Mục lục
Sắc Dụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi đã từng nhìn thấy chiếc áo đó, trong số những người mà tôi từng gặp, chỉ có Kiều Dĩ Thương mới có thể mặc chiếc áo có khắc hoa mẫu đơn đẹp như vậy, khí chất như vậy. Ông ta cũng đến đây sao. Ông ta nhảy xuống biển cứu tôi sao. Ông ta không trách tôi nổi lên sát tâm, không trách tôi làm hỏng nhà kho của ông ta sao.

Tôi thẫn thờ nhìn bóng dáng đang liều lĩnh bơi đến chỗ tôi, Nước biển dâng cao làm quần áo ông ta hở ra giống như sườn núi cao cao vậy, ông ta tứ chi thon dài múa tung bay, trước mặt ông ta có vô số bọt nước tung lên, ông ta nhìn về phía tôi, dáng người đẹp như vậy, tiêu sái như thế, giống như là con cá dưới đáy biển sâu vậy, liều mạng tiếp cận thực vật thủy sinh là tôi đây.

Tôi dường như đã trở lại rừng Tử Kinh, trở về với biển hoa màu tím đầy trời, ông ta dắt ngựa và nắm lấy tay của tôi cùng đi hết một quãng đường dài thật dài.

Ông ta càng ngày càng đến gần, sóng yên biển lặng, cảm thấy yên lòng khi đang đối mặt với sự sống chết, cuối cùng tôi cũng nhìn rõ được khuôn mặt ông ta, nét mặt tuấn tú của ông ta có chút biến dạng dưới tác động của nước biển, ánh mắt ông ta vẫn rất lãnh đạm, nhìn thẳng vào mắt tôi không chút gợn sóng, nếu không tôi sẽ càng sợ hơn, tôi biết bản thân cách cái chết chỉ còn một bước nữa thôi, sự lãnh đạm của ông ta đã cho tôi một chút sức lực để tôi nhìn ông ta, chỉ là ở nơi xa không ngừng trầm xuống, cuối cùng một hơi thở treo ở cổ tôi cố gắng giữ cho tôi không bị ngất xỉu, tôi bị nước biển mặn làm cho bị sặc, trong nước có mùi dầu của thuyền, tôi nhịn không được liền nôn ra, đồng thời lại uống thêm rất nhiều nước, Kiều Dĩ Thương ý thức được tôi có chút khó thở ông ta liền ra sức nhanh chóng tới gần tôi hơn.

Khi ông ta đưa tay về phía tôi, sắp sửa nắm được quần áo của tôi, Chu Dung Thành đột nhiên xuất hiện từ vùng biển phía trên tôi, không có chút phòng bị và dự liệu cứ như vậy không phát ra tiếng động.

Kỹ năng ở dưới nước của ông ta còn tốt hơn Kiều Dĩ Thương, ông ta không chuyển động hiện lên các bọt nước, càng thành thạo hơn trong việc kiểm soát những cơn sóng đang dâng cao, nhanh đến một cái nhảy xuống nước thôi thậm chí có thể bơi xa hơn một mét, ông ta từ trên lặn xuống chịu áp lực lớn hơn, cuối cùng vẫn là Kiều Dĩ Thương ôm lấy tôi trước, ông ta liền ôm tôi vào lòng, Chu Dung Thành duỗi tay ra nắm lấy một nắm nước biển nơi tôi biến mất.

Kiều Dĩ Thương không có đợi ông ta, càng không có đem tôi giao ra, mà là dẫn theo tôi nhanh chóng bơi lên bờ, Chu Dung Thành chìm sâu vào đáy biển, ổn định sức nổi rồi quay trở lại con đường cũ, ông ta không cách nào xông đến chỗ tôi, chúng tôi không thể không từ hai vòng lốc xoáy tách ra, ông ta rất nhanh liền biến mất ở phía sau.

Kiều Dĩ Thương vỗ vỗ mặt tôi, ở tôi trừng lớn ánh mắt nhìn xuống, hôn lên môi tôi, thổi một hơi nóng vào trong miệng tôi, hơi thở nồng nặc mùi rượu đi vào miệng tôi, khiến tôi nhất thời có được chút khí lực cũng có chút hô hấp, cảnh tượng không còn là màu xám nữa, mà là có ánh sáng.

Ông ta vốn dĩ rất cố hết sức lại bỏ ra hơi thở của mình, tôi cảm thấy cơ thể chặt chẽ của ông ta đang có chút run nhẹ, sau khi nhận được oxy của ông ta, ông ta rất bá đạo đè đầu tôi xuống cắn miếng cuối cùng, sau ánh sáng đó, tôi thè đầu lưỡi định đẩy ông ta ra, nhưng ông ta nhấc tôi lên và đỡ cơ thể tôi nhìn thấy ánh sáng một lần nữa, trên bờ đã có rất nhiều người đang chờ đợi, nhìn thấy tôi từ mặt nước đi lên, lến tiếng hét lên đó là bà Chu, thực sự là bà ta.

Trong đám đông không biết là ai nắm lấy tay của tôi và đặt tôi nằm lên boong tàu, Kiều Dĩ Thương và Chu Dung Thành cơ hồ cùng lúc nổi lên từ hai mặt nước cách xa nhau hàng chục mét, Chu Dung Thành lên bờ trước, ông ta cầm lấy áo vest từ trong tay của người phục vụ để che ngực của tôi đỡ khỏi bị lạnh.

Ông ta một tay ôm lấy cơ thể đang run rẩy của tôi, còn tay kia nhẹ nhàng đè lên ngực tôi, tôi cảm thấy bên trong dạ dày có một cỗ nước lạnh đang trào ra, khiến cổ họng nôn mửa nhiều lần, sau đó phun ra hai ngụm nước bọt. Tôi cảm thấy hô hấp ổn định rồi, chỉ là cơ thể không có chút sức lực nào, gió trên biển thổi dữ dội, thổi vào làn da đang nhỏ giọt của tôi có chút lạnh, tôi cuộn tròn thành một đoàn, nhỏ nhắn và mềm mại, làm kích động đến nỗi thương tiếc và tức giận lớn nhất của Chu Dung Thành, ông ta hét lên rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Quản lý bị mấy hành khách đẩy ra, anh ta còn run hơn cả tôi, thậm chí có thể nghe thấy hai hàm răng răng rắc: “Bà…Bà Chu đang ở trong khoang thuyền bên cạnh kho chứ đồ rơi xuống nước, đây là dùng thông khí bên trong khoang thuyền, sẽ được mở khi họ không lái thuyền làm tiệc chiêu đãi, phục vụ cũng sẽ bị cấm vào, không biết bà Chu vào trong đấy bằng cách nào.”

Quả nhiên có người hãm hại tôi, muốn lợi dụng dịp hỗn loạn này không hay biết gì dồn tôi vào chỗ chết, khách khứ ở hiện trường một nửa đều không phải là người đặc khu, các loại thân phận ở xung quanh thành phố đều có, hơn nữa bốn con du thuyền là thông với nhau, có thể tùy ý đi lại,

Rất khó để điều tra. Để bảo vệ sự riêng tư cho khách cho nên du thuyền không lắp camera giám sát, đối với người hận chết tôi mà nói thì đây là cơ hội ngàn vàng trong đời.

Không ngoài dự đoán, tên phục vụ chỉ đường cho tôi cũng là người đứng sau màn này, cho dù tôi không có chủ động đi tìm anh ta, thì anh ta cũng nhất định có kế hoạch dụ dỗ tôi đến.

Chu Dung Thành cười lạnh: “Thế nào, địa vị của tôi còn không đủ để các người chú ý bảo vệ vợ của tôi sao.”

Quản lý run rẩy nói: “Tổng giám đốc Chu một tay cũng có thể bóp nát chúng tôi, chúng tôi làm sao dám không tận tâm chứ, chúng tôi thực sự không biết người rơi xuống nước là bà Chu.”

Chu Dung Thành nén giận, giọng điệu càng thêm lạnh lùng.

