CHƯƠNG 486: HỌP BÁO
"Nếu như mọi người có hứng thú với công việc trước kia của tôi, muốn tìm hiểu rõ thì chờ hôm nào có thời gian tôi mời mọi người uống trà, nhất định sẽ trả lời tất cả thắc mắc của mọi người.”
Trợ lý cũng mở miệng: "Mời mọi người trở lại chỗ ngồi của mình, nếu không tôi sẽ mời mọi người ra ngoài.”
Các phóng viên nhìn thấy nhân viên bảo vệ đang trong tư thế sẵn sàng, nghĩ đến tầm quan trọng của tin tức lần này, không ai dám gây rắc rối, ngoan ngoãn trở về ghế ngồi.
Tuy nhiên có vài người đang thì thầm bên tai của đồng nghiệp của họ. Thấy Dương Yến lên sân khấu, người phụ trách Bạch Lộ và chuyên gia nước hoa cũng vội vàng đứng dậy, từng người đến bắt tay với cô.
"Dương tổng."
Dương Yến cũng khách khí cười một tiếng: "Vất vả cho mọi người hôm hay phải tới đây một chuyến!”
"Không vất vả, những ngày này chúng tôi cũng chịu khổ không ít rồi.” Người phụ trách Bạch Lộ nói: "Có người tung tin đồn nhảm, nói chúng tôi đụng vào Hòa Tụng, rõ ràng đây là sản phẩm công ty chúng tôi phát hành trước, tại sao lại trở thành bên hãm hại đây?”
"Hôm nay đến đây, hi vọng Dương tổng cho chúng tôi một lời giải thích."
"Anh yên tâm." Dương Yến cong môi cười cười: "Hôm nay mời các bên truyền thông tới đây cũng chính là vì chuyện này, để cho mọi người biết vì sao sản phẩm của công ty chúng tôi lại có hương vị giống như sản phẩm của công ty quý vị.”
Người phụ trách Bạch Lộ thấy Dương Yến tự tin như vậy, trong lòng bỗng trở nên.
Anh ta cảm thấy Dương Yến nhất định đã điều tra ra gì đó mới tổ chức buổi họp báo này, hôm nay bọn họ sẽ không thu được cái điều tốt đẹp.
Sau khi ngồi xuống, người phụ trách Bạch Lộ lặng lẽ hỏi chuyên gia nước hoa họ Tôn: "Ông chắc chắn kiểu nước hoa đó là do ông điều chế ra, không phải ăn trộm của Hòa Tụng?”
Ánh mắt chuyên gia nước hoa họ Tôn hoảng hốt, rất nhanh bình tĩnh trả lời: "Chính là tôi điều chế được!”
"Vậy thì tốt." Thấy ông ta nói như vậy, lúc này người phụ trách mới yên tâm: “Sản phẩm của chúng ta phát hành trước, chỉ cần vu cáo Hòa Tụng lấy trộm của công ty chúng ta là được.”
Chuyên gia nước hoa gật đầu, nhớ lại việc mình đã sớm xóa sạch chỗ tài liệu kia, bên phía Hòa Tụng chắc chắn không thể điều tra được bất cứ điều gì.
Hòa Tụng hôm nay tổ chức cuộc họp báo này có lẽ chỉ cố làm ra vẻ mà thôi.
Trợ lý đem đồ vật đặt ở trước mặt Dương Yến.
Là hai mẫu nước hoa cùng vài mẩu giấy thử nước hoa và một phần tài liệu.
Dương Yến đặt tay lên tập tài liệu, vượt qua người phụ trách Bạch Lộ, đi đến gặp vị chuyên gia nước hoa kia.
Cô nói: "Ông Tôn, nếu như bây giờ ông nói ra toàn bộ sự thật, chúng ta sẽ hòa giải lẫn nhau, công ty của chúng tôi cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của ông nữa.”
"Tôi nói sự thật gì?” Chuyên gia nước hoa Tôn cười lạnh, khoanh tay nhìn Dương Yến: "Sự thật chính là công ty của các cô chế tạo lại sản phẩm của chúng tôi, các cô còn muốn đóng thành sản phẩm đem bán như một sản phẩm mới.”
Ánh mắt Dương Yến sâu thẳm, hỏi lại lần nữa: "Ông Tôn, ông không muốn căn nhắc một chút hay sao?”
"Dương tổng." Người phụ trách Bạch Lộ chen vào, giọng nói không hài lòng: "Là công ty của cô lấy trộm sản phẩm của chúng tôi, cô tra hỏi như vậy là muốn cáo buộc chuyên gia nước hoa của chúng tôi đi theo sự chi phối của cô sao?”
Camera ở bên dưới nhắm vào ba người trên sân khấu.
Các phương tiện truyền thông cũng nghe rất rõ câu chuyện của bọn họ.
Có phóng viên nói: "Đúng vậy Dương tổng, công ty Bạch Lộ công bố sản phẩm trước, cô muốn biết sự thật gì?”
"Cô cũng đừng nói với chúng tôi là chuyên gia nước hoa của công ty cô và chuyên gia nước hoa của Bạch lộ cùng nhau nghĩ ra, điều chế ra loại nước hoa này.”
"Không thể nào?"
"Lá trên cùng một cái cây cũng không thể giống nhau, huống chi việc điều phối hương liệu này.”
Chỉ cần có một người mở miệng, những người khác liền nhao nhao bàn luận.
Phòng họp lại trở nên ồn ào.
Dương Yến thấy đối phương không cảm kích, cũng không muốn mềm lòng.
Cô cầm một lọ nước hoa xịt lên giấy thử nước hoa, sau đó đưa cho chuyên gia nước hoa.
"Ông Tôn, nếu là nước hoa ông điều chế ra, ở trong đó có những hương liệu gì chắc hẳn ông biết rất rõ?”
Chuyên gia nước hoa họ Tôn hừ một tiếng: "Không phải cô đang nói thừa hay sao?”
"Làm phiền ông ngửi mùi nước hoa trên giấy thử này, sau đó nói ra các loại hương liệu trong đó.” Dương Yến nói.
Chuyên gia nước hoa kia nhìn Dương Yến một chút.
Không biết cô đang có ý đồ gì, nhưng vẫn nhận lấy giấy thử nước hoa, cúi đầu nhẹ nhàng ngửi.
Mấy giây sau, chuyên gia nước hoa đọc lại những tên hương liệu kia.
Dương Yến gật đầu, lấy một lọ nước hoa mẫu khác xịt lên giấy thử, sau đó lại đưa cho chuyên gia nước hoa.
Sắc mặt chuyên gia nước hoa họ Tôn lập tức thay đổi: “Dương tổng, cô đùa tôi phải không? Đây đều là nước hoa tôi điều chế, tôi có thể không biết hương liệu trong đó hay sao!”
"Tôi biết, chỉ là muốn ông Tôn ngửi lại lần nữa.” Khóe miệng Dương Yến cong lên: "Làm phiền ông."
"..."
Chuyên gia nước hoa đen mặt nhận lấy tờ giấy thử nước hoa kia.
Ông ta nhẹ nhàng ngửi, phát hiện trên tờ giấy thử nước hoa này với loại vừa rồi ông mới ngửi có chút khác biệt.
Nước hoa trên tờ giấy này bay hơi nhanh khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu.
Mùi thơm này...
Cùng với lọ nước hoa trước đó ông ta nhận được hàng từ chuyển phát nhanh giống hệt nhau, hoàn toàn giống nhau, không hề có sự khác biệt.
Sau khi chuyên gia nước hoa ngửi một cái, bàn tay run lên, suy chút nữa ném tờ giấy thử nước hoa đi.
Dương Yến nhìn thấy động tác nhỏ này của ông ta, biết ông ta đã nhận ra, cố ý hỏi: “Ông Tôn, ông cảm thấy mùi thơm trên tờ giấy thử này với mùi thơm trên tờ giấy vừa rồi có giống nhau không?”
"Giống nhau, không có gì khác biệt.” Chuyên gia nước hoa trả lời.
Ông ta biết chắc Dương Yến không phải người trong ngành, huống chi trong nước hoa chỉ có một hương liệu bị thay đổi, nếu không phải chuyên gia nước hoa chuyên nghiệp thì sẽ không ngửi ra vấn đề trong đó.
Chuyên gia nước hoa đánh đòn phủ đầu nói: "Dương tổng, lấy trộm chính là lấy trộm, công ty của cô thành tâm nói xin lỗi với tôi và công ty của tôi, rút lại các sản phẩm đang tung ra bán, việc này chúng tôi sẽ không truy cứu nữa.”
Nghe vậy, Dương Yến Tiếu lắc đầu: "Ông là chuyên gia nước hoa, cái mũi vô cùng nhạy bén, hương liệu trong hai bình nước hoa này có bị thay thế, vậy mà ông không đoán ra được?”
"Ella." Cô gọi trợ lý đến: "Lấy hai bình nước hoa mẫu này cho các phóng viên ngửi.”
"Vâng! Dương tổng."
Trong lòng chuyên gia nước hoa hoảng hốt, rất nhanh lại trở nên bình tĩnh.
Hòa Tụng cũng có chuyên gia nước hoa chuyên nghiệp, có thể ngửi được hương liệu trong hai loại nước hoa này có khác biệt cũng không có gì kỳ lạ.
Chuyên gia nước hoa nói với Dương Yến: “Tôi đã sớm ngửi được lọ nước hoa phía sau có hương liệu khác, nhưng cố ý nói như vậy, tôi cũng biết không phải tự dưng Dương tổng để tôi ngửi mà không có lý do.”
"Cô Dương làm nhiều hành động như vậy có phải muốn nói cho các bên truyền thông rằng hương liệu trong hai lọ nước hoa có sự khác nhau, cho nên sản phẩn mới của Hòa Tụng không phải lấy trộm từ công ty chúng tôi?”
Thấy Dương Yến không trả lời, chuyên gia nước hoa nghĩ là cô chột dạ, bước lại gần.
"Nước hoa này là do chính tay tôi điều chế! Công ty của cô khôi phục lại sản phẩm của chúng tôi, sau đó thay đổi một chút liền muốn biến nó thành sản phẩm mới của mình?”
"Cô Dương, tôi nói cho cô biết, cái mũi của quần chúng sẽ không nói dối.”
Trong khi chuyên gia nước hoa nói chuyện, các phóng viên bên dưới đã so sánh hai loại nước hoa.
Tất cả mọi người không phải chuyên gia nước hoa chuyên nghiệp, không ngửi được hương liệu có đổi hay không đổi, nhưng mà bọn họ cảm nhận được mùi của hai loại nước hoa này không giống nhau.
"Mùi hương trên giấy thử màu vàng dễ chịu, ngửi xong khiến cho lòng người thư giãn.”
"Tôi cũng đồng ý như vậy, giấy thử màu lam khiến cho người ta cảm thấy tức ngực, không dễ chịu.”
"..."
"Giấy thử màu vàng là sản phẩm của công ty chúng tôi, giấy thử màu lam là nước hoa mà ông tự tay điều chế.” Dương Yến nhìn vị chuyên gia nước hoa kia, bình tĩnh nói: “Cái mũi của quần chúng chính xác là sẽ không biết nói dối.”
"Là công ty của cô lấy trộm … "