Lời này của Tư Mệnh vô cùng tru tâm, quả thật chính là trực tiếp tát thẳng vào mặt bọn họ, tát cho da mặt bọn họ cực kỳ đau rát.
- Phục Hy trước giờ vẫn luôn sở trường chiến lực, được xưng là Chiến Thần, không ngờ tới thời điểm diệt tộc, thì lại sở trường miệng lưỡi rồi!
Bách Thảo tiên sinh mỉm cười, nói:
- Không cần nói nhiều với nàng làm gì, tiễn nàng lên đường là được!
Hơn mười lão giả lão bà xuất động, từ bốn phương tám hướng giết về phía Tư Mệnh.
- Đại quân còn lại vây công Thần Thành thứ chín! Trường Sinh, Vũ Uy, Ương Tôn, các ngươi thống lĩnh đại quân, đánh hạ Thần Thành thứ chín, tàn sát phản tặc cả thành!
Mục Tiên Thiên hạ lệnh. Đúng lúc này, đột nhiên hậu quân chợt xao động không thôi. Mục Tiên Thiên và đám người Trường Sinh Đế vội vàng nhìn lại. Chỉ thấy một lộ đại quân từ đằng sau giết tới, mạnh mẽ giết vào hậu phương đại quân Thiên Đình, đánh đâu thắng đó, dẫn phát nên động tĩnh không nhỏ.
- Lộ đại quân này là từ đâu tới?
Mục Tiên Thiên thoáng ngẩn người.
- Việc lớn không tốt!
Kỳ quan vội vàng bẩm báo, nói:
- Bệ hạ, phía sau có một lộ tặc nhân che mặt giết tới, cũng không thông báo lai lịch, một đường tàn sát phía sau đại quân ta, Chủ soái Huyền Qua Bộ, Đế Quân Sở Nguyên Dụ đã chết trận rồi!
- Sở Nguyên Dụ đã chết trận rồi?
Mục Tiên Thiên nhất thời giận dữ, ngay sau đó tỉnh ngộ lại, cười lạnh một tiếng, nói:
- Tặc nhân phản cốt, quả nhiên đã xuất hiện làm mưa làm gió!
Nàng nhìn về phía sau, quả nhiên thấy số lượng chi đại quân Thần Ma đột nhiên giết tới kia cũng không bao nhiêu, chỉ có hơn một vạn Thần Ma, nhưng đều là cường giả trong cường giả, ít nhất cũng là tu vi Tạo Vật Chủ, một đường xông thẳng vào trong đại quân.
Nhưng trên mặt tất cả mọi người đều đeo một tấm hắc sa, che khuất khuôn mặt. Hơn một vạn Tạo Vật Chủ và Đế Quân, có thể một hơi lấy ra nhiều cường giả như vậy, trong Vũ trụ Cổ lão ngoại trừ Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế ra, liền chỉ có Chung Nhạc mà thôi.
Mục Tiên Thiên nhìn về phía chi đại quân kia, lập tức phát hiện có mấy vị Đại Đế ẩn nấp trong đó, trái tim khẽ nhảy lên mấy cái.
- Tặc nhân phản cốt là có chuẩn bị mà tới, lại mang theo cả Chư Đế, chẳng lẽ là muốn ám sát Trẫm ở nơi này sao?
Lần này, ba tôn chân thân của nàng đều ở đây, nếu ba thể hợp nhất, chiến lực sẽ cường đại không gì sánh được. Nhưng cường giả bên cạnh Chung Nhạc cũng tuyệt đối không ít, có bốn tôn Thần Vương, Táng Linh, Thiên Huyền, Thiên Cơ và Càn Đô.
Nếu bốn tôn Thần Vương này cũng ẩn nấp trong đại quân phản tặc, vậy chỉ cần hơi có chút lơ là, nàng có khả năng sẽ vẫn lạc, giang sơn đổi chủ.
- Lần này tới đây đều là đại tướng dưới trướng hắn! Không biết tặc nhân phản cốt có đích thân tới không?
Ánh mắt Mục Tiên Thiên lóe lên, trong lòng thầm nghĩ:
- Đây cũng là thời cơ tốt chém chết hắn! Không biết có thể tìm được cơ hội này không?
Đúng lúc này, một vạn vị Thần Ma che mặt kia đột nhiên cấu thành trận thế, biến thành một tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi, rơi vào sau đầu một vị Thần Ma ở trung tâm chi đại quân, biến thành đạo Luân Hồi thứ bảy.
Vị Thần Ma che mặt ở trung tâm kia được một vạn vị Thần Ma gia trì, đột nhiên cất bước tiến tới, phóng vọt về phía Mục Tiên Thiên. Những nơi hắn đi qua, toàn bộ đám Thiên binh Thiên tướng đều bị đánh bay, từng tòa từng tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi giống như bẻ gãy nghiền nát bị cắt ra, vô số Thần Ma Thiên Đình bị nghiền nát.
Khí thế vị Thần Ma che mặt kia như trường hồng, lao thẳng về phía Mục Tiên Thiên, sát khí đằng đằng, thế không thể đỡ. Trong vòng mấy cái hô hấp đã liên tục cắt ra hơn mười tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi, một cỗ đao ý mạnh mẽ nhắm thẳng vào Mục Tiên Thiên.
Sắc mặt Mục Tiên Thiên đại biến, đứng thẳng người lên, chân thân Thần đạo và chân thân Ma đạo đột nhiên tương dung với Mẫu thể, biến thành ba đầu sáu tay, bảy đạo quang luân ong ong xoay tròn sau đầu, khí thế nhất thời bạo tăng.
Ầm ầm!
Trường đao giơ cao, giống như một đạo trường hồng kinh thế chém xuống. Những nơi đao quang đi qua, ngàn vạn Thần Ma trước mặt Mục Tiên Thiên bị một đao chém thành hai nửa. Cho dù là Đế Quân cũng không thể chống lại đao ý rợp trời ngập đất ập xuống kia.
- Thật là quyết tâm tạo phản rồi!
Mục Tiên Thiên nổi giận quát lớn một tiếng, thét dài một tiếng, rút kiếm nghênh đón đạo đao quang kinh thế kia. Trong khoảnh khắc kiếm quang và đao quang va chạm, sau lưng nàng đột nhiên có một lão giả phi thân bay ra, lao thẳng về phía gã Thần Nhân che mặt kia, khí thế ầm ầm bạo phát, kinh thiên động địa, hiển nhiên là tồn tại đỉnh cao nhất Trong Chư Đế Thượng Cổ.
Khí thế của lão giả kia cực kỳ bá đạo, hoàn toàn không thua kém Thần Vương Thái Cổ, thân hình như cầu vồng lao tới, xông thẳng về phía gã Thần Nhân che mặt kia.
Hiển nhiên, lão giả này tuyệt đối là một trong bốn vị tồn tại cường đại nhất trong Chư Đế Thượng Cổ, là tồn tại có thể sánh ngang với Thần Vương Thái Cổ.
Mà đao quang của gã Thần Nhân che mặt kia bị kiếm quang của Mục Tiên Thiên ngăn cản, hoàn toàn không có dư thủ đối mặt với vị Đại Đế cường đại này.
Mắt thấy lão giả kia sắp sửa đắc thủ, đột nhiên, trong quang luân sau đầu Thần Nhân che mặt, ba tôn Thần Vương che mặt đồng thời giết ra, ngăn cản hắn lại.
Gã Thần Nhân che mặt kia rút đao, chém thẳng về phía lão giả kia. Sắc mặt lão giả kia khẽ biến, vội vàng lui nhanh về phía sau. Chỉ thấy gã Thần Nhân che mặt kia căn bản không dây dưa với hắn, rút đao liền đi, viễn độn bỏ chạy.
- Thao Quang tiên sinh, không cần đuổi theo!
Mục Tiên Thiên gọi lão giả kia lại, nói:
- Tư Mệnh quan trọng hơn… Hửm?
Nàng quay đầu nhìn lại, không khỏi ngẩn ngơ. Chỉ thấy Tư Mệnh vậy mà đã giết ra vòng vây của hơn mười vị Đại Đế Thượng Cổ kia, lao thẳng về phía Thần Thành thứ chín, chuẩn bị bỏ chạy. Trong quang luân sau đầu Tư Mệnh, một gã nam tử trung niên đang đứng ở nơi đó, bộ dạng nhàn nhã tản bộ, tiện tay đánh ra từng đạo từng đạo thần thông, ngăn cản công kích của đám Đại Đế Thượng Cổ, giúp nàng đoạn hậu.
- Khốn kiếp!
Mục Tiên Thiên đột nhiên giận dữ, hận tới cắn răng nghiến lợi.
Đột nhiên, nàng lại nhận được tin tức, Chung Sơn thị suất lĩnh đại quân đã đánh bại Lung Chất Nữ Đế, chiếm lĩnh Thiên Đình, hiện đã chạy vào trong Thiên Đình đi làm Thiên Đế.
- Đám khốn kiếp này!
Mục Tiên Thiên tức giận không kềm nổi.