Mục lục
Một thai ba bảo: con thiên tài giúp bố cưa đổ mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 397




Nghiêm Mặc Hàn buông đũa, Chiến Hàn Quân liền gắp vào trong bát Lạc Thanh Du một cái đầu thỏ.



Lạc Thanh Du âm thầm nghẹn ngào…Cảm thấy đây là cái đầu thỏ đắt nhất mà cô từng ăn Lạc Thanh Du cũng thích ăn đầu thỏ.



Mỗi khi Nghiêm Mặc Hàn nhận thấy sở thích chung của Lạc Thanh Du và Linh Trang, sự tò mò của anh về Lạc Thanh Du càng trở nên mãnh liệt hơn.



Lợi dụng lúc Lạc Thanh Du đi rửa tay, Nghiêm Mặc Hàn cũng lấy cớ đi vệ sinh sau đó ngăn Lạc Thanh Du đã đi được nửa đường lại.



*Lạc Thanh Du, tôi có chuyện muốn nói với cô” Nghiêm Mặc Hàn đứng dựa lưng vào tường, vẻ mặt trông không đứng đản chút nào.



Lạc Thanh Du nhìn thấy bộ dạng đó của Nghiêm Mặc Hàn liền răn dạy: “Đứng ngay ngăn một chút, đừng để cho nhà họ Chiến cảm thấy người con rể tương lai là anh quá tùy tiện, không đáng tin chút nào cả”



“Cô là gì của tôi hả, chuyện của tôi không tới lượt cô quản.” Nghiêm Mặc Hàn tức giận nói.



Lạc Thanh Du chết lặng.



Nghiêm Mặc Hàn dừng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu ở trên mặt Lạc Thanh Du: “Lạc Thanh Du cô dùng tên giả tiếp cận bố tôi, rốt cuộc cô có mục đích gì?”



Lạc Thanh Du: “..”



“Cô cố tình bắt chước em gái tôi, nịnh nọt cậu Quân, lòng dạ cô nham hiểm như vậy, cậu Quân có biết không?”



Lạc Thanh Du: …



Nghiêm Mặc Hàn lấy từ trong túi quần ra một bao thuốc, rút ra một điếu rồi thành thạo dùng bật lửa châm lửa, hít mạnh một hơi.



“Không nói lời nào, chột dạ rồi?”



Lạc Thanh Du lấy thuốc lá từ trong miệng anh ta ra, vứt trên mặt đất rồi mạnh mẽ dùng châm giảm đạp để tiêu hủy nó.



“Hút thuốc có hại cho sức khỏe” Lạc Thanh Du lớn giọng nói.



Nghiêm Mặc Hàn tức giận không thôi: “Lạc Thanh Du, ai muốn cô quản tôi?”



Lạc Thanh Du đến gần anh ta: “Anh cảm thấy tôi tiếp cận Nghiêm thị là có tâm tư bất chính sao?”



“Chẳng lẽ không đúng sao”



“Nghiêm Mặc Hàn, dùng đầu ngón chân của anh cũng nghĩ ra được là Nghiêm thị đã sắp sụp đổ rồi, đã không còn gì để đối thủ cạnh tranh phải hao tiền tốn của thuê gián điệp thương mại để đối phó với các anh, anh hãy tỉnh táo lại đi có được không?”



“Cô cũng đã biết Nghiêm thị của chúng tôi không còn cách nào xoay chuyển tình thế được nữa, cô còn chạy đến Nghiêm thị để làm gì? Với kỹ thuật hacker của cô mà vào Nghiêm thị chẳng phải là nhân tài không có đất dụng võ hay sao?”



“Tôi đến để giúp đỡ Nghiêm thị…”



“Ai tin được? Cô đưa ông nội tôi tới Trung tâm y tế Á Châu chữa bệnh là cách mà cô dùng để cứu vớt Nghiêm thị hả” Nghiêm Mặc.



Hàn tức giận nói Lạc Thanh Du giống như cây cỏ, chớp mắt cái liền héo rũ.



Khi đưa ông nội Nghiêm tới Á Châu lúc đó cô vẫn chưa biết rõ bộ mặt thật của Chiến Hàn, hơn nữa ông cũng không phân biệt được thật giả đã bảo cô nhờ Chiến Hàn Quân giúp đỡ cho nên cô mới đưa ra lựa chọn sai lầm đó.



Nghiêm Mặc Hàn chắc chắn Lạc Thanh Du là gián điệp thương mại mà Chiến Hàn Quân phái đến Nghiêm thị… liền nổi lên dã tâm muốn phá hủy con cờ này.



Chiến Hàn Quân thấy nửa ngày rồi mà chưa thấy Lạc Thanh Du trở lại, sợ cô gặp phải chuyện ngoài ý muốn liền đứng dậy đi tìm cô.



Nghiêm Mặc Hàn nhìn thấy bóng dáng của Chiến Hàn Quân đang đến gần đột nhiên vươn tay ra, kéo Lạc Thanh Du ôm vào trong ngực anh ta, Lạc Thanh Du bất ngờ không kịp chuẩn bị gì chạm môi vào má anh ta Chiến Hàn Quân nhìn thấy Lạc Thanh Du gần gũi với Nghiêm Mặc Hàn, vẻ mặt băng giá như muốn bừng cháy.



“Các người đang làm cái gì thế hả?”



Chiến Anh Nguyệt nghe thấy giọng nói lạnh như băng của anh trai, cô ấy liền đặt bát đũa xuống chạy nhanh ra ngoài.



Cúc áo của Nghiêm Mặc Hàn quấn lấy tóc của Lạc Thanh Du, Lạc Thanh Du không dám cử động mà Nghiêm Mặc Hàn cũng không muốn động.



Dù sao người bị mất mặt cũng không phải là anh ta.



*Trời ơi!” Chiến Anh Nguyệt nhìn thấy Mặc Hàn cùng Lạc Thanh Du hôn nhau thân mật như vậy vô cùng kinh ngạc.



*Tại sao các người có thể làm như vậy?”



Chiến Anh Nguyệt không thể tin nổi, gần như tuyệt vọng mà hét lên.



Nghiêm Mặc Hàn làm kẻ xấu, tố cáo trước: “Là cô ta, cô ta quyến rũ tôi, ngã vào người tôi lại còn hôn…”



Chiến Anh Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, tốt rồi, không phải do Nghiêm Mặc Hàn chủ động.



Nhưng ngay sau đó cô ấy lại vô cùng lo lắng cho Chiến Hàn Quân..



Lạc Thanh Du ở trước mặt anh ấy lại bày trò quyến rũ một người đàn ông khác, làm sao mà anh của cô chịu đựng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK