• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng ăn bốn người cùng ăn với nhau . Hàn Thư Mạc nay còn bày trò mua rượu để uống nữa chứ . Không có chuyện gì để nói Hàn Thư Mạc mở lời hỏi Lục Nhất Nguyên :
- Lục Nhất Nguyên anh thấy Uyển Nghi nấu ăn thế nào .
Lục Nhất Nguyên vẫn khuôn mặt không cảm xúc nói :
- Ngon .
Hàn Thư Mạc nghe được một chữ ngắn gọ xúc tích có hơi quê , cười trừ. Hết Nhất Nguyên cô lại quay sang hỏi Uyển Nghi :
- Tống Uyển Nghi em ngủ một mình có hay đắp chăn không đấy , trời về đêm lạnh .
Tống Uyển Nghi đang ăn nhìn Thư Mạc nghĩ :
- Bà cô ơi hết chuyện để nói à .
Cô nói :
- Sao chị nói cái vấn đề này .
Thư Mạc không ngại ngần hai người đàn ông ngồi đó trách móc :
- Mẹ em bảo chị chú ý đến em , chị thì chuyển nhà rồi chú ý thế nào được quan tâm thì chị hỏi . Mày đi ngủ có bao giờ yên mà nằm ngủ đâu đắp chăn lên một lúc sau lại thấy bỏ ra trời tối nên lạnh thế mà mày còn không biết đường , lo cho người khác thì hay lắm thế mà mình thì chủ quan.
Tống Uyển Nghi cười biết được ý tốt của bà chị này cô nói :
- Như mẹ em , khéo chị được mẹ em chọn làm gián điệp không bằng .
Thư Mạc đáp :
- Lại không phải à mày mà như thế có bữa ốm lăn ra đấy .
Thấy Hàn Thư Mạc nói thế Lục Nhất Nguyên cũng tiếp lời :
- Không chỉ thế em ấy còn làm phiền người khác khi ngủ .
Hàn Thư Mạc chưa có nghĩ gì mà nói :
- Đúng ,anh nói chuẩn đấy con bé ấy nó ngủ à hết ôm rồi có khi đang ngủ thì đi ra mở tủ lạnh tìm có gì để ăn , là tôi đang ngủ thấy Uyển Nghi còn mất cả ngủ . Ơ nhưng không đúng sao anh biết ?
Tống Uyển Nghi giật mình nói:
- Không có gì đâu thôi đừng bàn về vấn đề ấy .
Vương Chí Dương đang im lặng tự nhiên phát ngôn ra một cái câu để đời :
- Hay là hai người ngủ cùng nhau .
Uyển Nghi suýt sặc , chưa kịp giải thích Lục Nhất Nguyên không ngại ngùng gì nói ngay câu :"Ừ"
Nghe Lục Nhất Nguyên nói vậy Chí Dương , Hàn Thư Mạc nói:
- Cái gì .
Tống Uyển Nghi giờ chỉ biết lấy cái quần mà đội vào thôi cho đỡ quê, cô vội vàng bác bỏ nói :
- Không có làm gì có . Hai người đừng nghĩ lung tung . Em đâu có làm phiền người khác khi ngủ đâu .
Thấy bộ mặt luống cuống của Uyển Nghi , Lục Nhất Nguyên cong đôi môi hơi chút .Anh :
- Ừ em không có làm phiền người khác , chắc tôi nhớ nhầm .
Uyển Nghi gật đầu lìa lại nói :
- Đúng em đâu có làm phiền đâu , chắc thầy nhớ nhầm rồi .
Úi chà câu nói của Uyển Nghi khác nào là tự nhận ngủ với anh rồi anh nhớ nhầm . Nói ra một câu mà Uyển Nghi thấy hớ . Hai người kia nhìn Lục Nhất Nguyên với Uyển Nghi nói mà nhìn nhau cười nói :
- Thôi ăn đi .
Ăn xong mọi người cùng nhau dọn dẹp rồi Chí Dương lại đưa ra ý kiến :
- Chúng ta lên tầng đi . Chúng tôi nay chuẩn bị ở trên đấy đẹp lắm . Còn có cả máy chiếu phim . Bây giờ còn sớm lên đấy đi .
