- Ta biết được còn có một vài Phục Hy còn tại thế, ta và ngươi cũng không cô đơn! Hạt châu mà ngươi giao cho ta kia, bên trong có một tôn Đế của Phục Hy thị. Trong Thiên Hà Chi Châu còn có di tộc Phục Hy, là Phục Hy thuần huyết, là nhất mạch của Tộc trưởng Phong Thường Dương!
Tư Mệnh lắc đầu, lạnh nhạt:
- Đã không còn Phục Hy nào nữa! Những kẻ đó đều không là Phục Hy chân chính! Phục Hy chân chính chỉ còn lại có ngươi và ta!
Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn.
- Phục Hy chân chính sẽ không quỳ, sẽ không đầu hàng, sẽ không khuất phục!
Nàng nữ Phục Hy này giống như một tôn nữ Chiến Thần, trong lòng chiến ý ngập trời, sát ý ngập trời, lạnh như băng nói:
- Phục Hy là Chiến Thần! Bọn họ không phải là Phục Hy!
Ý chí chiến đấu của nàng cũng không bị thời gian bào mòn, không bị sự cường đại của địch nhân dọa cho héo rút, trái lại càng mạnh hơn, càng sáng chói hơn, khiến cho Chung Nhạc cũng bội phục không thôi.
- Trong Vũ trụ Cổ lão có rất nhiều thế lực cường đại, ngươi phải cẩn thận!
Chung Nhạc quan tâm nói:
- Ngươi phá hủy rất nhiều Tinh cầu có sinh mệnh, sẽ dẫn tới các đại thế lực của Vũ trụ Cổ lão can thiệp!
- Ta chính là cố ý làm như vậy! Mục đích chính là muốn dẫn xuất các đại thế lực, các cường giả của Vũ trụ Cổ lão!
Sắc mặt Tư Mệnh bình thản, nói:
- Lần này Thiên Ngục phái ra mười tám gã thủ vệ truy sát ta. Ta dẫn dụ ra bốn gã, giết chết bọn họ, vẫn còn lại mười bốn gã. Nếu bọn họ liên thủ, ta căn bản không phải là đối thủ của bọn họ. Cho nên ta chỉ có thể dẫn xuất đám đại thế lực kia, mượn tay của bọn họ đi đối phó mười bốn gã thủ vệ Thiên Ngục này. Cái chết của đám sinh linh này, sẽ đổi lấy sự thắng lợi của ta!
Ánh mắt nàng chớp động, nói:
- Hành động này của ta cũng đồng dạng với hành động dự định huyết tế Tổ Tinh của ta năm xưa. Ngươi có cho rằng ta làm sai rồi không? Đám sinh linh kia quả thật rất vô tội, nhưng mà…
- Bọn họ liên quan gì tới ta?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, cắt đứt lời nàng.
Ánh mắt hai người giao thoa với nhau, sau đó tách ra. Trong khoảnh khắc ánh mắt giao thoa này, hai người đều đã nhìn thấu lý niệm bất đồng của hai bên, cũng đã nhìn thấu sự kiên trì của đối phương, đạo tâm không thể dao động của đối phương.
Tân Hỏa đình chỉ tranh cãi với Thiếu Hạo Chung, ngáp dài một cái, nói:
- Mập mạp chết bầm, các ngươi cần phải đi rồi! Đám người truy sát các ngươi sắp chạy tới rồi!
- Truyền Thừa Chi Hỏa vĩ đại, hiện tại ngươi có cảm thấy lựa chọn ban đầu của ngươi đã sai lầm rồi không?
Tư Mệnh đột nhiên hỏi:
- Lúc đó ngươi đã cự tuyệt ta, mà lựa chọn hắn. Tới hiện tại, ngươi có từng hối hận sự tuyển chọn ngày trước hay không?
