Ngoại truyên: Không ảnh hưởng cốt truyện nha mọi người
Lâm Thần từ lúc sinh ra, là một con người tài năng, xuất chúng hơn người.
Lúc mới sinh ra, ba mẹ cậu thấy cậu nằm trong tay rất ngoan ngoãn, nên mới đặt tên cho cậu là Lâm Thần.
Lâm Thần càng lớn lên thì cậu càng ngày càng xuất chúng hơn người.
Vì sinh ra trong một gia đình khó khắn, Lâm Thần đã rất cố gắng để có thể làm hài lòng tất cả mọi người.
Cậu lúc ba tuổi đã tự phụ giúp gia đình, bốn tuổi đã biết xoa bóp vai cho ông, đánh cờ và chơi thể thao.
Cuộc đời là vậy, ở đời không ai là không có sự buồn rầu cả.
Lâm Thần cũng như vậy.
Vì cậu quá xuất chúng cộng thêm vẻ mặt cực kỳ “soái ca” nên kể cả mấy nữ sinh lớn hay những bạn học khác phái cùng cậu đều muốn chơi nhiều với cậu.
Lâm Thần còn có lúc đang phụ giúp bố mẹ thì thấy mấy cô nữ sinh đang “rình mò” nhìn trộm thân thể mình.
Thực sự lúc bé Lâm Thần đã có sức hút quyến rũ đối với người khác phái như vậy.
Đôi lúc, chỉ vì Lâm Thần đứng ngoài đợi mẹ về mà nguyên một dàn nữ sinh cao hơn Lâm Thần vài tuổi đã đến gần hỏi cậu.
Lâm Thần càng kinh khủng hơn là khi ở cấp một, tất cả môn cậu đều đạt nhất.
Điều này làm cho giáo viên của cậu rất tự hào, ai ai cũng muốn tranh cậu.
Thực sự lúc đó Lâm Thần không cảm thấy vui, cậu chỉ cảm thấy rất phiền.
Ở lớp thì nữ sinh hỏi cậu liên tục, điều này làm cho mấy nam sinh có vẻ ghen tỵ.
Đôi lúc trong khi về, cậu còn bị mấy người đó chặn để đánh.
Tuy mấy người đó đều bị Lâm Thần đánh cho kêu cha gọi mẹ nhưng đối với Lâm Thần thì đó là một điều cực kỳ phiền.
Và cũng chính lúc này, gia đình cậu bắt đầu khó khăn.
Lâm Thần tuy phải xin nghỉ khá nhiều buổi học nhưng học lực của cậu vẫn vượt xa mọi người.
Nữ sinh thì cảm thấy buồn rầu, còn nam sinh thì hô hào phấn khởi.
Lâm Thần là tâm điểm của sự chú ý, không ai trong trường không biết đến Lâm Thần cả.
Giáo viên rất muốn Lâm Thần đến học, đôi khi còn cho cậu học miễn phí chỉ mong cậu đến trường.
Thực sự dạy Lâm Thần, giáo viên đều được thăng hoa.
Ai mà được vinh dự dạy Lâm Thần sẽ cảm thấy cuộc đời giáo viên của mình đã thỏa mãn, ai lại cưỡng được một học trò học vừa giỏi, vừa lễ phép lại còn rất ôn hòa.
Nhưng rồi càng ngày, Lâm Thần càng cảm thấy sự nguy hiểm đang đến, cậu chỉ có hơn mười mấy tuổi thôi mà ngày nào cũng có mấy cô nữ sinh đến gần nhà mình.
Ban đầu thì Lâm Thần không quan tâm lắm, nhưng càng về sau cậu càng cảm thấy một điều kỳ lạ.
Tại sao mấy cô này lại tặng mình nhiều quà như thế này.
Lâm Thần lúc đó cũng không biết, nhưng cậu cũng không dám ở ngoài nên cậu chạy vào nhà.
Mẹ cậu lúc này mới dặn cậu là “ nữ sinh cho đồ thì con tốt nhất nên từ chối, đừng có nhận”
Lâm Thần lúc đó rất thông minh, cậu cũng hiểu ý bên sau câu nói đó.
Nhưng sự việc bắt đầu rắc rối hơn, có hôm cậu đến trường thì trong ngăn bàn của cậu toàn là thư.
Cậu thử bóc ra xem thì nguyên mấy trang giấy thư tình đập thẳng vào mắt cậu.
Chưa hết, ghế của cậu còn toàn mùi của con gái, thực sự Lâm Thần mới nhận ra được con gái đáng sợ như thế nào.
Càng lớn, Lâm Thần càng mị lực.
Ngoài ngoại hình “sát gái”, cậu còn có khí chất rất nam tính, ít ai có thể chịu được cám dỗ như này.
Có rất nhiều nữ sinh để được ở gần đến cậu mà đã còn cố ý làm sai để nhờ Lâm Thần sửa bài.
Lâm Thần lúc đó cũng vui vẻ giảng bài, nhưng một điều kỳ lạ là cứ giảng cho bạn nào là y như rằng cậu có cảm giác như hàng chục con mắt dõi theo mình.
Nữ sinh được giảng thì Lâm Thần cảm giác cô ấy chẳng nghe cái gì, chỉ thấy cô ấy nhìn chằm chằm vào mình.
Điều này càng để Lâm Thần xấu hổ hơn.
Thực sự cậu bây giờ chỉ muốn làm con người bình thường.
Có thời điểm, chỉ vì Lâm Thần không lên trường mà toàn nữ sinh trong trường phản đối, muôn Lâm Thần đi học như bình thường.
Điều này làm cho nhà trường rất đau đầu, chưa ai nghĩ rằng chỉ vì một học sinh mà nhà trường lại phải đau đầu như vậy.
Nhưng nhà trường cũng rất muốn Lâm Thần đi học, vì chính Lâm Thần thì trường đã nhận được rất nhiều “ vốn” từ các phụ huynh khác tự nguyện góp ( Edit : Kiểu nữ sinh simp ý ).
Ở trường đã khổ, Lâm Thần ở nhà còn bị quấy nhiễu bởi vô số tiếng gọi thân mật của những cô gái ở ngoài cổng.
Có lúc, vì đảm bảo an toàn cho Lâm Thần mà ba mẹ cậu đã tốn khá nhiều tiền lắp camera cho cậu.
Tài năng của Lâm Thần càng ngày càng được bộc lộ, cậu có thể chơi rất giỏi những môn thể thao.
Mỗi lần cậu chuẩn bị ra sân thì chính những thầy cô trở thành những “Bảo vệ” để chắn không cho những nữ sinh quá khích đến gần cậu.
Đôi khi, có những nữ sinh còn nhảy xuống sân lúc Lâm Thần đang chuẩn bị, tuy sau đó bị cản lại nhưng vụ này đã cho Lâm Thần một nỗi hốt hoảng.
Đứng nhất, đứng nhất,....!tất cả hạng mục cậu đều đứng nhất.
Điều này làm cho mọi người càng ngày càng thấy Lâm Thần đúng là “tiên nhân”, nữ sinh thì gào hét, nam sinh thì cảm thấy Lâm Thần xứng đáng, cũng vỗ tay khen ngợi.
Nhưng rồi tiếng vang của Lâm Thần lan xa, điều này không hề tốt cho Lâm Thần một tý nào.
Lâm Thần chỉ cần đi bộ là đằng sau cậu sẽ cảm thấy có rất nhiều người đang theo dõi mình.
Chẳng ai sung sướng trong trường hợp này cả.
Lâm Thần ở trường thì ngăn bàn của cậu chật ních những quà tăng, phong bì thư tình.
Cá biệt hơn còn có nữ sinh dùng tiền để ngỏ ý bao nuôi cậu nữa chứ.
Thật là phiên phức.
Lâm Thần còn không biết, muôn sở hữu chỗ ngồi gần Lâm Thần thì nữ sinh còn đánh nhau để tranh, vì ai ở ghế đó sẽ có thể ngày ngày ngắm Lâm Thần mà không bị sao cả.
Điều này làm cho giáo viên phải sắp sếp cho Lâm Thần ngồi cách xa chỗ còn lại mới có thể ngăn được đám fan cuồng này.
P/S: Đây là ngoại truyện, không hề ảnh hưởng đến cốt truyện.
Xin mọi người ủng hộ cho mình nha.
Danh Sách Chương: