• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thức ăn được dọn hết lên bàn . Tống Uyển rửa tay sạch sẽ rồi mới lại và mời Lục Nhất ra ăn . Phòng ăn có mỗi cô với Nhất Nguyên . Uyển Nghi không biết nói chuyện gì cả cứ nghĩ :
- Nên nói chuyện gì được nhỉ , hay nói về việc học , hay việc làm . Đánh tan cái suy nghĩ đó cô nói :
- Thầy ăn thử đi ạ xem lời em nói đúng không ? Em cũng ăn đây mời thầy ,chúc ngon miệng .
Vừa ăn cô vừa tấm tắc gật đầu . Nhất Nguyên cũng ăn , anh cảm thấy rất ngon vừa khẩu vị . Mùi vị không quá nhẹ , thanh thanh . Lục Nhất Nguyên nhìn cô đang ăn tấm tắc anh hỏi :
- Em cười gì vậy ?
Uyển Nghi nói :
- Tất nhiên là đang thưởng thức hương vị rồi ạ , em phải tận hưởng món ngon mà mình nấu chứ . Những thứ mà em làm ra hay người khác dành cho em em phải trân trọng nó rồi , kể cả xấu hay đẹp , ngon hay không ngon. Thầy ẳn rồi thấy sao , ngon đúng không ? Chắc chắn là ngon rồi .
Lục Nhất Nguyên cười nói :
- Ừ ,cũng bình thường .
Cô bĩu môi nói :
- Cũng bình thường thôi sao , đây là món em dành tâm huyết để làm với lại món này em lần đầu tiên làm , thầy may mắn lắm mới là người đầu tiên được thử vậy mà ....Cô nghĩ :
- Người gì mà khó tính hừ .
Lục Nhất Nguyên nhìn cô biết là cô đang nghĩ gì nói :
- Tôi không khó tính về thức ăn đâu . Nhưng mà tôi là người đầu tiên em nấu cho tôi món này sao ?
Tống Uyển Nghi nói :
- Chứ sao ạ .
Nhất Nguyên vui thầm trong lòng nói :
- Nãy tôi đùa đấy . Em nấu rất ngon , vừa khẩu vị của tôi .
Cô nói :
- Thầy hay đùa quá cơ .
Lục Nhất Nguyên nói tiếp :
- Tôi đi học xa mẹ tôi rất ít khi nấu cho tôi ăn , bà cũng không biết nấu ăn lắm ngày bè thường thì dẫn tôi đi ăn thôi . Hôm nay có người nấu cho tôi tôi rất vui .
Uyển Nghi nghe vậy nói :
- Vậy thầy ăn đi ạ , tay nghề của em không tốt như nhà hàng năm sao nhưng mà 3, 4 sao thì cũng gần bằng.
Nhất Nguyên hỏi :
- Em đi học nấu ăn à ?
Uyển Nghi trả lời :
- Đi học thì cũng không phải mà là học ở nhà . Mẹ em dạy em đấy .Vì mẹ vừa là nội trợ vừa là đầu bếp mà . Nên là con của một đầu bếp thiết yếu em cũng phải biết một chút chứ .
Cả một buổi tối hai người ngồi ăn cùng nhau , nói chuyện các kiểu . Cũng muộn rồi Nhất Nguyên nói :
- Tôi về đây , bao giờ cô chú về hỏi thăm giúp tôi và mẹ tôi nữa .
Tống Uyển Nghi nói :
- Thầy cũng gửi lời hỏi thăm tới bố mẹ thấy giúp em . Để em đưa thầy xuống dưới nhà , nay thầy đi xe hay gì vậy . Nhất Nguyên nói :
- Nhà tôi cũng ở ngay kia thôi cách cửa hàng tiện lợi không xa lắm .
Uyển Nghi :
- Ồ .
Nhất Nguyên nói thêm :
- Nhà ngày trước thôi , tôi đang tìm nhà để chuyển .
Cô nói:
- Vâng . Vậy thì đi thôi em tiễn thầy .
Nhất Nguyên nhìn cô mặc quần ngắn , áo sơ mi trùm qua hở hết đôi chân trắng nõn nà . Có bao giờ nhìn người mình yêu mặc vậy đi ra ngoài cho người khác nhìn đâu chứ đúng không :smile: Lục Nhất Nguyên nói :
- Em định mặc vậy xuống nhà à ? Con gái đi đêm nên ăn mặc cẩn thận chút .
Uyển Nghi nói :
- Vâng em biết rồi .
Nhất Nguyên nói :
- Em cứ ở nhà đi không cần phải xuống giờ này muộn rồi .
Tống Uyển Nghi '' vâng '' một tiếng rồi nói :
- Thầy về đến nhà nhắn tin em một tiếng nhá .
Lục Nhất Nguyên cười với cô nói :
- Em lo cho tôi hay gì đấy .
Uyển Nghi trả lời :
- Lo , lo chứ nhỡ ai bắt cóc thầy thì sao . Mấy ông công an bạn thầy ý tra cứu biết thầy từng đến nhà em thì chết à , liên lụy đến em thì toi .
Anh tưởng cô lo cho anh thật . tống Uyển Nghi còn nói tiếp :
- Với lại là em thấy mỗi khi bố đi đâu xa như công tác hay gì đó mẹ em cũng nói như vậy mà , em niois như vậy không đúng sao ?
Nhất Nguyên cười ấm áp nói :
- Không câu nói thứ 2 em nói đúng lắm . Tôi về đây em vào trong nhà đi .
Tống Uyển Nghi vẫy tay tạm biệt .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK