Trong khoảnh khắc, bút pháp nàng trở nên cực kỳ thoải mái, bút như long xà, tuyệt bút như bay, văn tự tuôn rơi. Ngoại trừ cuộn tranh vẽ kia, cây tuyệt bút này của nàng cũng là một kiện bảo vật, có thể vẽ tranh cũng có thể tiến công, giống như một cây đại thương.
Nữ tử dùng thương làm Hồn binh cũng không nhiều lắm. Thương vốn khó luyện, khó tinh, nhưng nàng lại tuyệt đối là một đại hành gia thương pháp. Đại thương có thể tế lên không trung, cũng có thể nắm chặt trong tay, đều có chiêu số thần thông tương ứng, đồng thời lại tương liên với cuộn tranh của nàng, cùng nhau tổ hợp, uy năng thần thông càng mạnh mẽ hơn, càng đáng sợ hơn. Họa ý và thương ý tương liên, có một loại tình thú và uy năng khác.
Kiếm Chủ quát lớn một tiếng, từng thanh từng thanh Thần kiếm giống như khổng tước xòe đuôi vậy, ầm ầm đại phóng, kiếm ý mênh mang. Có Kiếm khí như đại giang thao thao, có Kiếm khí như cổ nhạc lồng lộng, có Kiếm khí sáng chói như Thái Dương Thần Hỏa thổi quét, có Kiếm khí như ánh trăng trải rộng, không chỗ nào không lọt vào.
Hắn dùng kiếm nhập đạo, được tôn là Kiếm Chủ, kiếm ý vô cùng tinh thuần. Chung Nhạc chỉ gặp qua kiếm ý bậc này ở trên người Phương Kiếm Các. Mà tu vi của Kiếm Chủ so với Phương Kiếm Các càng hùng hậu hơn. Bởi vì tâm thuần, cho nên kiếm nhanh, kiếm bén, không gì không phá nổi.
Năm vị tồn tại trẻ tuổi được xưng là Chủ lần đầu tiên liên thủ đối kháng kình địch, có thể nói là chưa từng có. Bọn họ khí quán trường hồng, phát huy chỗ độc đáo của mỗi người đến vô cùng nhuần nhuyễn. Bá Chung của Chung Chủ, dao cầm của Cầm Chủ, Cổ Thần thư của Thư Chủ, Thần kiếm của Kiếm Chủ, bút lông của Họa Chủ… đều thể hiện ra một màn dị tượng mênh mông hạo hãn. Trong lúc nhất thời, trên hồng kiều Thần quang bùng phát ra các loại thanh âm, các loại quang mang, các loại màu sắc… bao phủ toàn thân Chung Nhạc.
Mà những kẻ đi theo của bọn họ cũng đều dốc hết thủ đoạn. Tu vi thực lực của những kẻ đi theo này mặc dù không bằng được bọn họ, nhưng cũng đều không tệ, cũng không thua kém bao nhiêu.
Năm vị Chủ có tổng cộng mười bốn kẻ đi theo, cộng thêm Tương Tư và Hồng Đậu, tổng cộng là mười sáu người. Những kẻ đi theo này đồng thời động thủ, cũng là một cỗ lực lượng không thể xem thường.
- Ha ha ha… Một tên Hoàng của thế giới khô lâu hèn mọn, không ngờ lại muốn tranh phong với năm Chủ chúng ta!
Chung Chủ hào khí kích động, cảm thấy thần thông của năm Chủ đồng thời tụ hội, có uy năng trấn áp hết thảy, cười dài một tiếng, nói:
- Cầm Chủ, ngươi không phải vừa hỏi chúng ta phải cần mấy chiêu mới có thể giải quyết hắn sao? Một chiêu! Chỉ cần một chiêu!
Thanh âm của hắn còn chưa dứt, mười hai cây xương sườn trong lồng ngực Chung Nhạc đột nhiên thoát thể bay ra. Sau đó hắn chợt khom người bái một cái, vạn tôn Thần Ma bạch cốt hiện ra, vờn quanh Tế đàn Thái Cực triều bái. Một kích này đánh thẳng lên trên Bá Chung. Bá Chung nhất thời bị đánh ra một cái động lớn, thân chung ầm ầm lao thẳng về phía Chung Chủ.
Hai tay Chung Chủ đẩy ra, đón đỡ Bá Chung. Thân thể đột nhiên đại chấn, oa một tiếng thổ huyết, cùng với Bá Chung đồng thời bị đánh bay ra ngoài.
Bàn tay Chung Nhạc chụp xuống, cách không đánh ra một kích, Bá Chung lập tức chia năm xẻ bảy. Mà ở phía sau Bá Chung, nhục thân của Chung Chủ cũng theo Bá Chung đồng thời chia năm xẻ bảy, chỉ còn lại có cái đầu.
Mà lúc này, mười hai cây xương sườn trong lồng ngực Chung Nhạc bay ra mỗi cây nhất thời biến hóa. Có cây như đao chém xuống, có cây như kiếm đâm tới, có cây biến thành Cốt Long, có cây biến thành Lục Mục Tinh Thiềm, có cây biến thành Tam Túc Kim Ô… Mỗi cây đều có biến hóa, đâm xuyên cái đầu của từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới. Mười hai thanh âm kêu la thảm thiết cơ hồ cùng một lúc truyền tới, chỉ còn lại có hai kẻ đi theo tay chân luống cuống đứng ở nơi đó.
Mười hai cây xương sườn sau khi chém chết mười hai gã Luyện Khí Sĩ, đột nhiên soạt soạt gắn liền lại với nhau, biến thành một tòa cốt lao thật lớn, chụp hai kẻ đi theo này vào trong đó. Mười hai cây xương sườn này lại biến thành mười hai con Hỏa Long, hình thành Hỏa Long Tráo, cùng nhau phun lửa. Hai người trong lồng xương bị thiêu đốt thành tro tàn.
Âm Dương nhị khí trong cặp mắt Chung Nhạc bay ra, giống như kinh hồng, giống như trường long. Thư Chủ tế khởi Cổ Thần thư, vô số văn tự do văn lộ Đồ đằng cấu thành từ trong sách soạt soạt bay ra, biến thành văn chương hoa lệ. Uy năng hạo hãn vừa mới định bạo phát, đột nhiên bị hai đạo Âm Dương nhị khí răng rắc cắt đứt, kể cả Cổ Thần thư đồng thời bị cắt thành hai nửa.
Thư Chủ còn đang kinh hãi, đã thấy đại thủ bạch cốt của Chung Nhạc vỗ tới một chưởng. Trong bàn tay hắn nội uẩn Thái Cực Đồ. Thần và Ma, Âm và Dương, Nhật và Nguyệt đều ẩn chứa trong đó. Thư Chủ giơ tay lên đón đỡ, nhục thân đột nhiên vặn vẹo, hai tay bị xoắn thành bánh quai chèo, kéo về phía trong bàn tay của Chung Nhạc, giống như bị thủ chưởng bạch cốt của Chung Nhạc ăn tươi vậy.
Xuy!
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang hạ xuống, chém đứt hai cánh tay Thư Chủ. Chính là Kiếm Chủ thôi động Thần kiếm, chém đứt hai cánh tay hắn, cứu hắn một mạng. Thư Chủ thở phào nhẹ nhõm, nhịn đau lui về phía sau.
Nhưng lúc này, Chung Nhạc nhún người nhảy lên, hai chân mạnh mẽ phóng ra, liên hoàn đá thẳng lên lồng ngực Thư Chủ. Toàn thân Thư Chủ đẫm máu, lồng ngực nổ tung, bị đá bay thẳng ra ngoài.
Thân thể hắn bay thẳng giữa không trung, từng cây từng cây xương sườn gãy rời trong lồng ngực từ sau lưng bắn thẳng ra. Toàn bộ xương sườn của hắn đã bị hai chân Chung Nhạc hết thảy đá gãy, lực lượng khủng bố khiến cho đám xương vỡ này xuyên thấu nhục thân hắn, đâm xuyên sau lưng hắn bay ra.
Thân thể Thư Chủ bịch một tiếng rơi thẳng xuống, trong lòng kinh hãi gần chết. Hắn nghĩ muốn đứng lên, trong cơ thể đột nhiên vang lên thanh âm nổ tung ầm ầm đùng đùng, khắp nơi toàn thân đều là lỗ máu, lại phốc một tiếng ngã rạp trên mặt đất.
Cùng lúc đó, tuyệt bút của Họa Chủ quét tới, đâm thẳng lên trên người Chung Nhạc. Chung Nhạc quay đầu lại rống lớn, Họa Chủ nhất thời bị chấn cho thất khiếu chảy máu, xoay người lui về phía sau. Tuyệt bút trong tay nàng vũ động, vẽ ra nhật nguyệt, một nóng một lạnh, oanh kích về phía Chung Nhạc.
Hai vầng nhật nguyệt kia gào thét bay tới, bùng phát uy năng ngập trời, đột nhiên soạt một tiếng, đã bị cặp mắt của Chung Nhạc hấp dẫn tới, chui vào trong cặp mắt hắn, biến mất không thấy đâu nữa.
Bàn tay Chung Nhạc đột nhiên đâm vào hư không. Trong lòng Họa Chủ cả kinh, vội vàng xem tuyệt bút như thương múa kín không kẽ hở, thủ hộ toàn thân. Chỉ nghe thanh âm đương đương nổ vang không dứt bên tai. Từng đầu từng đầu ngón tay bạch cốt từ trong hư không đâm ra, nhảy nhót biến hóa, trên dưới trái phải xuất quỷ nhập thần, chấn cho hai cánh tay nàng không ngừng tê dại.
Phốc phốc phốc!
Trên người nàng nổ tung từng cái từng cái lỗ máu, bị từng đầu từng đầu ngón tay kia đâm cho mình đầy thương tích.
Lúc này, đám Thần kiếm của Kiếm Chủ liên hoàn đâm tới, biến thành ngàn vạn kiếm quang, đâm thẳng về phía đầu lâu Chung Nhạc. Tiếng đàn của Cầm Chủ dồn dập mãnh liệt, dao cầm dài tới trăm dặm, trên dưới lăn lộn, tiếng đàn sát phạt, oanh kích thẳng tới.
Trên đỉnh đầu Chung Nhạc bay ra một đạo Nguyên Từ Thần Quang, biến thành một cái đại chung. Ngàn vạn kiếm quang của Kiếm Chủ không tự chủ được chuyển hướng, bị đại chung kia hút lên, đâm thẳng lên trên thân chuông.
Đinh đinh đinh đinh!
Một loạt tiếng vang như cuồng phong bạo vũ truyền tới. Đại chung của hắn vậy mà còn kiên cố hơn cả Bá Chung của Chung Chủ, lực phòng ngự cũng càng mạnh mẽ hơn. Kiếm quang của Kiếm Chủ vậy mà không thể đâm xuyên đại chung này.
Đại chung đột nhiên lật lên, miệng chuông hướng về phía Cầm Chủ, tiếng chuông không ngừng chấn động. Ống tay áo Cầm Chủ tung bay như mưa, liên tục đánh lên từng sợi từng sợi dây đàn. Tiếng đàn va chạm với tiếng chuông, Cầm Chủ nhất thời không chống đỡ nổi, khí huyết dâng trào cuồn cuộn.