• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh nói câu đó ,chị công an ngạc nhiên nhưng vẫn cứ hỏi anh :
- Bạn gái, tôi tưởng .
Lục Nhất Nguyên thẳng thắn nói :

- Cô ấy đang đứng cạnh tôi .
Nói xong câu đó ai cũng há hốc mồm đến Tống Uyển Nghi còn ngạc nhiên .
Chị công an lắp bắp :

- Đây ....đây là .....
Lục Nhất Nguyên cứ thế nói :

- Bạn gái tôi Uyển Nghi .
Cô nghe xong suýt ngất ,nếu không phải có mọi người ở đây cô cũng đấm cho anh mấy phát rồi . Tống Uyển Nghi định chối nhưng,
người công an nữ đó nhìn cô rồi đi lại chỗ Tống Uyển Nghi nói với điệu bộ chua ngoa :

- Ồ thì ra là đồng chí có bạn gái rồi . Cũng xinh đấy .Nhưng mà nhìn không chững trạc lắm nhỉ. Chắc là nhỏ tuổi nếu mà nhỏ thì không biết suy nghĩ thế nào.
Tống Uyển Nghi nghĩ mà cay cú :

- Gì vậy chị ta nói thế khác gì bảo đầu óc mình có vấn đề .Công an thế mà cũng ghớm nhỉ .Uyển Nghi nghĩ trong đầu như vậy nhưng ngoài mặt cười nói kháy :
- Cảm ơn chị đã khen . Còn cái vấn đề em nhỏ tuổi hay không ý em nghĩ là nó có ảnh hưởng đến suy nghĩ sao ? Nhỏ tuổi nhưng hiểu chuyện chứ lớn tuổi mà đầu óc để trang trí thôi thì vứt. À quên với lại em nghĩ đã là một công an thì nên chính trực lên đằng này nói còn không biết để cái mặt mũi ở đâu hay vứt ở nhà rồi khôbg nên.
Nói câu này cô liếc sang nữ công an đó rồi ngấn mạnh từng chữ . Uyển Nghi cười gãi đầu như kiểu ngu ngơ nói tiếp :

- Em cũng chỉ góp ý thôi chứ chắc chị là người cũng biết suy nghĩ mà đúng không ?
Tức quá bà chị đó không làm gì được . Lục Nhất Nguyên cười thầm cho Tống Uyển Nghi .
Bà chị công an hết đường nói liền chuyển chủ đề :

- Vậy mọi người tập đi còn cô gái này đứng đây à .
Uyển Nghi mặt không buồn nhìn :

- Tôi tên Tống Uyển Nghi đứng đây cũng được.
Ai ngờ chị ta khôbg buông tha cho cô :

- Hay là ra ghế đằng kia ngồi đi cho mọi người tập ,cũng sắp xong rồi .
Uyển Nghi nhìn anh muốn anh nói giúp thế mà Lục Nhất im nghỉm , cô nói :

- Ừ vậy cũng được.
Cô đi ra ghế ngồi,Lục Nhất Nguyên tiếp tục cho mọi người tập. Cô và cái cô nữ công an đó ra ghế ngồi vừa đặt mông xuống bà chị đó lại thăm dò :

- Cô và Lục Nhất Nguyên yêu nhau từ bao giờ vậy ?
Uyển Nghi thở dài nghĩ :

-Haiz bà chị này đúng là .
Tống Uyển Nghi đáp lại

- Tôi và anh ta không có gì .
Người đó cưòi nhẹ nói :

- Hừ không phải tự nhiên mà Lục Nhất Nguyên lại nói như vậy .
Hết cách Uyển Nghi :

- Không tin thì tùy chị .Tôi thấy chị có vẻ à không phải chắc chắn luôn ấy chứ là chị thích anh ta .
Chị ta nhếch mép cười :

- Nhà anh ấy giàu , có quyền , có tài ai mà không thích .
Tống Uyển Nghi ngạc nhiên :

- Ồ wow hóa ra chị yêu anh ta vì tiền được đấy .Thôi tôi không so đo với người công an chính trực ,kỷ cương như chị .Đúng là lòng người khó đoán.Tôi ra chỗ Lục Nhất Nguyên đây .
Cô đứng lên đi đến chỗ anh lúc này mọi người đã tập xong gần trưa bụng cô đang gào thét rồi . Lục Nhất Nguyên đi lại hỏi :

- Đói rồi à ?
Tống Uyển Nghi như đứa trẻ nghe thấy mẹ hỏi mà gật đầu :

- Vâng.
Nhất Nguyên nhẹ nhàng cười nói :
-Ừ được chúng ta đi ăn thôi.Cô đi theo anh đi rửa tay rồi đợi anh thay áo tập, sau đó thì đi đến nhà ăn . Vào trong rồi mới thấy rộng ghớm.Cô ngồi vào bàn ,Lục Nhất Nguyên đi lấy thức ăn cho cô luôn .Anh mang đến hộp thức ăn , quả nhiên thanh đạm .Cô thì thức ăn không chê thứ gì chỉ mỗi tội là có thứ mà không thể nào ăn nổi đó là carrot .Lục Nhất Nguyên :