Hàn Thư Mạc đồng ý , cô hỏi :
- Uyển Nghi lên không .
Tống Uyển Nghi :
- Ừ cũng được .
Đáng nhé Lục Nhất Nguyên không có hứng thú đâu nhưng thấy cô lên anh cũng đồng ý ngay . Vậy là cả bốn người lên đó . Đúng là đẹp thật có đèn trang trí , nhìn xa thì còn thấy cả một khu phố đèn được bật lên nhìn lung linh và rất huyền ảo .
Hàn Thư Mạc nói :
- Xem phim gì được .
Uyển Nghi hình như nãy uống chút rượu có hơi hơi say nhưng vẫn tỉnh , cô không nói gì kể cả Lục Nhất Nguyên ,
Thư Mạc và Chí Dương đúng kiểu sinh ra là dành cho nhau , cả hai người nói :
- Phim kinh dị . Ok nhé .
Thấy không ai bảo gì Chí Dương đi ra mở . Hàn Thư Mạc quên mất có người nào đó rất sợ cái phim này thì phải .
Tống Uyển Nghi không muốn làm mất hứng của cặp đôi này cô im lặng thầm nghĩ :
- Ack , phim này ghê chết đi được .
Hàn Thư Mặc đi xuống ngồi bên tay phải của cô , Lục Nhất Nguyên ngồi cạnh đó . Chí Dương thấy bạn gái mình đang cản trở hai người đó anh nói :
- Em yêu à lên đây chúng ta cùng xem .
Uyển Nghi cười nghĩ lắc đầu đến khổ nghĩ :
- Cẩu lương rắc khắp .
Thư Mạc vẫn không hiểu Chí Dương dựt dựt lông mày lúc ý Hàn Thư Mạc mới hiểu nói:
- Ừ để em lên cùng anh dưới này hơi chật .
Phim cuối cùng cũng chiếu mới mở đầu phim thôi thì không sao , đến lúc sau thì ......Hai người ngồi đằng trước xem không động tĩnh gì , không sợ mà còn chắm chú xem là đằng khác . Quay sang Lục Nhất Nguyên thấy anh cũng đang xem chẳng có gì là một chút sợ chỉ mình cô là không có hứng gì cả . Uyển Nghi không dám lên tiếng vì sợ mất hứng của mọi người . Uầy ngày càng gay cấn . Ối dồi còn có cái đoạn một người đang trên bãi cát thấy một chiếc nhẫn tò mò nhặt lên vừa đặt tay xuống lấy thì đột nhiên một bàn tay đầy máu từ dưới thò lên . Khiếp kinh khủng . Thấy cảnh đó Uyển Nghi sợ quá ôm cái người bên cạnh mình mà không hề biết . Anh thấy cô ôm mình thầm nghĩ :
-Ha đã sợ lại còn xem .Đúng là.
Đang yên đang lành đột nhiên cảnh kinh dị hãi hùng lại xuất hiện cái này còn sợ hơn lúc trước , cô ôm chặt lấy tay anh hé một mắt để nhìn .Lục Nhất Nguyên thấy cô như vậy không khỏi buồn cười , anh nói nhỏ :
-Em sợ hay sao mà ôm tôi chặt thế .
Tống Uyển Nghi bất giác nói to : Á .
Hai người ngồi đằng trước đang xem quay lại thì thấy không cò gì nên lại quay lên xem .
Uyển Nghi quay sang nói thầm :
- Em xin lỗi .
Nhất Nguyên : Ừ .
Chưa dứt lời Uyển Nghi lại sán vào ôm anh . Lục Nhất Nguyên lắc đầu miệng có chút cười nói :
- Không muốn xem thì thôi , phải nói chứ . Em sợ mọi người trách móc hay sao mà phải thế.
Cô không nói gì người đang có hơi run vì sợ và trời tối lại còn trên cao rất lạnh .Thấy cô như thế anh cởi chiếc áo khoác ngoài lên người cho cô . Uyển Nghi ngước lên nhìn anh , dù ngồi hay đứng Nhất Nguyên vẫn rất cao , cao hơn cô , cái hành động này lại làm cho cô cảm thấy sự lay động và ấm áp . Uyển Nghi khẽ nói :
- Em cảm ơn .
Được một lúc vẫn chưa hết phim anh thấy cô đang gật gà gật gù bên cạnh mình . Nhất Nguyên đưa vai mình ra cho cô dựa vào mà ngủ . Hết phim hai cái người ngồi trên nói chuyện với nhau . Chí Dương và Hàn Thư Mạc lúc này mới để ý mà quay xuống nhìn , thấy Uyển Nghi đã gục từ khi nào rồi.
Chí Dương cười nói :
- Haha Uyển Nghi đặc biệt đấy , lê xem phim mà còn ngủ quên .
Nhất Nguyên ngay đó trừng mắt một cái Chí Dương tịt nghỉm . Thư Mạc :
- Em quên mất con bé nó sợ cái thể loại phim này . Chết thật . Thôi để em đưa con bé nó xuống .Thế bây giờ gọi dậy hay gì , em thấy Uyển Nghi ngủ rất ngon đấy . Mà nó cứ ôm khư khư Nhất Nguyên thế kia thì biết làm nào .
Lục Nhất Nguyên :
- Để tôi ôm em ấy xuống .
Chí Dương quay sang Thư Mạc cười nói :
- Em để cậu ấy ôm em ấy đi , mình em ôm sao nổi còn anh thì chắc chắn là không được rồi anh mà ôm có người nào chắc sẽ cắn anh mất . Thư Mạc gật đầu nói :
- Vậy phiền anh .
Anh bế cô đi xuống nhà , Thư Mạc :
- Hay hôm nay để cho con bé ở đây đi trên người con bé còn có hơi men , lại ngủ thế này thì chắc có dậy đằng trời
Chí Dương vội ngắt lời :
- Không được nay anh ở đây với em rồi mà , nhà anh ở xa đây giờ về thì nguy hiểm em bảo với anh ở đây dọn dẹp cùng em mấy ngày còn gì .
Thư Mạc :
- Thế nhưng Uyển Nghi thì sao anh chịu khó đi .
Chí Dương :
- Không được anh muốn ở đây với em.
Lục Nhất Nguyên nghe hai con người này lôi co mệt cả người anh lạnh lùng nói :
- Thôi để tôi đưa em ấy về.
Hàn Thư Mạc nhìn Nhất Nguyên :
- Vậy được không .
Nhất Nguyên :
- Ừ .
Anh chỉ trả lời có vậy rồi ôm cô ra xe . Thư Mạc đi vào nhà lấy túi sách cho Uyển Nghi nói :
- Cảm ơn anh , con bé nó hay để chìa khóa trong túi chốc lấy ở túi nó là được .
Lục Nhất Nguyên gật đầu rồi lái xe đi .
Thư Mạc quay sang Chí Dương hỏi tội :
- Anh sao lại thế anh tự về nhà được mà dù xa , sao nhất quyết ở đây làm bạn em nó thế kia kìa .
Chí Dương giải thích :
- Em không thấy cậu bạn anh à , rất có ý, chúng ta phải tạo cơ hội cho họ chứ .
Thư Mạc :
- Nhưng họ chưa có gì cả với em thấy Uyển Nghi nó hơi say để nó như thế thì..
Chí Dương cười :
- Em yên tâm cậu ta có làm thì sẽ rất trách nhiệm với lại bạn anh nó uy tín lắm .
Thư Mạc :
- Uy tín giống anh chứ gì . Nhưng ít nhất em cũng tin Lục Nhất Nguyên hơn anh .
Vương Chí Dương :
- Em lại thế đừng để anh ...
Thư Mạc :
- Thôi tha em .
Chí Dương lại nói :
- Anh cất chìa khóa Uyển Nghi đi rồi .
Thư Mạc :
- Trời , khóa ý là làm riêng đấy làm cái này tốn hai ba ngày mới xong , anh vậy mà ...
Chí Dương :
- Em yên tâm kệ cậu ta có chút thử thách chứ sao .Tối nay anh muốn ngủ cùng em .
Thư Mạc :
- Không là không . Em đi vào nhà đây anh không vào thì cứ đứng ngoài ý đi .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK