vịt đến cuối cùng khắp nơi phóng uế không khống chế được, hậu môn rụng xuống đều là chuyện thường xảy ra.
Giới giải trí thần tượng họ Chu vai nam trẻ chính là vì muốn tài nguyên của tác giả, bị chơi đến nỗi hậu môn nứt ra rất nhiều khách nam hầu hạ đều mắc bệnh này, giao hợp dẫn đến không thể trị khỏi sau này đi ị cũng khó khăn, đau đến tan nát cõi lòng.
Bảo vệ đem con vịt ngất đi khiêng xuống giường, khi đi qua bên người tôi nhìn thấy cặp mông của anh ta sưng tỏ máu tươi lẫn vào phân từ hậu môn đi ra ngoài, treo ở trên khe mông bất cứ lúc nào cũng muốn tách ra vậy.
Tôi sắc mặt biến đổi, điều hòa cả nửa ngày mới nhịn xuống được không nôn ra.
Phú bà trước mặt liếc nhìn một cái có chút tiếc hận "Con vịt này lớn biết bao."
Phục vụ rót rượu ở hiện trường nói mới mười bảy tuổi, mới vào nghề, đều bắt nạt cậu ta, cũng chỉ có thể chấp nhận.
Danh Sách Chương: