Khi ấy cho dù Chung Nhạc là thống soái, oán niệm các thần ma chiến tử cũng không phải quá mạnh, dựa vào khí vận của hắn có thể chịu đựng được.
Nhưng giờ vô số thần ma chết trong tay chư đế, mà chư đế vốn dĩ đã chết, oán niệm không thể rơi xuống họ, vậy thì phải một mình người điều khiển chư đế là Chung Nhạc phải gánh chịu, như vậy oán niệm sẽ cực kỳ nặng nề.
- Oán niệm?
Thiên Tơ nương nương cười:
- Để phu phụ Thương Hải, Kỷ Yên hóa giải là được, họ còn thiếu chút nữa mới thành đế, chưa biết chừng có thể mượn cơ hội này để thành đế.
Mặc Ẩn lắc đầu, có chút lo lắng:
- Bình thường thì còn được, nhưng chúa công trước kia sát kiếp quá nhiều, đế chiến cũng là chúa công chủ đạo, vốn đã tích lũy oán niệm của vô số sinh linh, giờ thêm lần này nữa thì sẽ không phải vừa đâu.
Thiên Tơ nương nương không hiểu, Vân Quyển Thư nói:
- Chết trong tay ba nghìn đại đế còn có rất nhiều đế cấp, Thần Vương, oán niệm đó đến ngay cả Thiên cũng không dám dây vào.
Thiên Tơ nương nương căng thẳng, lúc này mới cảm thấy khủng khiếp.
Thiên cũng không dám dây dưa thì oán niệm khủng khiếp tới mức nào chứ? Chỉ sợ có thể lấy đi khí vận cả đời Chung Nhạc!
Oán niệm ở mức đó này có lẽ chỉ Tiên Thiên Tà Đế mới hóa giải được, Kỷ Yên và Thương Hải căn bản không thể làm được gì. Nhưng Tiên Thiên Tà Đế đương nhiên sẽ không giúp Chung Nhạc, mấy lần hắn chết đều liên quan tới Chung Nhạc, lẽ nào hắn lại giúp Chung Nhạc hóa giải oán niệm?
Chung Nhạc cười:
- Không cần phải lo lắng. Khu thứ bảy luân hồi mở ra chính là để dành cho những oan hồn này, để oan hoàn vào khu thứ bảy luân hồi là có thể hóa giải oán niệm.
Ba người Vân Quyển Thư tim khẽ run, khu thứ bảy luân hồi bao gồm Địa Ngục Luân Hồi, Vãng Sinh thánh địa, Luân Hồi Táng Khu, nếu thực sự có thể xác lập hệ thống linh hồn vãng sinh thì đúng là có thể hóa giải oán niệm.
Nhưng cho đến nay, hệ thống vãng sinh vẫn chưa được thành lập, khu thứ bảy luân hồi hiện nay chư hầu cát cứ, Tư Mệnh chiếm một phần, Đại Tư Mệnh chiếm một phần, Luân Hồi Táng Khu chiếm một phần, cộng với cả Mẫu Hoàng Đại Đế chiếm một phần, còn có các thế lực bí ẩn khác nữa đều ở trong khu thứ bảy luân hồi.
Chỉ khi xây dựng được linh hồn tử vong, phân giải, trùng tổ, vãng sinh hoàn chỉnh ở Lục Giới thì mới xây dựng được hệ thống hoàn chỉnh, tiêu trừ oán niệm trên người Chung Nhạc, sẽ không ảnh hưởng tới khí vận của hắn.
Muốn làm được điều đó thì có khi còn khó hơn việc trừ bỏ Mục Tiên Thiên leo lên đế vị hàng trăm lần.
- Chúa công, Tổ Tinh có phải ở trong phế giới không?
Vân Quyển Thư nhìn vị đại đế ở đệ nhất Lục Đạo Giới, thấy tinh hà hỗn loạn, nhìn không được rõ.
Chung Nhạc lắc đầu:
- Tổ Tinh vẫn ở chỗ cũ, nó không thuộc đệ nhất Lục Đạo Giới, đại đế của đệ nhất Lục Đạo Giới không dịch chuyển được Tổ Tinh.
Vân Quyển Thư thở dài, nghĩ bụng:
- Nếu chuyển Tổ Tinh tới thì có thể giúp Tổ Đình hồi phục hoàn chỉnh rồi…
Thần Ma nhị đế và Tà Đế mấy người họ rút về hướng cung trung tâm nguy nga nhất. Tòa thần cung đó dựng trên đỉnh nhọn của tinh vân. Mục Tiên Thiên, Thao Quang tiên sinh, Tứ Diện Thần đứng đó, khóe mắt co giật nhìn cự nhân từ bốn phương tám hướng áp tới.
Họ bị nhốt ở đó, lên trời không lối, xuống đất không đường. Trên là Hư Không Giới và Đạo Giới, muốn từ đó đi, với những Tiên Thiên thần thánh như họ cũng làm được thôi, nhưng Hư Không Giới không thể ở lại lâu, chắc chắn còn phải rời khỏi đó, không thể cả đời trốn trong Hư Không Giới được.
Trong Hư Không Giới còn có linh hồn các đời Thiên Đế thời đại Hỏa Kỷ, Địa Kỷ, vào trong đó cũng là một trận ác chiến. Nếu linh hồn ba nghìn đại đế vào đó thì chỉ e còn nguy hơn ở đây!
Dưới là khu thứ bảy luân hồi, mà bản thân ba nghìn đại đế đi qua lại giữa hai giới, đồng thời xuất hiện ở vũ trụ cổ và khu thứ bảy luân hồi, giờ đúng là vào đường cụt!
Tứ Diện Thần Nhất Niệm Vạn Giới Sinh có thể mượn Hỗn Độn Khí để diễn hóa không gian, nhưng ba nghìn Lục Đạo Giới lấy giới phá giới, cắt đôi vạn giới của hắn, phá nát khiến môn thần thông này của hắn hoàn toàn vô dụng.
Giờ ngay cả hắn cũng rơi vào trùng vây!
- Phục Mân Đạo Tôn đúng là quá giỏi, Chung Sơn thị cũng không tồi. Phục Hy tộc đều là những kẻ tài trí thông thiên. Không phải Đạo Thần chi thân, khó lòng phá giải được cục diện này.
Tứ Diện Thần tán thưởng, đứng phắt dậy lao về phía chư đế!
Ba nghìn đại đế không phải dùng Đạo Giải thần thông. Đạo Giải thần thông tuy uy lực mạnh, có sức uy hiếp tới Đạo Thần nhưng dùng Đạo Giải chưa chắc đã phá giải được Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của hắn.
Ba nghìn Lục Đạo Giới của ba nghìn đại đế lại có thể phá giải thần thông của hắn, rõ ràng đây là thủ đoạn mà Đạo Tôn để lại chuyên dùng đối phó với hắn!
- Hỗn Độn Táng Giới!
Tứ Diện Thần chỉ tay, mọi không gian, mọi đại đạo bỗng nhiên tiêu biến, đồng hóa thành hỗn độn. Một vị đại đế trực diện làm đầu sóng ngọn gió, Lục Đạo Giới sau đầu lập tức sụp đổ, biến thành hỗn độn.
Nhưng các đại đế khác lao tới khiến Tứ Diện Thần không thể tiếp tục mở rộng thành quả đó, vì Lục Đạo Giới của những vị đại đế kia đã cắt tới bên cạnh hắn.
Tấn công tứ bất cứ hướng nào cũng là chính diện của hắn, vì thế hắn mới được bọn Chung Nhạc gọi là Tứ Diện Thần. Đáng sợ hơn là bất cứ ai tấn công từ bất cứ mặt nào đều nhìn thấy bản thân mình, bản thân mình ở trạng thái hoàn hảo nhất, bản thân mình ở cảnh giới Đạo Thần, bản thân vô địch!
Đó là vì quanh người hắn được bao trùm bởi vạn giới, vô số không gian làm biến dạng ánh sáng, biến dạng luân hồi
Nhưng những Lục Đạo Giới kia đã cắt tan tành những thế giới quanh hắn. Tứ Diện Thần không thể duy trì hình thái như Đại Tư Mệnh, từ vô số mặt biến thành một mặt!
Ba nghìn đại đế ba nghìn Lục Đạo Giới mà Đạo Tôn để lại không chỉ phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh mà còn phá giải toàn bộ thần thông của hắn, hắn đã bị phá giải, không còn là vô địch nữa!
Tứ Diện Thần rơi vào trùng vây, thân hình bỗng biến thành Đại Tư Mệnh, thi triển Sinh Mệnh đại đạo, nhưng đế thi không si nhê gì, một vị trầm giọng nói: