Lúc này hắn ở trạng thái nguyên thần, đã vào Địa Ngục Luân Hồi rồi.
Trời đất xung quanh vẫn là trời đất của Thiên Giới, nhưng mọi thứ trở nên mơ hồ, ánh sáng xanh leo lắt cháy, quỷ hỏa trùng trùng tự biển. Trên trời là một dòng quang hà lặng lẽ trôi, linh hồn của những sinh linh đã tử vong bay lên, không tự chủ được rơi xuống cây cầu Nại Hà đó, đi theo cây cầu xuống Địa Ngục.
Chung Nhạc đáp xuống cầu Nại Hà, nghe thấy hai tiếng cười:
- Sư đệ, bọn ta đợi ngươi lâu rồi!
Chung Nhạc định thần lại nhìn thì thấy Đầu Trâu, Mặt Ngựa đứng trên cây cầu ánh sáng nhìn hắn. Chung Nhạc mừng rỡ:
- Đa tạ hai huynh tương trợ.
Đầu Trâu là Ngạn, Mặt Ngựa là Bệ, hai huynh đệ họ nhìn nhau, cười:
- Không phải bọn ta giúp ngươi mà là giao dịch. Bọn ta giúp ngươi lần này, đến kiếp sau ngươi chính là người hộ đạo của bọn ta.
Ngạn nói tiếp:
- Ngươi không cần để bụng, người hộ đạo của huynh đệ ta là Tiên Lão Lão, đáng tiếc linh hồn của bà ấy sắp hết thọ nguyên, sắp chết rồi. Nên bọn ta cũng muốn tìm một người thay thế. Mọi người đều là lợi dụng lẫn nhau, ngươi đừng cảm kích bọn ta.
Chung Nhạc ngạc nhiên, hai huynh đệ Bệ Ngạn trước nay đối với hắn rất tốt, khá chiếu cố, nhưng có lúc gần lúc xa, lúc lạnh nhạt lúc nhiệt tình, giống như cố tình giữ khoảng cách với hắn.
Hơn nữa, cho dù hai người họ giúp hắn thì cũng đặc biệt nói rõ không phải giúp mà là giao dịch.
Thời gian gấp gáp, Chung Nhạc cũng không kịp nghĩ nguyên nhân sâu xa trong đó, nói:
- Việc không thể chậm trễ, chúng ta nhanh chóng đi thôi!
Ba người liền đi theo cầu Nại Hà xuống mười tám tầng Địa Ngục.
Cùng lúc ấy, nguyên thần của Chung Nhạc vừa được đưa tới Địa Ngục Luân Hồi, Tân Hỏa gần như ngay lập tức tiếp quản nhục thân của hắn, thi triển Thần Ma Dịch chặn lại các đạo thuần dương lôi đình đánh tới, trong lòng sầu não:
- Nhạc tiểu tử lần này định đi bao lâu? Ta dùng nhục thân của hắn không thể để lộ sơ hở, biển hiện quá mạnh không được, quá yếu cũng không được. Vậy thì ta nên đánh tới tầng thứ mấy đây?
Trong Thiên Giới, các vị Thần Ma, luyện khí sĩ đều nhìn lên tầng thứ nhất thuần dương lôi trạch, thấy chiêu Thần Ma Dịch mà Tân Hỏa thi triển thì đều kinh thán.
Thiên Giới Thạch Nguyệt Cơ, Cư Ẩn, Địa Giới Hoa Trấn Xuyên, Tín Lăng Vương, Thiên Giới Tất Sơn, Tước Vân Phi, Vạn Tượng Giới Tiềm Tăng, Ngũ Hành Giới Canh Thiên Chinh và Ngục Giới db lúc này cũng ở Thiên Giới, đều ngẩng lên nhìn.
Đến khi thấy chiêu đó của “Chung Nhạc” thì sắc mặt đều kịch biến. Tiềm Tăng mặt tái mét, lẩm bẩm:
- Sao có thể mạnh như vậy được?
Dư Bá Xuyên thất thanh:
- Chung huynh bế quan lần này xem ra thực lực tăng tiến không ít. Chiêu này thực sự quá mạnh!
Thạch Âm Cơ nhíu mày, nói nhỏ:
- Là thần thông cấp Tạo Vật Chủ! Xem ra nhân tộc này vẫn giấu mình trong cuộc đại tỉ thí. Không ngờ hắn giấu mình nhiều như vậy, ha ha..
Cư Ẩn sắc mặt cũng biến đổi, nói nhỏ:
- Có đối thủ rồi. Thần thông như vậy được tinh luyện, ảo diệu khó lường, có thể sánh được với thần thông tổ truyền của Cư Phương thị ta rồi. Xem ra đây không phải do hắn tự sáng tạo ra mà là học được, gắn cái tên của hắn mà thôi.
- Là đại thần thông cấp Tạo Vật Chủ!
Viên Sơn Thần Hoàng vẻ mặt ngưng trọng, nói với một vị nữ Thần Hoàng bên cạnh:
- Pháp Giới Chủ dưới trướng lại có cường giả như vậy, đúng là đáng kính đáng sợ. Tên Chung Nhạc này không thể ngờ hắn lại có thần thông cấp này, lẽ nào là Tạo Vật Chủ chuyển thế?
- Nếu là Tạo Vật Chủ chuyển thế thì phải bẩm báo với Giới Đế bệ hạ!
Vị nữ Thần Hoàng đó nói.
Hai vị Thần Hoàng nhìn nhau, lập tức vạch không gian đi về Thiên Đình.
Tân Hỏa dùng tay Chung Nhạc thi triển thần thông Thần Ma Dịch của hắn. Thần thông là của Chung Nhạc, pháp lực là của Chung Nhạc, nhnưg nhãn giới tri thức của Tân Hỏa cao minh hơn Chung Nhạc nhiều, cùng một loại thần thông, cùng một cấp pháp lực nhưng trong tay Tân Hỏa thi triển ra thì uy lực mạnh không thể ngờ. Hơn nữa thần thông vận chuyển khí tượng vạn thiên, không tìm thấy bất cứ sơ hở nào!
Cũng khó trách làm sao chiêu này lại chấn động cả trên dưới Thiên Giới như vậy.
- Lẽ nào ta biểu hiện quá mạnh rồi?
Tân Hỏa chú ý thấy sự chấn động phía dưới, chán nản:
- Không phải chứ, trình độ của Nhạc tiểu tử bây giờ cũng đủ làm được vậy. Hắn tu thành Tiên Thiên Chân Hồn, luyện được Tiên Thiên Phục Hy chân thân, chính là mạnh như vậy mới đúng. Những tên gà tồ Thiên Giới này đúng là chẳng có kiến thức gì cả.
Hắn thi triển toàn là thần thông Chung Nhạc sáng tạo ra, cũng kèm cả một số thần thông Chung Nhạc tinh thông, chiêu nào chiêu nấy đều vô cùng tinh diệu, khiến người ta nhìn mà sững sờ.
Cư Ẩn vốn cảm thấy Chung Nhạc đang dần trở thành đối thủ của mình, đến khi thấy điều này thì khóe mắt không khỏi co giật.
Tân Hỏa sống trong cơ thể Chung Nhạc, bất cứ thần thông nào Chung Nhạc sáng tạo ra đều không giấu được Tân Hỏa. Mà Tân Hỏa là truyền thừa chi hỏa, hắn đều muốn học hết tuyệt học của những người kế thừua, vì thế Chung Nhạc biết gì hắn cũng biết cái đó.
Không lâu sau, Tân Hỏa đã tiêu diệt Thuần Dương Thần Long của tầng thứ nhất, bước lên tầng lôi trạch thứ hai. Hắn nghĩ bụng:
- Nhục thân của Nhạc tiểu tử còn hơi yếu, cứ chậm chạp tu luyện nhục thân thế này thì đến bao giờ mới giao cấu được với Tiên Thiên Thần như Nguyệt Thần chứ? Ta đã nhập nhục thân của hắn thì giúp hắn một tay vậy. Đám gà tồ Thiên Giới kia chắc có thể nhận ra công pháp của Phục Hy, vậy thì không thể dùng công pháp của Phục Hy thị, dùng của Toại Hoàng vậy!
- Luyện thể chi pháp của Toại Hoàng đời thứ ba, Lôi Hoang Theien Lô Tâm Kinh!
Tâm niệm khẽ động, vận chuyển pháp lực của Chung Nhạc, lập tức thuần dương lôi quang ập xuống, hắn há mồm hút hết vào người, khiến các lộ hào cường Thiên Giới mặt tái mét.
Trong bụng “Chung Nhạc” đầy lôi đình cuộn cuộn, số thuần dương lôi đình đó được hắn coi thành linh khí linh lực của thiên địa, luyện hóa trong bụng!
Bụng hắn thật ra là một cái Lôi Hoang Thiên Lô, đừng nói thuần dương lôi đình, nếu luyện thành đại thừa thì ngay cả hoang lôi trong vũ trụ cũng có thể luyện hóa thành dưỡng liệu dung luyện nhục thân!
Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh của Toại Hoàng đời thứ ba tuyệt đối là công pháp cấp Thiên Đế, hơn nữa còn là luyện thể chi pháp hạng nhất.
- Hắn luyện hóa thuần dương lôi đình rồi!
Cư Ẩn, Hoa Trấn Xuyên, Thạch Âm Cơ mắt đều như rơi ra, thực sự quá khủng bố, thuần dương lôi đình cường hãn như vậy mà hắn nuốt gọn, hắn có thật sự là nhân tộc không vậy?
Hắn thật sự không phải đại quái vật thời viễn cổ chuyển thế đầu thai đấy chứ?
- Lẽ nào biểu hiện quá mạnh rồi?
Tân Hỏa không biết nói sao, há mồm nhả ra một phần thuần dương lôi đình để cho thấy hắn không quá mạnh, không tiêu hóa được số thuần dương lôi đình này.
Lúc này mọi người mới thở phào, Cư Ẩn ánh mắt lay động, cười:
- Rắn mà đòi nuốt voi, Chung Nhạc này vẫn là quá tham lam, vừa rồi hắn nuốt nhiều thuần dương lôi đình như vậy, chỉ sợ là sẽ chịu thiệt lớn, lúc này chắc đã bị trọng thương, không đi được xa nữa đâu.
Nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn, “Chung Nhạc” vẫn sống sờ sờ, tay không đánh tan Lôi Trạch Thần Long của tầng thứ hai, xông tới tầng thứ ba.
Cư Ẩn mặt tối lại, Thạch Âm Cơ nhíu mày:
- Người này mạnh tới mức không giống người, ta buộc phải báo với mẫu thân.
Nàng ta đang định thông báo thì đột nhiên nghe tiếng leng keng, rất đông Thiên Nữ bưng hoa tới, dọc đường rải hoa, cánh hoa bay lượn, mở đường cho một vị mỹ phụ.
Thạch Âmcơ vội quỳ xuống:
- Mẫu thân.
Cư Ẩn, Hoa Trấn Thiên thấy người đó thì sắc mặt biến đổi, vội bái kiện:
- Thạch Cơ nương nương!
- Đứng dậy đi!
Thạch Cơ nương nương rất mập mạp, phẩy tay cười nói:
- Vừa rồi hai vị Thần Hoàng chạy tới Thiên Đình bẩm báo bệ hạ, nói một tên nhân tộc nhỏ bé của Ngục Giới có thể là Tạo Vật Chủ chuyển thế, kinh động thiên địa. Ta cũng vừa hay nghe được tin này nên tới xem sao. Bệ hạ và chư thiên Thiên Vương cũng có hứng thú, nói sẽ đích thân tới xem, có lẽ cũng sắp tới rồi.
Bà ta vừa nói tới đây thì không gian tách ra, bầu trời giống như bị cự nhân xé một mảng lớn, lộ ra Lục Đạo Giới Thiên Đình kim quang lấp loáng.
