CHƯƠNG 374: KHÔNG TRUY CỨU NỮA
Lệ khí Hứa Cung Diễn rất nặng: “Anh cả, em chưa nói là anh ra tay, anh khẩn trương làm gì?”
“Tôi không khẩn trương.” Người Kỷ Gia Trí nằm tựa vào ghế sofa, môi cong lên: “Tôi không muốn cậu nhìn tôi bằng ánh mắt như sói dữ, nhận định tôi là hung thủ.”
Bác Nội Nhĩ cắt ngang lời hai người: “Thôi được rồi, câm miệng đợi bác sĩ tới không được à?”
Ông ta lại quay đầu nhìn về phía Dương Yến, thấy sắc mặt cô hơi trắng: “Tôi thấy cháu bị dọa rồi, bác để người làm thu dọn phòng ngủ cho cháu, cháu đi lên nghi ngơi một lúc đi.”
Dương Yến lắc đầu, từ chối: “Cảm ơn bác Bác Nội Nhĩ , cháu ổn, cháu muốn ở đây với mọi người.”
Bác Nội Nhĩ không nói gì nữa.
Ước chừng mười phút sau, cuối cũng bác sĩ mới tới, sau khi vào phòng khách, muốn hỏi thăm mấy người Bác Nội Nhĩ , Bác Nội Nhĩ vung tay, để anh ta di vào xem tình trạng trước.
Vì thế bác sĩ lên tầng, mọi người tiếp tục chờ.
Qua năm phút nữa, bóng bác sĩ đi xuống tầng, sắc mặt nghiêm túc báo tình trạng: “Trên chiếc váy kia bị bôi một phần lớn nọc độc chí mạng, chỉ cần tiếp xúc với da người, cơ thể sẽ bị ăn mòn ngay lập tức, độc nhanh chóng khuếch tán toàn bộ cơ thể, trong vòng mười giây sẽ đau đớn chết.”
Bác Nội Nhĩ hỏi Dương Yến: “Hôm nay cháu có mặc chiếc váy kia không?”
“Tối hôm qua về phòng thay xong cháu không mặc nữa.” Dương Yến thuật lại diễn biến: “Hôm sau giữa trưa cháu mới dậy, rửa mặt xong đi xuống tầng ăn cơm trưa, sau đó đi với Khúc Bạc Diên tới phòng làm việc gặp bác, ba giờ về phòng, ngủ một giấc đến bảy giờ rưỡi, đi xuống ăn cơm trưa với Khúc Bạc Diên .”
Bác Nội Nhĩ nghe xong, gọi người làm kia qua, hỏi cô ấy: “Hôm nay cô với Masha kia phụ trách dọn vệ sinh phòng ngủ cô Dương?”
“Vâng.” Người làm cúi đầu trả lời: “Giữa trưa sau khi cô Dương ra khỏi phòng ngủ, chúng tôi đi dọn vệ sinh một lần, lần thứ hai là buổi tối hơn bảy giờ.”
“Gọi tất cả người làm dọn tầng hai vào đây!” Bác Nội Nhĩ bình tĩnh phân phó.
Tất cả tám người làm dọn tầng hai nhanh chóng bị gọi vào.
Từng người làm đều bị hỏi trong đoạn thời gian đó đang làm gì, hơn nữa tầng hai không có camera theo dõi, dường như không tìm được hung thủ.
Bác Nội Nhĩ thoáng nổi giận, hung dữ trừng mắt mấy người làm kia: “Các người thật to gan, dám ra tay với vợ của con tôi dưới mắt tôi!”
Dương Yến nghe thế nhíu mày.
Bác Nội Nhĩ hôm qua còn đầy ý kiến với cô, sao hôm nay lại liệt cô vào hàng ngũ con dâu rồi?
Mỗi người làm cuống quýt lên tiếng, nói mình không phải hung thủ.
Bác Nội Nhĩ lạnh lùng nói: “Mấy người không phải hung thủ, nhưng thời gian đó ở trên tầng hai đều có hiềm nghi, đưa tất cả đến ngục giam đi. Con dâu của nhà họ Kexil, không cho phép người khác động vào, thà rằng giết nhầm, tôi cũng không tha cho một người nào hết!”
“Ba, mấy người làm này đã ở nhà họ Kexil hầu hạ bảy tám năm rồi.” Kỷ Gia Trí lên tiếng: “Nếu ba đưa họ tới ngục giam như thế, người ngoài sẽ nói chúng ta ngược đãi người làm .”
Hứa Cung Diễn dịu dàng nói: “Anh cả, em còn nhớ tây trang của anh bị một người làm làm bẩn, giây tiếp theo anh đã đánh gãy hai chân của cô ấy, sa thải cô ấy, anh thì không phải là ngược đãi người làm ư?”
“Mà chuyện ngày hôm nay còn nghiêm trọng hơn, là có người bôi kịch độc lên váy, muốn để bạn gái em vào chỗ chết, anh còn xin hộ cho người làm ? Khó tránh khỏi người khác nghĩ nhiều.”
Kỷ Gia Trí ngẩng đầu nhìn anh ta: “Đó là bộ tây trang tôi đi cúng cho mẹ tôi, cô ta làm bẩn, còn nói mẹ tôi là con quỷ đáng thương, bị tôi bắt được, tôi có chứng cớ, mới trừng phạt thứ tiện nhân ấy. Còn chuyện này, không tìm được hung thủ đã tùy tiện đưa người tới ngục giam, sẽ hạ thấp danh dự nhà họ Kexil.”
Dừng một chốc, ánh mắt anh vô tình lướt qua Dương Yến: “Hung thủ chưa chắc là người làm , nói không chừng có người tự biên tự diễn ra, chúng ta làm vậy thì thuận lợi cho người này.”
“Anh cả, anh nói chuyện chú ý đi!” Hứa Cung Diễn giận dữ nói: “An An không tính toán như anh nói đâu, là em xin cô ấy rất lâu, cô ấy mới chịu theo em về.”
Kỷ Gia Trí mỉm cười: “Đúng thế, đi theo cậu về, thay cậu lấy tư cách quyền thừa kế, nếu cậu được quyền thừa kế thật, cô ấy sẽ có một chân trong xã hội thượng lưu nước Y.”
Hứa Cung Diễn như bị chọc giận, muốn đánh về phía Kỷ Gia Trí.
Dương Yến nắm chặt tay anh ta, ngăn anh ta hành động, vừa muốn nói chuyện, chợt nghe rầm một tiếng, bàn trà kiểu Âu trước mắt gãy một chân, đối diện là khuôn mặt bình tĩnh của Bác Nội Nhĩ .
“Suốt ngày cãi nhau ầm ĩ, ầm ĩ chưa đủ đúng không? Ngại người ta chế giễu còn ít à?”
Hai người Hứa Cung Diễn bất động, không dám hé răng.
Dương Yến đợi một chốc, thấy Bác Nội Nhĩ không nói gì nữa, lúc này mới nhẹ giọng nói: “Bác Bác Nội Nhĩ , chuyện này khiến cảm xúc của mọi người không ổn, nếu không tìm được hung thủ, cho qua đi ạ.”
“Cậu cả nói đúng, không có chứng cứ đã cho người ta vào ngục, tổn hại tới danh dự nhà họ Kexil. Nếu bác không tin được mấy người làm này, đuổi việc là được. Bác xem cháu đề nghị thế được chứ?”
Bác Nội Nhĩ nhíu mày hỏi cô: “Cứ thế thôi, không truy cứu?”
“Vâng, không truy cứu.” Dương Yến cười: “Không phải cháu còn ổn đó sao ạ, về sau chú ý hơn chút, người làm vô tội kia đã chết bởi cháu rồi.”
“Được rồi, đuổi việc hết mấy người làm đi!” Thấy cô không truy cứu, Bác Nội Nhĩ phất tay: “Cái người tên Masha đưa cho nhà 100.000 bảng Anh, an ủi ba mẹ cô ta.”
Mấy người làm bị đuổi việc thu dọn đồ đạc rời đi, bác sĩ cũng nhanh chóng rời đi.
Chuyện vừa xảy ra khiến người trong nhà mệt mỏi, sau khi đám người tản đi, ông ta cũng đi lên tầng hai, nhưng lại xoay người, gọi về phía Kỷ Gia Trí: “Tắc Lặc Tư, đến phòng làm việc, ba nói chuyện với con.”
“Vâng, ba” Kỷ Gia Trí đi theo ông ta lên tầng.
Hứa Cung Diễn sợ Dương Yến bị đói, mạnh mẽ đưa cô đi ra nhà hàng ăn cơm, thấp giọng nói: “Rất xin lỗi, làm hại em với cục cưng suýt chết, anh còn chưa tìm ra hung thủ.”
“Là do đối phương xảo quyệt, không phải do anh sai.” Dương Yến lắc đầu, để anh không để ý nữa.
Cô ở đây không kết thù, còn ở trang viên nhà Kexil, chắc chắn trăm phần trăm là Kỷ Gia Trí ra tay, nhưng không ngờ mới ngày hôm sau khi cô tới, anh đã gấp như thế rồi.
May là cô nhớ váy kia quá nặng, không mặc lại, không thì……
Dương Yến nhìn về phía cầu thang xa xa, giọng điệu nghiêm trọng: “Kỷ Gia Trí rất lợi hại, lúc anh ta nói, thuận đường lôi cả mẹ anh ta ra. Bác Nội Nhĩ biết mẹ anh ta chết như thế nào, trong lòng chắn chắn áy náy với anh ta, anh ta đi theo ông ấy vào phòng làm việc, em khẳng định anh ta sẽ mượn cơ hội vào điểm yếu tài nguyên hoặc tiền bạc.”
“Là anh lo không cẩn thận.” Hứa Cung Diễn rất ảo não.
Anh ta muốn lật bộ mặt thật của Kỷ Gia Trí, không ngờ lạ mắc mưu Kỷ Gia Trí!
Dương Yến mím môi cười an ủi anh ta: “Không sao, chúng ta còn thời gian dài, không sợ anh ta! Ông ấy có áy náy với mẹ Kỷ Gia Trí, nhưnglại thương anh nhất .”
Bức tranh trong phòng làm việc, là minh chứng rõ nhất.
“Nếu không phải ba anh thương anh, anh để người khác đưa phần văn kiện kia đi, ông ấy hoàn toàn có thể xé đi, âm thầm răn dạy Kỷ Gia Trí một trận là được, ông ấy làm trò trước mặt anh, đánh Kỷ Gia Trí, cho anh cơ hội nắm lấy quyền thừa kế, đã có ý nói ông ấy vẫn luôn che chở anh.”
“Em nói đúng, chúng ta còn thời gian dài.” Hứa Cung Diễn lộ ra ánh mắt kiên quyết.
Anh ta biết tình trạng của mình, chống đỡ không được mấy tháng.
Nhưng chỉ cần Dương Yến vẫn ở bên cạnh anh ta, anh ta cũng đã thỏa mãn rồi.