“Tôi đoán đúng rồi, trước kia cô thầm thích tôi?”
Lạc Thanh Du nói: “Chiến Hàn Quân, mỗi ngày anh đều liếc mắt đưa tình với các cô gái trên ti vi. Những người thầm thích anh chắc là có thể nắm tay đi quanh cả một vòng trái đất.
Trước đây tôi không cưỡng lại vẻ đẹp của anh, thích anh cũng là điều bình thường.”
Chiến Hàn Quân tra hỏi cả một buổi, câu trả lời của cô đều rất trôi chảy chặt chẻ. Anh nản lòng buông hai vai cô ra, lảo đảo ngồi lại ghế số pha.
“Chiến Hàn Quân!”
“Cô đi đi!”
Lạc Thanh Du không biết rằng thần kinh của anh đang co giật, và những gì anh nói tối nay thật không thể giải thích được. Cô sợ anh lại làm cô khó xử nên đã nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.
Nhưng khi vừa chạy lên cầu thang, cô đã thấy Chiến Hàn Quân ngã quy trên ghế sô pha.
“Chiến Hàn Quân, anh làm sao vậy?” Cô thật sự không thể yên lòng nên đành phải quay đầu lại.
Đưa tay sờ trán Chiến Hàn Quân và phát hiện ra răng anh đang phát sốt.
Lạc Thanh Du bật đèn và tìm nhiệt kế cho anh. Khi đo nhiệt độ cho anh, cô muốn anh mở miệng ra nhưng lại vô tình phát hiện ra vài chấm đỏ xuất hiện trong khoang miệng của Chiến Hàn Quân.
Lạc Thanh Du hốt hoảng vội vàng xắn tay áo của anh lên, quả nhiên trên cánh tay anh bắt đầu xuất hiện một vài vết mẩn đỏ.
Lạc Thanh Du cảm thấy không ổn, đẩy đẩy Chiến Hàn Quân: “Chiến Hàn Quân, anh tỉnh lại đi, anh phát sốt rồi, trên người còn có nốt đỏ, có muốn đi bệnh viện không?”
Chiến Hàn Quân cau mày và không đáp lại Lạc Thanh Du kéo lấy cánh tay của anh, cẩn thận quan sát những vết mẩn đỏ, đè lên rồi nói: “Hình như bị dị ứng”
Lạc Thanh Du gọi điện cho cấp cứu, và ngay sau đó xe cấp cứu đến chở Chiến Hàn Quân đi.
Lạc Thanh Du vừa phải chăm sóc bọn trẻ, vừa lo lắng cho Chiến Hàn Quân, nên cô không còn cách nào khác đành phải gọi điện thoại cho Chiến Anh Nguyệt.
Chiến Anh Nguyệt nghe nói anh trai mình xảy ra chuyện nên vội vàng chạy tới.
Lạc Thanh Du ngạc nhiên nhìn Chiến Anh Nguyệt: “Sao em không đến bệnh viện?”
Chiến Anh Nguyệt nói: “Chị dâu, em sẽ chăm sóc mấy tổ tiên nhỏ của em, chị dâu, hãy đến bệnh viện để chăm sóc anh trai của em đi”
Lạc Thanh Du giật mình, Chiến Anh Nguyệt thích cháu trai và cháu gái đến nỗi đưa ra lựa chọn lạnh lùng như vậy khi anh trai mình bị ốm sao?
Nhìn thấy Lạc Thanh Du đang nhìn chăm chăm vào mình vì kinh ngạc, Chiến Anh Nguyệt nở nụ cười ngượng ngùng và nói thật: “Chị dâu, không giấu gì chị. Anh trai em bị dị ứng với rượu, và anh ấy sẽ bị co giật mất kiểm soát khi anh ấy tỉnh dậy, thấy người thì mắng người, thấy đồ vật thì ném đồ vật, em không dám đi đâu”
Lạc Thanh Du chết lặng.
Cho nên Chiến Anh Nguyệt muốn đẩy cô vào hố lửa sao?
“Chị dâu, chỉ có chị mới có thể khống chế anh trai em. Chị dâu, xin chị hãy thương xót mà đi chăm sóc cho anh trai của em, em sẽ chăm sóc ba đứa nhỏ này?”
Lạc Thanh Du ngạc nhiên hỏi: “Anh trai em trở nên vô lý như vậy từ khi nào vậy?”
Chiến Anh Nguyệt muốn thốt lên rằng: “Đó là sau khi Nghiêm Linh Trang chết..” Nhưng cô đã nuốt lại được khi lời chạm đến môi mình.
Linh Trang là quá khứ của anh trai, Chiến Anh Nguyệt không thể để chị dâu biết răng trong lòng anh trai lại thầm yêu một người sâu đậm như vậy. Cô ấy cũng mong anh trai và chị dâu quay lại với nhau, gia đình đoàn tụ.
“Chị dâu, anh trai em trước đây không uống rượu, mấy năm gần đây có lẽ làm ăn khó.
khăn, anh ấy phải đi xã giao nhiều hơn, mức độ uống rượu nhiều hơn nên có lẽ sau khi say thì tính tình càng ngày càng kém đi.” Chiến Anh Nguyệt nói bừa bãi vài câu.
Mong chị dâu tốt bụng thương xót cho anh trai của mình!