Chung Nhạc vươn tay rút đao, rút Thần đao Dực Cốt lên, cái đuôi rắn du động, thân hình xông lên giữa không trung. Ba khỏa Thần Nhãn mở lớn, nhìn xuống dưới, xuyên thấu lòng đất, thu hết thảy động tĩnh dưới lòng đất vào trong mắt. Đại địa trầm trọng ở trong mắt hắn giống như không hề tồn tại vậy.
Con đại trùng Đại Chân Lão Mẫu nhanh chóng xuyên qua dưới lòng đất, từng thanh từng thanh Kim kiếm Bằng vũ tung bay xung quanh nó, chém ra trên người tôn Mẫu Thần này càng nhiều vết thương.
Đại Chân Lão Mẫu một đường bỏ chạy, một đường chảy máu. Chung Nhạc khẽ nhíu mày, nhìn về phía những vết máu dưới lòng đất kia. Trong những vết máu này không chỉ có máu tươi, còn có trứng trùng nữa.
- Tôn Mẫu Thần này rốt cuộc muốn làm gì?
Hắn bất chấp suy nghĩ nhiều, tốc độ Đại Chân Lão Mẫu bỏ chạy dưới lòng đất cực nhanh, xuyên toa như bay. Hắn nhất định phải thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm tôn Mẫu Thần này, tránh để cho nó chạy thoát. Chỉ đám Kim kiếm Bằng vũ kia không ngừng quần ẩu Đại Chân Lão Mẫu, cho dù không tìm được Nguyên thần của nó, cũng có thể mạnh mẽ mài chết nó.
Chính tay chém giết một tôn Thần Minh? Loại chuyện này, trước đây Chung Nhạc ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ. Mà hiện tại hắn lại đang chân chính Đồ Thần. Dùng cảnh giới Chân Linh Cảnh chém giết một tôn Thần Minh, vừa mới nghĩ một chút ngay cả hắn cũng đều kích động run rẩy.
- Kỳ quái! Đã bay lâu như vậy, lại vẫn không gặp được bất kỳ một Luyện Khí Sĩ nào trên phiến Đại lục này…
Chung Nhạc đã truy sát Đại Chân Lão Mẫu hơn vạn dặm, tay cầm Thần đao Dực Cốt, dùng Thần đao điều khiển vô số Kim kiếm Bằng vũ. Nhưng đoạn đường bay tới này, hắn thậm chí ngay cả một gã Luyện Khí Sĩ cũng không hề nhìn thấy. Chỉ có thể thấy một đám độc trùng xà mãng, ngoài ra chính là đám Quái Thử nhảy loạn đầy đất cùng với đám chim lớn không thể phi hành.
Đừng nói là Luyện Khí Sĩ, thậm chí ngay cả Yêu Tộc, hắn cũng không nhìn thấy nửa con. Thần Tộc, Ma Tộc hết thảy đều không có hình bóng. Phiến Đại lục này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, vậy mà không có bất cứ sinh linh có trí tuệ nào cư trú ở nơi này, thật sự là kỳ quặc quái dị. Hắn dõi mắt nhìn lại, cũng chỉ nhìn thấy một mảnh hoang liêu.
- Luyện Khí Sĩ thần thông quảng đại, các tộc cũng bởi vì lãnh địa mà giết tới thiên hôn địa ám, vì sao lại không có Luyện Khí Sĩ nào tranh đoạt phiến Đại lục này?
Trong lòng Chung Nhạc tràn ngập nghi hoặc. Các Hoang có thể nói là tấc đất tấc vàng, giữa các tộc một tấc đất cũng không nhường. Vì tranh đoạt lãnh địa, thậm chí còn không tiếc mạnh mẽ xuất thủ đại khai sát giới, ngay cả loại sự tình điên rồ mất trí như diệt tộc bậc này cũng có thể làm được, vậy mà không ngờ thế lực của các tộc lại chưa có đạp lên nơi này, quả thật là có chút quỷ dị! Không nói những thế lực khác, chỉ nói Long Tộc và Hải Tộc, đã chiếm cứ thiên thời địa lợi, tuyệt đối có thể dễ dàng chiếm lĩnh nơi này.
- Bọn họ không leo lên phiến Đại lục này, lẽ nào trong Đại lục này có cổ quái?
Lúc này, Đại Chân Lão Mẫu không ngừng chạy xuyên như bay dưới lòng đất. Máu tươi của nàng mang theo từng quả từng quả trứng trùng lưu lại trong đại địa. Đám trứng trùng này hút lấy năng lượng trong Thần huyết, lập tức nở ra. Từng con từng con Côn Tộc từ trong lòng đất bò ra, chui lên mặt đất. Mấy ngàn con Côn Tộc nhất thời khởi động, chém giết sinh linh trên phiến Đại lục này, thôn phệ từng con từng con Quái Thử, Quái Điểu.
Tính toán của Đại Chân Lão Mẫu rất đơn giản, đó là liều mạng sinh ra Côn Tộc cấp thấp, khắp nơi thôn phệ sinh linh trên Đại lục, tích lũy đầy đủ năng lượng, sau đó nàng lại thôn phệ đám Côn Tộc này, chuyển hóa năng lượng cho bản thân nàng, giúp nàng trị liệu thương thế. Nàng cũng không cần trị liệu bao nhiêu thương tổn, chỉ cần chữa khỏi một phần, sẽ có thể khiến cho Chung Nhạc chết không có chỗ chôn. Bất quá, Đại Chân Lão Mẫu rất nhanh đã phát hiện có chỗ không đúng, sắc mặt trở nên tái nhợt:
- Sinh linh trên Đại lục này, linh lực trong cơ thể làm sao lại kém như vậy? Cơ hồ tương đương với không có linh lực vậy!
Linh lực, thứ này trong cơ thể mỗi một chủng tộc đều có. Trong đó, linh lực của Nhân Tộc chính là cao nhất. Nhân Tộc bởi vì là Phục Hy Thần Tộc bị phong ấn, đường đường một trong Bát Đại Hoàng Tộc, cho dù là bị phong ấn, huyết mạch và hồn phách của Nhân Tộc cũng ẩn chứa linh lực cực kỳ cao cấp, có thể nói là xếp hàng đệ nhất trong tất cả các chủng tộc trên Tổ Tinh.
Đây cũng là nguyên nhân chân chính vì sao các tộc khác đều thích ăn Nhân Tộc như vậy. Thực lực Nhân Tộc nhỏ yếu, linh lực lại cường đại như vậy, ăn vào quả thật chẳng khác nào đang ăn linh đan diệu dược. Cũng chính vì nguyên nhân này, cho nên cũng không thiếu chủng tộc đều yêu thích dùng Nhân Tộc để luyện đan, hoặc là luyện chế Hồn binh, đều có hiệu quả không tệ. Một vài Yêu Tộc, Ma Tộc còn yêu thích thải âm bổ dương hoặc là thải dương bổ âm, cũng là đạo lý đồng dạng.
Về phần ăn những chủng tộc khác, hiệu quả cũng không tốt như vậy, nhưng cũng là có hiệu quả. Cho dù là Yêu Tộc, địa vị chỉ cao hơn Nhân Tộc, trong cơ thể cũng có một chút linh lực. Cho nên Yêu thú mới có thể tu luyện thành công, trở thành yêu quái yêu tinh. Mà sinh linh trên phiến Đại lục này, linh lực trong cơ thể cơ hồ yếu ớt tới mức không đáng kể cảm thấy, đây cũng là chuyện chưa từng có.
Đại Chân Lão Mẫu suy tư, lẩm bẩm:
- Tổ Tinh là địa phương thiên địa linh tú tụ tập, chung tú tụ hợp, sản sinh ra tồn tại kiệt xuất. Sinh linh vạn vật đều có linh lực không nhỏ, phiến Đại lục này lại không có linh lực, thật ra là rất cổ quái! Đoán chừng bởi vì trong cơ thể sinh linh sinh ra trên phiến Đại lục này không có linh lực, cho nên các tộc mới không tuyển chọn định cư ở đây. Bất quá, vì sao nơi này lại không có linh lực?
Nàng bày bố Tế đàn, thôi động Thiên Địa Thổ Phụ Tế Tự Pháp, có thể dẫn dắt linh lực thiên địa từ trong thiên địa, có thể thấy được trong thiên địa phiến Đại lục này cũng có linh lực. Nhưng hết thảy sinh linh trên Đại lục lại không có linh lực, điều này liền có chút kỳ quái.
Ánh mắt Đại Chân Lão Mẫu chớp động, trong lòng thầm nghĩ:
- Phiến Đại lục này nhất định có cổ quái! Đáng giận tên tiểu tử Chung Sơn thị kia cứ đuổi theo không buông, bằng không, ta ngược lại có thể điều tra một chút huyền bí nơi này. Con đường thôn phệ sinh linh để hồi phục này đi không thông rồi! Chung Sơn thị, đây là ngươi bức ta a!
Chung Nhạc giá ngự vô số thanh Kim kiếm Bằng vũ không ngừng giảo sát, khiến cho nó thương tổn càng thêm thương tổn, tốc độ di chuyển dưới lòng đất càng lúc càng chậm. Nó mất máu quá nhiều, nhục thân bị thương rất nặng, Chung Nhạc lại thôi động Kim kiếm Bằng vũ không ngừng chém ra vết thương, khiến cho Đại Chân Lão Mẫu càng lúc càng yếu ớt.
- Nhục thân Đại Chân Lão Mẫu sợ rằng không thể kiên trì bao lâu nữa!
Ba khỏa Thần Nhãn của Chung Nhạc vẫn luôn chú ý tới nhất cử nhất động của Đại Chân Lão Mẫu, nhìn thấy tốc độ của nó càng lúc càng chậm, cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một trận:
- Sau khi chém chết tôn Mẫu Thần này, ta sẽ có thể trở về Kiếm Môn rồi… Hửm?
Hắn nhất thời giật mình, chỉ thấy từng thanh từng thanh Kim kiếm Bằng vũ đột nhiên đâm xuyên qua thân thể của Đại Chân Lão Mẫu. Bất quá, sau khi Kim kiếm Bằng vũ đâm vào, hắn lại có cảm giác như là đâm vào chỗ trống.
- Không tốt! Là xác ngoài của con đại trùng này! Nó cởi bỏ xác cũ chạy thoát rồi!