Tân Hỏa lắc đầu:
- Ta vẫn là câu nói kia, ngươi không có nhân vị, hắn có! Hơn nữa, ở cùng một cảnh giới, hắn đã mạnh hơn ngươi rồi! Cho nên, lại chọn lại một lần, ta vẫn sẽ tuyển chọn hắn!
Tư Mệnh trầm mặc, đột nhiên cực kỳ hiếm thấy nở nụ cười, nói:
- Tính tình trẻ con! Thiếu Hạo Chung, chúng ta đi thôi!
- Chậm đã!
Tinh thần Chung Nhạc ba động, truyền thụ toàn bộ Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh cùng với Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh hoàn chỉnh mà chính mình biết cho nàng.
- Tân Hỏa không xem ngươi là Kẻ thừa kế, không muốn truyền thụ cho ngươi. Bất quá, những gì hắn truyền thụ cho ta đều thuộc về Phục Hy thị, ta truyền thụ lại cho ngươi!
Chung Nhạc nói:
- Ngươi cũng là Phục Hy, hẳn là nên đạt được những thứ thuộc về Phục Hy. Về phần công pháp Đế cấp của Thời đại Hỏa Kỷ, chưa được Tân Hỏa gật đầu, ta không thể cho ngươi!
Tư Mệnh có chút ngơ ngẩn, ánh mắt rơi xuống trên mặt hắn, nhìn chằm chằm vào nhãn mâu của hắn, tựa hồ nghĩ muốn nhìn thấu nội tâm của hắn.
- Ngươi cũng là tính tình trẻ con!
Nàng khẽ lắc đầu. Thiếu Hạo Chung xoay chuyển, nhanh chóng đi xa.
- Giao phối! Giao phối a!
Tân Hỏa vội vàng lớn tiếng nói với theo:
- Nữ Phục Hy, chủng tộc các ngươi chỉ còn lại có một cái rưỡi rồi! Còn không lưu lại một chút hạt giống sao?
- Hiện tại ta không có thời gian sinh hài tử!
Thanh âm của Tư Mệnh từ xa xa truyền tới. Chỉ nghe nàng nữ Phục Hy này phảng phất như đang nói một chuyện đương nhiên theo lẽ thường:
- Nếu có một ngày ta có thời gian, hoặc là nếu ta thua rồi, ta sẽ tới tìm hắn, truyền thừa hậu đại!
Tân Hỏa hưng phấn nhìn Chung Nhạc, không ngừng nhảy nhót hoan hô. Chung Nhạc một trận không nói gì, thấp giọng lẩm bẩm:
- Cũng không có hỏi qua ý kiến của ta…
- Ý kiến của ngươi có tác dụng cái rắm gì? Đây là đại kế sinh sôi nảy nở chủng tộc a!
Ngữ khí Tân Hỏa hung ác nói:
- Tiểu tử ngươi vẫn luôn tiêu cực lãn công, khiến cho ta đối với ngươi vô cùng thất vọng. Mà giao phối với nữ Phục Hy, chính là có khả năng sinh ra tiểu Phục Hy thuần huyết cao nhất, cao hơn chủng tộc khác gấp trăm ngàn lần! Nếu ngươi vẫn ra sức khước từ, ta sẽ mượn tới mấy chục kiện Đế binh trấn áp ngươi, khiến ngươi không thể phản kháng!
Chung Nhạc nhất thời chán nản, tinh thần đột nhiên chấn động một cái:
- Mượn tới mấy chục kiện Đế binh?
Tân Hỏa nhất thời dương dương đắc ý:
- Có thấy tiểu mập mạp đối với ta nhất mực cung kính hay không? Loại giống như hắn vậy, ta còn có thể mượn tới mười mấy tên!
Chung Nhạc nhớ tới thái độ của Thiếu Hạo Chung đối với hắn, quyết định chính mình vẫn là từng bước một tu luyện, không cần trông cậy vào đốm lửa nhỏ này.
- Đám thủ vệ Thiên Ngục và các đại thế lực phụ cận sắp tới rồi! Đi thôi!
Tân Hỏa thúc giục một tiếng.