-Đây em ăn đi .
Tống Uyển Nghi cầm lấy mời anh xong cô bắt đầu ăn .Cô ăn rất nghiêm túc giữa muôn người trong đó.Nhất Nguyên đang ăn thỉnh thoảng nhìn cô xem là có hợp khẩu vị không ,anh nhìn thấy cô ăn mọi thứ ngoại trừ carot luộc.
Lục Nhất Nguyên nói :

- Em không ăn carot sao .
Uyển Nghi nghe vậy liền trả lời :

- Không em không thích ăn nó cứ sao ấy.Chả ngon chút nào .
Anh lại bắt đầu phân tích một cách cặn kẽ cho cô :

- Carot tốt như vậy mà em không ăn.Nó có chất xơ vitamin A , chất phytochemical giúp chống ung thư tế bào,chống về thị lực và chống oxi hóa bao nhiêu vai trò như thế mà em lại không thưởng thức nó .Tống Uyển Nghi mặt tráo đầu đũa gắp nó sang cho anh ,cô nói :
- Tốt như vậy à nhưng em không thích ăn ,nếu nó đã tốt như vậy thì thầy ăn hộ em đi .Ăn cũng khó chịu bởi vì cái bà chị trước mặt đối diện với bàn cô cứ nhìn chằm chằm .Làm mất cả tự nhiên . Lục Nhất Nguyên ăn xong nói :
- Tôi cần làm một số việc em ăn xong lên xe tôi nghỉ ngơi đi . Lục Nhất Nguyên đưa chìa khóa xe ,cô vào trong không biết do mệt quá hay sao mà Uyển Nghi ngủ thiếp đi .Mãi đến 2h30 anh lấy chìa khóa dự phòng mở cửa xe đi vào cô mới tỉnh .Anh hỏi :
- Em dậy rồi à .
Cô đi ra ngoài :

-Ừ .
Lục Nhất Nguyên lên tiếng :
- Em muốn đi xem xung quanh đấy không
Cô hơi chần trừ nhưng cũng không có việc gì nên là đồng ý đi xem thử ở những cái chỗ này có gì hay ho không . Anh dẫn cô đi xem thử đúng là nghĩ một đằng nhưng hiện thực nó là một nẻo . Mọi thứ xung quanh , không khí đều toát ra vẻ nghiêm túc đến lạ thường . Ngắm nghía một lúc mỏi cả chân rộng như này bảo sao không mỏi . Tống Uyển Nghi :
- Này thế thầy không có phòng làm việc à em thấy trên tivi những chỗ như này nhưng người như thầy phải có phòng làm việc chứ .
Lục Nhất Nguyên :
- Có , em mỏi chân à ?
Tống Uyển Nghi :
- Thầy hỏi thừa đi từ nãy giờ không mỏi mới là lại còn khát nước .
Nhất Nguyên :
- Vậy thì tôi đưa em đi lấy nước ?
Tống Uyển Nghi hỏi :
- Ở đâu , xa không ?
Lục Nhất Nguyên chỉ tay :
- Phòng tôi ngay trước mặt em đấy .
Uyển Nghi than :
- Thế sao thây không bảo sớm cứ bắt đứng ngoài này.
Lục Nhất Nguyên :
- Em đâu có hỏi tôi đâu thôi vào đi .
Tống Uyển Nghi đi vào ngồi xuống , anh lấy cho cô cốc nước uống .Uống xong tỉnh người hơn hẳn .Tống Uyển Nghi nói :
-Này thầy đừng nói lung tung em là bạn gái thầy có được không .
Cô nói vậy anh ngồi trên ghế ở bàn không nói gì làm cô thêm điên đầu nói tiếp :
- Cô công an lúc nãy thích thầy mà thầy không biết à .
Giờ anh mới mở miệng :
- Biết thì sao?
Tống Uyển Nghi :
- Lại còn " thì sao "
Lục Nhất Nguyên :
- Cô ta thích chỉ vì tiền thôi .
Uyển Nghi trợn tròn mắt nói :
- Thầy cũng biết à .
Lục Nhất Nguyên nhếch mép tỏ vẻ khinh bỉ nói :
- Sao tôi lại không biết , cô ta chỉ kamf chyéc nhỏ muốn có cơ hội thăng tuến cao hơn .Cô ta vào được ngành này cũng nhờ phần lớn là có người nâng đỡ, chứ không phải là do thực lực. Uyển Nghi gật gù khi nghe anh nói vậy ,Lục Nhất Nguyên nói tiếp :
- Với lại cô ta có thích thì tôi cũng thích người khác rồi .
Anh nói như thế là đã có người mình thích rồi , cô không nói gì nà cúi xuống .Thấy sắc mặt cô thay đổi ảnh khẽ cười rồi lấy trong tủ ra một hộp quà nói :
- Lại đây tôi nhờ chút .
Tống Uyển Nghi :
- Thầy nhờ thì phải lại đây chứ .Kêu tôi lại ,không lại .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK