Lạc Thanh Tùng và Chiến Quốc Việt đi đến trước mặt bố, Chiến Hàn Quân nghiêm túc nói: “Cô An là người phụ nữ mà bố chấp nhận, các con không thích cũng không sao, bởi vì người kết hôn với cô ấy là bố, không phải là các con. Cho nên, hãy thôi những trò nghịch ngợm quậy phá kia lại”
Lạc Thanh Tùng ngây thơ hỏi: “Bố, sau khi bố kết hôn với dì ấy sẽ cho bọn con thêm rất nhiều em trai em gái à?” Chiến Hàn Quân không hề do dự nói với bọn chúng: “Sẽ không”
Lạc Thanh Tùng nói: “Vậy lỡ như hai người xuất hiện sự cố ngoài ý muốn thì sao?” *Không có ngoài ý muốn”Chiến Hàn Quân chém đinh chặt sắt nói.
Lạc Thanh Tùng chợt rơm rớm nước mắt, nói: “Cũng chưa chắc đâu, giống như con và Quốc Việt, mẹ nói hai đứa tụi con được sinh ra như thế này là vì chuyện ngoài ý muốn” Chiến Hàn Quân ngơ ngẩn.
Đúng vậy, Chiến Quốc Việt và Lạc Thanh Tùng cũng không nằm bên trong kế hoạch của anh, nếu Lạc Thanh Du không dùng thủ đoạn ghê gớm mang thai, quả thật anh sẽ không có hai đứa con trai xinh đẹp đáng yêu như thế.
Nhìn thấy đôi mắt rơm rớm nước mắt của Lạc Thanh Tùng, bình thường đó là một cặp mắt đào hoa xinh đẹp mỗi khi cười là tỏa sáng chói mắt, không làm cho người ta phải tránh xa một ngàn dặm giống như anh và Chiến Quốc Việt, là một đứa trẻ vừa mới nhìn thôi đã làm cho người ta không nhịn được muốn kéo vào trong ngực, dành cho nó tất cả thương yêu.
“Dù các con là một bất ngờ, nhưng nói thật đối với bố là một bất ngờ đáng mừng” Chiến Hàn Quân dịu dàng nói.
Lạc Thanh Tùng khóc thút thít: “Bố có thể những đứa con ngoài ý muốn như chúng con, tương lai cũng sẽ chấp nhận em trai em gái xuất hiện ngoài ý muốn.
Còn con và Chiến Quốc Việt sẽ trở thành những đứa trẻ không được bố yêu thương. Bố, hay là bố mang con cho mẹ đi, ít nhất mẹ sẽ không kết hôn nữa, sẽ không cho chúng con thêm em trai em gái nữa:
Chiến Hàn Quân khẳng định nói: “Tin tưởng bố, sẽ không xảy ra chuyện như vậy Chiến Quốc Việt chợt hung dữ nhìn chăm chăm Bạch Hoài An, kích động nói: “Bố lừa chúng con. Dì đã nói trong tương lai hai người Sẽ có con riêng của mình, chính miệng dì ấy nói” Chiến Quốc Việt bỗng nhiên chỉ vào Bạch Hoài An nói.
Chiến Hàn Quân kinh ngạc giật mình, nhìn sang Bạch Hoài An. Hình như anh hơi quen thuộc với cảnh tượng này.
Lạc Thanh Du cũng đã từng chỉ trích anh như thế này, trách anh không nên lộ ra ý định có sinh thêm con trước mặt con, khi đó anh còn tưởng là Lạc Thanh Du tự mình phỏng đoán rồi ngang ngược chỉ trích anh.
Hôm nay xem ra, lần chỉ trích đó của cô là không có lửa thì sao có khói.
Chiến Hàn Quân nhìn sang Bạch Hoài An, Bạch Hoài An hơi bối rối, cô ta bày ra dáng vẻ đáng yêu nói: “Hàn Quân, em chưa từng nói như vậy!” Chiến Hàn Quân lại vô cùng bình tĩnh nói.
“Hoài An, từ khi vừa mới bắt đầu mối quan hệ giữa anh và em, anh đã nói với em rằng sau khi tái hôn anh không muốn có con. Yêu cầu này vừa cá nhân vừa ích kỷ, cho nên anh hi vọng em nhất định phải cẩn thận suy nghĩ có quen anh hay không. Nếu em có suy nghĩ chờ may mắn, vậy quan hệ giữa chúng ta ngừng ở đây được rồi”
Trước giờ Bạch Hoài An luôn mơ được làm vợ của Chiến Hàn Quân, không chỉ bởi vì thương nghiệp của nhà họ Chiến ở đế quốc vô cùng huy hoàng, nhà học Bạch cần được nhà họ Chiến đề bạt trên nhiều phương diện.
Mà còn vì người đàn ông kim cương như Chiến Hàn Quân là ước mơ của tất cả những người phụ nữ. Niềm yêu thích của Bạch Hoài An đối với Chiến Hàn Quân quả thật có mang theo lòng hư vinh, tuy nhiên cũng có mấy phần chân tình thật lòng.
Chợt nghe thấy anh nói như vậy, làm sao Bạch Hoài An có thế để cho nhiều năm nỗ lực tâm huyết của mình trôi qua vô ích. Lúc này cô ta bắt đầu nói dối vì bản thân mình: “Hàn Quân, em thật sự không có. Anh cũng biết hai đứa bé này có thành kiến với em mà? Bọn nó cố ý nói xấu em”