Mục lục
Sắc Dụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi hỏi anh ta vì sao lại đối xử tốt với tôi như vậy.

Anh ta nhướng mày hỏi lại anh ta đối với tôi có tốt không, sử dụng thủ đoạn vô lại nhân cơ hội chiếm hữu thân thể của Hà tiểu thư, hiện tại ngẫm lại còn cảm thấy rất.

Anh ta nói tới đây tạm dừng, tôi hỏi ta rất cái gì.

Anh lộ ra một tia gian trá giảo hoạt tươi cười, “Thật hoài niệm, rất muốn làm lại, thật không hối hận.”

Tôi đẩy chiếc lá mà anh ta để trên đôi môi tôi ra, ở trên đuôi của chiếc lá cỏ một quả, màu tím đậm, bị tôi dùng sức đẩy từ trên lá cây rơi xuống, anh ta trở tay nắm lấy, quả đó liền rơi vào lòng bàn tay của anh ta.

Anh ta ép ở đầu ngón tay sau đó thưởng thức ánh nắng chiều thật kĩ, “Phí phạm của trời, cái này bẩn không phải rất đáng tiếc.”

Tôi nhíu mày nói đây không phải chỉ là dâu tằm sao, phố lớn ngõ nhỏ rất nhiều nơi đều bán.

Anh ta chắc chắn nói, “Đây không phải dâu tằm, chỉ là có chút giống.”

Biểu cảm nghiêm túc của anh ta tôi có chút hoài nghi chính mình có phải nhìn lầm rồi hay không, tôi hỏi anh ta đó là cái gì.

Anh ta chỉ chỉ vào một góc khuất của con phố, anh đi liền đi về phía đó, tôi nhìn chằm chằm bóng dáng của anh ta chần chờ thật lâu, cũng cất bước đuổi theo, anh ta đứng ở sau một thân cây, đem trái cây kia để vào trong miệng của mình, tôi vừa định ngăn lại nói không chín sẽ rất đắng, anh ta bỗng nhiên kéo tôi vào trong lòng ngực anh ta, ép môi anh ta vào môi tôi.

Nơi nhỏ bé này không ai hỏi thăm đến, yên tĩnh như một mảnh ao hồ, đỉnh đầu hướng về mặt trời, tán cây che lại hết toàn bộ, chiếu vào xuyên qua khe hở giữa các lá cây, là một tầng tầng ánh sáng rất mơ hồ, dừng ở trên mặt tôi và anh ấy, giống như một tấm lưới cực kì màu sắc.

Đầu lưỡi của anh ra cạy ra đôi môi tôi ra, đem trái cây kia ôn nhu để tiến vào, đó là tôi chưa bao giờ có nếm qua vị chua và đắng, so với giấm chua và hoàng liên còn càng khó ăn hơn, nhưng anh ta cũng không cảm thấy khó ăn, anh ta cuốn lấy trái kia, từng chút một đẩy đến yết hầu của tôi, lại quấn lấy đầu lưỡi của tôi và trượt nó trở lại.

Vị chua xót dần dần bị hòa tan, tản mát ra mùi hương nhàn nhạt, không biết có phải đã từng được ngâm với rượu hay chưa, khiến tôi trong nháy mắt có chút say, Kiều Dĩ Thương trợn tròn mắt, đuôi mắt là bởi vì ý cười mà tạo thành nếp nhăn, đầu lưỡi anh ta ở trong miệng tôi tùy ý trêu đùa trái dâu kia, tôi gắt gao chộp vào trên lưng anh ra muốn đẩy tay anh ta ra, cũng không tự chủ được buông ra.

Chúng tôi quấn lấy quả dâu tím đó hôn thật lâu, tôi chưa từng chủ động đáp lại, ở dưới sự ôn nhu cùng bá đạo khống chế kia của anh ta cũng không có từ chối, thẳng đến khi quả dâu khi mềm đi, trở nên mất hương vị, anh ta mới nuốt xuống.

Hơi thở của anh ấy có chút không ổn định, ôm lấy mặt tôi và hít thở thật sâu, “Nó không phải dâu tằm, nó là một quả hạt dẻ cười.”

Tôi nhìn chằm chằm gương mặt anh ấy gần trong gang tấc, chiếc mũi của anh ấy chống trên trán của tôi, trên môi còn dính một lớp màu tím hơi mỏng, tôi cầm lòng không vươn tay ra lau cho anh ấy, “Anh nói dối, nó chính là dâu tằm.”

Kiều Dĩ Thương vuốt vuốt những sợi tóc lộn xộn của tôi, ngón tay anh ấy xuyên qua tóc của tôi, giống như một làm gió xuân thổi qua hàng liễu.

“Không cần so đo nó rốt cuộc là cái gì. Mặt ủ mày chau sẽ tạo ra rất nhiều nếp nhăn, đến lúc đó một Hà Linh San toàn là nếp nhăn, còn xinh đẹp sao.”

Tôi nhịn không được cười lớn, vệ sĩ của anh ra ở cách đó không xa vẫy vẫy tay, khoa tay múa chân một cái tôi nhìn không hiểu động tác gì, sau đó nhìn nhìn Kiều Dĩ Thương, anh ta nói, “Tài xế của em tìm em.”

Tôi lúc này mới nhớ tới còn có tài xế, tôi lo lắng anh ta tìm thấy tôi ở bên này cùng Kiều Dĩ Thương ở bên nhau, tôi lập tức từ dưới nách anh ta chui ra, vội vàng đi về phía con đường cũ để trở về.

Anh ta vẫn như cũ đứng tại chỗ, bóng dáng trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, ta đi ra một nửa nhéo nhéo nắm chặt tay, “Kiều tiên sinh, lúc này đây là tôi nuốt lời, tôi không nên xuất hiện ở trước mặt anh, nhưng anh rõ ràng có thể lái xe đi thẳng một đường, hôm nay chúng ta liền không phải gặp nhau.”

Tôi hít một hơi thật sâu nói, “Chu Dung Thành nuông chiều hư tôi, tôi sẽ không chia sẻ anh ấy cho bất kì người phụ nữ nào khác, oán giận thì oán giận, những thứ nên tranh đoạt tôi sẽ không từ bỏ, có lẽ điều chúng ta mãi mãi không gặp thì không thể thực hiện được, nhưng tiếp theo, tôi và Kiều tiên sinh đối với đối phương mà nói, đều là người xa lạ.”

Phía sau là một mảnh yên tĩnh, không nghe thấy gì cả, đến cả tiếng gió cũng không tồn tại, tôi im lặng đếm ở trong lòng rốt cuộc đã trôi qua bao lâu, cuối cùng Kiều Dĩ Thương mở miệng hỏi, “Vì sao.”

Tôi đưa lưng về phía anh ta không có xoay người, dưới chân đi càng lúc càng nhanh, tôi ngăn chặn cảm giác quay cuồng trong lòng, tôi nói tôi sợ chính mình yêu anh, tôi không thể chấp nhận chuyện như vậy.

Tôi rẽ ra đầu phố nhìn thấy tài xế đang nôn nóng nhìn xung quanh, hơn nữa cầm điện thoại không ngừng liên lạc với tôi, tôi cảm giác được túi xách rung lên không có nghe, trực tiếp đi đến trước mặt cậu ta tự mình mở cửa, anh ta thở phào nhẹ nhõm, “Hà tiểu thư tôi tưởng rằng mình lại bỏ lại cô.”

Tôi đóng cửa lại khuôn mặt trắng bệch thúc giục anh ta lập tức lái xe đi, anh ta nhìn dọc theo con đường mà tôi đi , trống không, có chút nghi hoặc chui vào trong xe nổ ga rời đi.

Trở lại biệt thự đã chạng vạng hơn 6 giờ, trước cửa nhà có một chiếc xe cảnh sát đậu ở đó, tôi nhìn chằm chằm người trong xe, đi đến ngoài cửa sắt ngoại dừng lại, tài xế của Chu Dung Thành đẩy cửa ra xuống dưới, gật đầu chào hỏi với tôi, nói cho tôi biết cục trưởng Chu vừa trở về.

“Anh ấy từ cục thành phố trở về sao.”

Tài xế nói cục trưởng Chu đến mười hai cục quận huyện thị sát, hôm nay cả ngày đều ở bận rộn chuyện này.

Tôi nói đã biết, tôi đẩy cửa đi vào phòng khách, nhà ăn truyền đến mùi thơm của đồ ăn, Chu Dung Thành ngồi ở trên sô pha lật xem báo, đầu anh ta cũng không ngẩng lên, hỏi tôi đã đi nơi nào.

Tôi đổi xong dép lê rót một ly nước ấm, đưa vào trong tay anh ta, “Đi ra ngoài đi dạo.”

Bảo mẫu bưng lên một món ăn cuối cùng rồi mời chúng tôi vào ăn cơm, tôi không đói bụng, lại sợ Chu Dung Thành không cho phép, liền nói dối nói mình bên ngoài ăn rồi.

Chu Dung Thành nói cho bảo mẫu anh ta cũng dùng qua bữa tối rồi, bảo cô ấy dọn dẹp đi.

Bảo mẫu đem đồ ăn còn nguyên bỏ lại vào phòng bếp, cúi đầu lên lầu để lại cho chúng tôi không gian ở chung riêng tư.

Chu Dung Thành lúc này mới buông tờ báo ngẩng đầu nhìn về phía tôi, “Em hôm nay đi tìm Lâm Mặc.”

Tôi sớm đã đoán được cô ta sẽ đi đến chỗ của Chu Dung Thành tố cáo, một niềm vui mới được nuông chiều những hai đêm, không phải là thời điểm mà hung hăng kiêu ngạo hay sao.

Nhưng mà tôi không nghĩ tới tốc độ của cô ta rất nhanh, càng không nghĩ tới Chu Dung Thành thật sự thích cô ta, anh ta bận rộn thị sát cả một ngày, nhất định không có khả năng bớt thời gian đi thăm Lâm Mặc, có thể nghĩ là Lâm Mặc gọi điện cho Chu Dung Thành khóc lóc kể lể, ngày trước khi Chu Dung Thành đi công tác tôi cũng không dám gọi điện thoại quấy rầy, Lâm Mặc đây là trường hợp phá lệ rồi.

Nước mắt của phụ nữ là vũ khí chiến đấu tốt nhất, rõ ràng Lâm Mặc muốn giả dạng đáng thương để câu Chu Dung Thành đi, tạo sự khó xử cho tôi, để cho tôi biết bản lĩnh và đạo hạnh của cô ta, cuối cùng có có đủ tư cách cùng tôi tranh chức vợ bé hay không.

Cô ta bây giờ so với tôi mới mẻ, ở trong mắt của đàn ông ngủ trên một trăm lần chính là một quả đào nát, mà mới vừa nếm mấy miếng chính là đào tiên, đến tên ngốc còn biết ăn cái nào. Có lá gan có thủ đoạn có khuôn mặt, lần này là kỳ phùng địch thủ của tôi.

Tôi cực kì thản nhiên nói, “Em giúp anh đi nhắc nhở cô ta, đừng gây rắc rối và làm hủy hoại đi danh tiếng của anh.”

Anh ta hỏi tôi phiền toái gì.

Tôi cúi xuống, dùng ngón tay ở giữa lông mày anh ấy chọc chọc, “Biết rõ còn cố hỏi.”

Anh ta cười như không cười chăm chú nhìn mặt tôi nhìn hồi lâu, “Em rõ ràng là cực kì ghen tuông, còn muốn giả vờ không sao cả.”

Nụ cười miễn cưỡng trên mặt tôi tại đây trong một khắc có chút sụp đổ, “Em biết đàn ông các anh đều sẽ có rất nhiều tình nhân, nhưng anh đã đồng ý qua với em, nơi này mới là nhà của anh.”

Anh ấy vuốt tóc tôi ra sau tai, lộ ra toàn bộ khuôn mặt, “Em có biết giá trị của cô ấy không.”

Tôi nói cô ta là người mà anh ta tiêu 900 triệu để bao nuôi.

Chu Dung Thành cười nói không phải, là giá trị tồn tại của cô ấy.

Trừ bỏ thỏa mãn anh ta, mang đến cho anh ta sự mới mẻ về thân thể, sự kích thích mới mẻ, Lâm Mặc nào còn có giá trị nào khác sao.

Trở thành người phụ nữ để chơi đùa, ở trong thế giới của đàn ông cũng chỉ là phục vụ cho họ.

Tôi nghĩ đến thân thể phong tình vạn chủng của cô ta, trần trụi bại lộ ở trước mặt của Chu Dung Thành, liền cảm thấy khó chịu giống như ăn phải một cục phân vậy.

Anh ta nhéo nhéo mặt tôi, “Được rồi, đánh cô ta bớt giận rồi, đừng đi làm khó cô ấy nữa, Hà Linh San, em là một người phụ nữ vừa thông minh vừa dịu dàng, điểm này cô ấy vĩnh viễn so không được với em.”

Anh ấy đã nói như vậy, chính là gián tiếp cầu tình vì Lâm Mặc, anh ấy cũng cho tôi đủ mặt mũi của nữ chủ nhân, tôi cũng không làm khó dễ cô ta nữa, sau khi tôi đáp ứng nhìn giày da trên chân anh ấy, “Chốc nữa anh còn đi đâu.”

Anh ấy nói còn chưa có sắp xếp xong là xã giao hay là nghỉ ngơi.

Xã giao là chuyện công, nghỉ ngơi là việc tư, nghe miệng lưỡi anh ấy đêm nay chỉ sợ là không ở lại, tôi chịu đựng sự không thoải mái trong lòng, đem dép lê lại đây cho anh ấy, ngồi xổm xuống để thay cho anh ấy, sau khi làm xong những điều này còn cố ý ngã vào trên đùi anh ấy, đem váy vén lên, lộ ra nửa cái mông trắng nõn tròn trịa.

Lớp ren thấp thoáng toát lên một hương vị hấp dẫn trong ánh sáng mờ ảo, tôi không có toàn bộ lộ ra hết, cái loại phụ nữ này những nơi hoan lạc đều có, đàn ông đã sớm nhìn chán, lộ mà như không lộ mới là sự dụ hoặc lớn nhất với đàn ông.”

Anh ấy cười nhìn thẳng tôi không ngừng vặn vẹo hai chân, “Sao thế.”

thân thể mềm mại của tôi dán vào trong lòng ngực anh ấy, giống một con rắn từ phía dưới vẫn luôn cọ đi lên, ghé vào ngực anh ấy ngẩng mặt lên nhìn anh ấy, “Không sao cả, có muốn nếm chút sự quyến rũ mất hồn không.”

Tôi trắng trợn phóng đãng cầu hoan như vậy, nụ cười trên mặt anh ấy có chút gia tăng, “Em đêm nay rất lạ.”

Tôi liếm môi hỏi anh ấy nơi nào không giống nhau, đôi mắt anh ấy rơi vào cái rãnh mà cô tạo ra, “Lẳng lơ hơn rồi.”

Anh ấy nói xong ôm chặt tôi, muốn hôn tôi, tôi đè lại đôi môi anh ấy, “Đi ban công.”

Anh ấy có chút ngơ ngẩn, anh ấy chưa từng có nếm thử làm tình ở trên ban công, làm ở phòng tắm đã cảm thấy hoàn toàn mới, nhìn vẻ mặt của anh ấy phỏng chừng kĩ năng làm tình của Lâm Mặc đẳng cấp không cao, mặc kệ ở trên giường có đa dạng đến bao nhiêu, muốn giữ chặt đàn ông, chỉ tuân theo quy củ tuyệt đối không được, người đàn ông như Chu Dung Thành càng cần nữa một hồi nóng bỏng dã chiến kích thích nội tâm của anh ấy, Kiều Dĩ Thương dùng thực chiến nói cho tôi, cái loại kích thích này không có bất kì kẻ nào có thể kháng cự được.

Chu Dung Thành hôn sâu tôi không được, chỉ có thể đem tôi đè ở trên sô pha vuốt ve, tôi duỗi tay chạm đến trên bàn trà, cầm lấy một viên đá làm lạnh đãi hoa quả lên, tôi cố buông lỏng tay lấy đồ ra, anh ấy lập tức vùi đầu vào và bắt đầu hôn vào cổ tôi, tôi ngậm vào trong miệng, nâng mặt anh ấy lên.

Cái lạnh buốt kích thích làm tôi phát run lên, tôi nhìn vào đôi mắt của anh ấy, tìm kiếm lửa trong đồng tử của anh ấy, tay sờ đến vị trí dưới eo của anh ấy, nơi đó đã có chút cứng.

Đầu ngón tay tôi linh hoạt đẩy ra khóa kéo, thong thả từ trên thân thể anh ấy mấp máy đi xuống, hắn ý thức được tôi muốn làm cái gì, hai cánh tay chống đỡ hai bên sườn của tôi, thân thể thẳng tắp, để bản thân càng gần mặt tôi, tôi lột bỏ tất cả sự trói buộc trên người anh ấy, mở miệng tràn đầy khí lạnh ra, ngậm lấy đầu đỉnh dương vật của anh ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
LYA
Lee Yett Ador08 Tháng sáu, 2023 17:58
muốn cục trưởng Chu với chị về với nhau ghê
X
xinhnhare24h23 Tháng tư, 2023 04:29
Truyện hay. Thích anh Kiều ghê. Nữ chính cứ bảo thông minh, thông minh mà thế này cho vào truyện cung đấu chắc chưa sống quá 10 chương. Mấy cái bẫy dễ ẹc ra mà cũng mắc bẫy. Toàn chờ đàn ông đến cứu thôi.
X
xinhnhare24h15 Tháng tư, 2023 06:30
Truyện hay mà đọc từ chương 1-82 dịch mướt, từ trang 83 trở đi dịch lủng cà lủng củng mất cả hay.
T
Thuuyen03 Tháng tư, 2023 16:33
Chưa hoàn mà dịch giả ơi, làm sao để đọc tiếp, ra tiếp đi bạn ơi, năn nỉ mà!
BÌNH LUẬN FACEBOOK