“Không biết là ai thì không thể cứu sao, mặc kệ đêm nay trên du thuyền ai gặp nạn, đều không phải là anh gánh vác nỗi.”

Quản lý nhìn thoáng xa xa có sóng nhấp nhô: “Nước quá sâu rồi, lại là buổi tối, ở gần đây thì không sao, xa hơn một chút cái gì cũng không nhìn rõ, không phải bơi giỏi thì không ai dám xuống dưới, rất dễ dàng không thể lên lại.”

Giọng nói đanh thép của bà Mạc sau lưng người quản lý vang lên: “Đây là bà Chu biết bơi, uống hai ngụm nước cũng không vướng bận, lỡ may không biết bơi, lần này sợ là anh Thương cứu cũng không lên được, ở dưới nước một phút chống đỡ cũng chống không nỗi. Bà ấy có mệnh hệ gì, tất cả mọi người nhân viên trên du thuyền đều không thể sống.”

Người quản lý sợ tới mức mặt tái mét, ông ta cúi đầu nói dạ dạ dạ, là lỗi của chúng tôi. Tôi nắm lấy tay của Chu Dung Thành hướng ông ta lắc đầu, tôi cố gắng đứng lên, ông ta nắm lấy bả vai của tôi khiến tôi không thể động, sau đó ôm lấy tôi. Vào một dịp trọng đại như thế này, cho dù có khó chịu đến mấy tôi phải lấy lại mặt mũi, tôi không thể chật vật như vật mà rời đi, chương trình phía sau tôi đều sẽ không bỏ lỡ.

Tôi hỏi quản lý ở đây có quần áo không, anh ta nói có, du thuyền có rất nhiều lễ phục, chỉ sợ bà Chu không thích thôi, bôi nhọ sự tôn quý của bà. Tôi kêu anh ta lấy tới cho tôi thay, tôi nắm chặt tay của Chu Dung Thành, từ boong tàu đứng dậy, tôi mỉm cười chào hỏi với mọi người xung quanh, nói bản thân mất hứng rồi kêu mọi người tiếp tục. Tôi sẽ đến sau.

Thường Cẩm Lệ từ phía sau đám đông xông đến, cô ta nhìn thấy ông ta toàn thân dính nước, đầu tóc và quần áo đều ướt sũng, kinh ngạc hét lên một tiếng rồi lao về phía ông ta: “Anh Thương, sao anh lại xuống nước rồi, biển sâu như vậy, lỡ như sóng lớn tới, anh có biết sẽ xảy ra chuyện không.”

Kiều Dĩ Thương nói với cô ta không đáng ngại, uống một ly rượu ấm người là được rồi. Thường Cẩm Lệ ánh mắt sắc bén nhìn về phía tôi. Chu Dung Thành ôm lấy eo của tôi đối với Kiều Dĩ Thương nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Kiều ra tay cứu vợ của tôi.” Khuôn mặt anh tuấn của Kiều Dĩ Thương vẫn còn đang dính nước, ông ta mỉm cười: “Tôi cũng không phải là toan tính gì, chỉ vì tiếng cảm ơn mới bằng lòng làm như vậy.”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
LYA
Lee Yett Ador08 Tháng sáu, 2023 17:58
muốn cục trưởng Chu với chị về với nhau ghê
X
xinhnhare24h23 Tháng tư, 2023 04:29
Truyện hay. Thích anh Kiều ghê. Nữ chính cứ bảo thông minh, thông minh mà thế này cho vào truyện cung đấu chắc chưa sống quá 10 chương. Mấy cái bẫy dễ ẹc ra mà cũng mắc bẫy. Toàn chờ đàn ông đến cứu thôi.
X
xinhnhare24h15 Tháng tư, 2023 06:30
Truyện hay mà đọc từ chương 1-82 dịch mướt, từ trang 83 trở đi dịch lủng cà lủng củng mất cả hay.
T
Thuuyen03 Tháng tư, 2023 16:33
Chưa hoàn mà dịch giả ơi, làm sao để đọc tiếp, ra tiếp đi bạn ơi, năn nỉ mà!
BÌNH LUẬN FACEBOOK