Thấy các vị cao lớn hùng vĩ ngồi trong kim quang, vây quanh Vân Sơn Giới Đế, từ xa nhìn Chung Nhạc đang độ kiếp trong thuần dương lôi tầng, ai cũng kinh thán không thôi.
- Hảo thần thông!
Thượng Thiên Vương tán thưởng.
Vân Sơn Giới Đế ánh mắt lay động, gật gù nói:
- Đúng là hảo thần thông!
Thạch Cơ nương nương nhìn “Chung Nhạc” khẽ gật đầu, cười:
- Nhân tộc này chắ chắn là Tạo Vật Chủ chuyển thế.
Thượng Thiên Vương, Ngọc Thiên Vương mấy người họ đều bái kiến Vân Sơn Giới Đế, ha ha cười lớn:
- Cung hỷ bệ hạ, cung hỷ bệ hạ! Uy Thần Lục Đạo Giới chúng ta có vị Tạo Vật Chủ chuyển thế này tương trợ, chắc chắn sẽ có được xếp hạng cao trong đại tỉ thí sắp tới, sẽ không ở hạng chót nữa rồi!
Vân Sơn Giới Đế cũng mừng rỡ, cười:
- Cũng không thể quá chắc chắn. Nếu hắn cũng ẩn mình như Bệ Ngạn huynh đệ thì không phải phúc khí của Uy Thần Lục Đạo Giới chúng ta. Hơn nữa hắn không biết tại sao lại chuyển thế vào nhân tộc, như vậy cũng hạn chế một phần thực lực, nếu các Lục Đạo Giới khác có Tạo Vật Chủ chuyển thế thì hắn cũng không thể thắng được.
Còn một điều quan trọng hắn phải nói rõ, đó là nếu “Chung Nhạc” là Tạo Vật Chủ chuyển thế thì kiếp trước cùng cấp với Vân Sơn Giới Đế, vsgd có phần lo lắng mình không thể điều khiển được hắn.
Tân Hỏa cứ thế hấp thụ thuần dương lôi đình tôi luyện nhục thân Chung Nhạc, cứ thế tiến tới, gần như chẳng gặp mấy sự thách thức.
Một mạch đánh lên tầng thứ hai mươi thuần dương lôi trạch Tân Hỏa mới cảm thấy hơi quá nhanh rồi, phải kìm hãm bớt lại, thế là hắn giảm tốc độ, làm vẻ như khá vất vả.
Nhưng thời gian vừa rồi nhục thân Chung Nhạc được hắn dùng Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh tôi luyện mạnh mẽ gấp mấy lần, chỉ cần dựa vào nhục thân là có thể phá vỡ không gian!
Vân Sơn Giới Đế thấy hắn chậm lại mới thở phào, nghĩ bụng:
- Có thể trọng dụng tên Chung Nhạc này. Bản lĩnh của hắn không bằng ta, cho dù là kiệt ngao bất thuần thì cũng không gây được chuyện gì lớn.
Không chỉ hắn mà Cư Ẩn, Thạch Âm Cơ mấy người cũng thở phào. Vừa rồi “Chung Nhạc” biểu hiện quá đáng kinh ngạc, cứ thế một mạch tiến tới gây áp lực quá lớn cho ho, đúng như nhìn Thiên Nhân vậy.
Giờ gặp trở ngại, “Chung Nhạc” từ Thiên Nhân xuống còn phàm nhân, tuy vẫn rất bất ngờ nhưng không còn cao cao tại thượng không với tới được như trước nữa.
Nếu họ biết suy nghĩ hiện giờ của Tân Hỏa thì chắc không nghĩ vậy rồi.
- Lần này giúp Nhạc tiểu tử đánh tới tầng bảy chín, nếu tới tám mươi thì quá kinh thế hãi tục, đánh tới tám mươi mốt thì càng kinh thiên động địa!
Tân Hỏa nghĩ bụng:
- Tầng bảy mươi chín đã là khiêm tốn rồi. Ta không giống Nhạc tiểu tử, hắn lúc nào cũng khoe khoang, còn ta trước nay lúc nào cũng rất khiêm tốn…