• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Uyển Nghi chạy vào nhà lấy cây kéo ra vườn cắt một bông hoa hồng mà cô trồng . Cắt xong Uyển Nghi lấy giấy gói hoa gói lại và mang ra nói :
- Thầy đây coi như quà cảm ơn nhá . Hoa này là tự tay em trồng đấy , khổ nỗi nay nở có một bông thôi thầy nhận tạm .
Cô cười rồi đưa cho anh , khuôn mặt lạnh lùng của Lục Nhất Nguyên vẫn y như vậy anh cầm hoa và nói :
- Ừ được rồi em về nhà đi .
Tống Uyển Nghi vẫy tay tạm biệt rồi đi vào nhà .
Ai đó đang đi trên xe cười một mình kiểu cười như vậy là biết "Khoái khoái" rồi . Lục Nhất Nguyên đến bộ giải quyết công việc tại đó . Thư Mạc thì đã được Chí Dương đưa đến công ty . Từ lúc mà Chí dương muốn làm quen với bạn của Uyển Nghi anh đã rất có tình cảm với cô và biểu hiện rất rõ ra bên ngoài . Thư Mạc từ trước đến nay không thích yêu đương nhưng tầm tuổi này chả lẽ lại không có mối tình nào , cô đây là lần đầu tiên cảm nhận được nghe những lời thả thính nhưng không lố từ người khác giới nên cũng có chút lay động . Vương Chí Dương lái xe xuống hầm của công ty Thư Mạc bước xuống không ngừng cảm ơn anh . Tối đi làm về Thư Mạc vào nhà thấy Uyển Nghi đang nấu ăn nhìn trên bàn rất nhiều món ngon. Hàn Thư Mạc nói :
- Chà nhiều món ngon vậy có gì vui à ?
Tống Uyển Nghi nói :
- Phải vui mới nấu ăn à chị , sáng nay bác sĩ chả bảo em thiếu canxi đấy thây giờ em bổ xung chất thôi chứ có gì vui đâu . Chị nhanh vào tắm rồi ra đây ăn đi không em ăn hết đấy .
Hàn Thư Mạc ra ngồi vào bàn hai người bạn thân ngồi ăn cơm với nhau trông ai nấy đều ăn rất ngon miệng . Hàn Thư Mạc trêu cô nói :
- Thầy giáo của em quan tâm em phết đấy . Uyển Nghi nói ngay :

- Có gì đâu mà quan với chả tâm thầy giáo thấy sinh viên bị ngất thì đưa vào viện ai trong trường hợp ý cũng làm thế thôi .
Hàn Thư Mạc đùa tiếp :

- Thì không quan tâm chỉ vội vàng , vẻ mặt lo lắng đưa bạn chị vào viện nhờ người mua cháo rồi đưa về tận nhà thì đúng là không quan tâm thật :> .
Tôi không không nói gì thì bà chị này lại hỏi :

- Sao làm giảng viên thời giờ trẻ quá vậy , chắc cũng 27 giống TGĐ chị nhỉ ?
Tôi trả lời :
- Hai bảy tuổi , công việc chính của anh ta là bộ trưởng bên bộ công an còn dạy ở trường em là giáo sư Trương là thầy giáo cũ nhờ thầy ấy dạy . Đúng là tài năng đầy mình không bù cho em 1 chút nhỉ . Mà thôi chị ăn đi hỏi thông tin của người ta cũng có được gì đâu . Anh ta chắc cũng phải có người yêu rồi ý đẹp như thế mà . Đấy em còn chưa biết về cái ông bạn của anh ta đâu Vương Chí Dương ý . Nay thấy hai người cười cười nói nói mờ ám lắm đây nhe .
Tống Uyển Nghi nói như vậy Thư Mạc đang ăn suýt sặc . Uyển Nghi cười hỏi : Haha em nói trúng tim đen rồi chứ gì người con thiếu nữ chưa trải . Thư Mạc nói :
- Không có gì , anh ta cũng có chút gọi là thả thính thôi .
Tống Uyển Nghi tò mò :
- Thả thính à ? anh ta thả thính chị như nào kể em nghe . Hàn Thư Mạc nói :
- Em yêu 1 lần rồi mà không biết người ta hay thả thính sao à đấy TGĐ chị cũng thả thính như thế đấy .
Uyển Nghi nói :
- Yêu như không yêu đến cái nắm tay lời mật ngọt còn không có chứ yêu cái gì , chắc cái tên đó yêu em chỉ là cái mác thôi . Đừng nhắc nữa kệ hắn đi đồ "Tra Nam ".
Hàn Thư Mạc :
- Ăn đi .Ngữ đàn ông đó có chó nó thèm mà có cho chó cũng không thèm ấy . Uyển Nghi nói :
- Quá chuẩn .
Ăn xong Hàn Thư Mạc với Uyển Nghi dọn dẹp , rửa bát rồi về phòng mình làm việc . Uyển Nghi làm hết công việc skincare rồi đi ngủ . Cô nằm trên giường tự lại nhớ đến cái chị y tá hồi sáng nói với cô làm cô cảm thấy nôn nao kiểu gì ý . Cô tự hỏi mình :
- Thầy ấy quan tâm thật hay là chỉ là trách nhiệm thôi .
Đặt ra hàng loạt câu hỏi trong đầu mà cô không biết mình ngủ từ lúc nào .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK