Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
Sự kiện liên tục hot hòn họt, hôm sau, tại buổi họp báo thường kỳ của Bộ Ngoại giao Trung Quốc, một phóng viên nước ngoài hỏi người phát ngôn Bộ Ngoại giao về việc này.
Đã chuẩn bị từ trước, người phát ngôn trả lời dõng dạc: “Ngạn ngữ Trung Quốc có câu ‘nhiều miệng nói, xói chảy vàng, tan xương nát thịt’. Cùng với sự phổ cập của internet, sức công phá của những lời đồn, tin giả trên mạng càng lúc càng lớn. Một tin giả không chỉ khiến người vô tội bị hại sâu sắc, có lúc còn hủy diệt một doanh nghiệp lớn, thậm chí một ngành sản xuất. Nguyên nhân để tin giả trên mạng nở rộ là ở chỗ ý thức pháp luật của cư dân mạng yếu kém, chế tài pháp luật đối với việc tung tin thất thiệt trên mạng không đủ sức răn đe, khiến một số đối tượng bất hợp pháp và các đơn vị truyền thông vi phạm thu lợi cao hơn chi phí nộp phạt. Trước tình trạng này, đất nước chúng tôi đang liên tục đổi mới, gia tăng biện pháp đối phó tin giả trên mạng, sau này sẽ ban hành nhiều quy định chi tiết hơn, xử lý nghiêm khắc những người chịu trách nhiệm cả về kinh tế lẫn pháp luật, khiến càng nhiều người nhận thức được lời đồn internet ảnh hưởng nguy hại đến ổn định xã hội, xây dựng kinh tế, đời sống cá nhân như thế nào, kêu gọi các giới trong xã hội phát huy năng lượng tích cực, khen thiện ghét ác, cùng nhau ngăn chặn tin giả trên mạng phát sinh, lan truyền…”
Cuộc chiến bác bỏ tin giả này, Soái Ninh thắng lợi giòn giã, nhưng cũng khiến cho các cấp quản lý chú ý. Sau khi cuộc họp báo kết thúc, cô nhận được cuộc gọi của mấy lãnh đạo bộ ngành, nhắc cô ghi nhớ trách nhiệm của nhân vật công chúng, chỉnh đốn tư tưởng, giữ chuẩn mực lời nói việc làm, dẫn dắt dư luận phát triển đúng hướng. Nói trắng ra là yêu cầu cô nói chuyện văn minh, theo nếp mới, làm gương tốt cho đông đảo các fan, sớm dẹp cái thói khoe giàu bóc phốt trước đây đi, nếu không Thượng Phương Bảo Kiếm có thể sẽ chờ đợi cô.
Soái Ninh gom đủ con nhang, cũng ý thức được giờ là lúc về bờ, lập tức khiêm tốn nghe lời, lặng lẽ xóa sạch các bài khoe giàu trước kia. Sáng sớm hôm sau, cô đăng bài Weibo tổng kết sự việc.
“Mọi chuyện đã rõ, tôi cũng chả có gì để nói. Xã Liên Hoa là một nơi tốt đẹp, đến giờ tôi vẫn thấy may mắn vì lựa chọn phát triển dự án ở đó. Trong nước có rất nhiều khu du lịch bị khai thác quá đà, phong cảnh sinh thái nguyên sơ đẹp như vậy thật hiếm thấy. Nơi đó đúng là có một số người xấu, nhưng phần lớn bà con đều khá tốt, hy vọng mọi người đừng đánh đồng, ác cảm. Ở hiền gặp lành, tôi nghĩ mình dính phải chuyện xui xẻo này là vì thường ngày tôi làm không đủ nhiều việc tốt, nay quyên góp 3 triệu đến quỹ Trái Tim Cho Em của Tổng hội từ thiện Trung Hoa, sau này sẽ tranh thủ cống hiến nhiều hơn cho sự nghiệp từ thiện. Mặt khác, khách sạn nghỉ dưỡng suối nước nóng 5 sao của công ty tôi ở Hoa Quả Lĩnh tháng 9 này sẽ khánh thành, địa chỉ ở thôn Liên Xã, xã Liên Hoa. Công trình tuyệt vời thế nào, các bạn cứ nhìn phối cảnh 3D sẽ rõ. Phương án này do tôi trông nom khâu thiết kế, bảo đảm giống hệt cảnh thật. Để lấy hên, tôi sẽ rút thăm trong số bình luận dưới bài này ra 500 người may mắn, gửi tặng họ thẻ VIP. Trong vòng ba năm tới, người có thẻ này đến nghỉ ở khách sạn nói trên sẽ được ưu đãi 25%. Riêng anti-fan rút được không tính, trừ khi các người xóa sạch những câu chửi tôi rồi thừa nhận miệng các người mọc trên mông.”
Trong tiếng khen chê nọ kia của dân mạng, cô chốt hạ hoành tráng, cứu vãn danh dự hết mức, còn lợi dụng mức độ chấn động lớn lao của sự kiện để khuếch trương tên tuổi cho xã Liên Hoa và dự án Hoa Quả Lĩnh.
Trong rất nhiều video mà phóng viên công bố, phong cảnh tươi đẹp làm nền đặc biệt thu hút người ta. Trước đây Soái Ninh quảng bá cho Hoa Quả Lĩnh chủ yếu dùng phương thức truyền thông trên mạng, lần này thì đường đường chính chính thông qua các đài truyền hình và báo lớn tiến vào ngàn vạn hộ gia đình, gây sốt cho cả nam nữ già trẻ.
Vô số người đem lòng chú ý, xếp chốn bồng lai tiên cảnh mới khai phá này vào kế hoạch du lịch tương lai, lại có thêm nhiều nhà đầu tư bắt đầu quan tâm tìm hiểu các sản phẩm làng du lịch, khu dưỡng lão, căn hộ thương mại ở thị trấn nhỏ… của Bất động sản Quan Vũ ở xã Liên Hoa, tính toán tìm đến đầu tư.
Hết báo động, Soái Ninh gọi cho cha báo cáo, trong lời nói dào dạt vẻ đắc ý vì đã biến nguy thành cơ.
Soái Quan Vũ lần này bị con gái cho lên tàu lượn siêu tốc, đã chẳng tự lo được thân, lại cua gắt váng đầu, cho dù bình an về đích cũng không muốn khích lệ cô chút nào, chất vấn rắn đanh: “Mày có tỉnh lại bao giờ không? Nếu không phải mọi ngày mày lên mạng vênh vang quá, thu hút nhiều sự chú ý như vậy, việc này căn bản chẳng ầm ĩ lên được.”
Soái Ninh chỉ nghe nửa câu đã hấp tấp cãi: “Ba, vậy ba có nghĩ đến chuyện nếu con không nổi như cồn, tự có sức ảnh hưởng đến dư luận, mà xảy ra sự cố kiểu này thì ít nhất chúng ta phải tốn hơn một tỷ tiền xử lý khủng hoảng, còn chưa chắc đã đạt được hiệu quả như bây giờ không.”
Cô chỉ cần mềm giọng nửa phần thôi, hẳn cha cũng sẽ không bực mình mà muốn trách mắng gắt hơn.
“Mày còn cho rằng mình đúng trăm phần trăm đấy hả? Cứ thích phá cách làm chim đầu đàn, rồi đừng có oán người ta chĩa súng vào mày.”
Soái Quan Vũ không nhịn được, quát ầm lên trước mặt tài xế và thư ký. Con gái ông quá sấn sổ, tùy tiện phá hỏng quy tắc kinh doanh “lẳng lặng làm giàu” của ông. Gây dựng sự nghiệp đã khó, giữ gìn sự nghiệp còn khó hơn. Ông thật sự lo tập đoàn Quan Vũ sẽ tan trong tay con ranh cả gan làm loạn này.
Phụ nữ tóm lại kiến thức nông cạn, suy tính mọi việc không toàn diện. Lúc trước còn động lòng muốn bồi dưỡng nó thành tài, giờ xem ra chẳng nên giữ cái ý niệm tự đốt nhà này mới đúng.
Soái Ninh cũng như ông, thất vọng tột cùng. Cô đánh một trận chiến phòng thủ phản kích đẹp đẽ, kèm thêm một lần quảng cáo truyền thông cực kỳ thành công, nhưng bao thành quả ấy cha đều không nhìn thấy, chỉ khoét mãi vào chỗ sai, nói trắng ra là do thành kiến cả!
“Ba, mấy ông ở trển đã cảnh cáo con rồi, con biết nên làm thế nào, không cần ba lo lắng. Ba rảnh thì đi điều tra xem kẻ chủ mưu đứng sau hại chúng ta lần này là ai đi. Những vụ như này xảy ra được một lần thì còn xảy ra nữa. Đám bề tôi dưới tay ba không phải ai cũng có năng lực như con đâu, gạt được tên bắn thẳng rồi lại trúng tên bắn lén, đến lúc đó ba mới biết thế nào là tai họa chính hiệu.”
Cô giận dỗi vứt điện thoại, ngồi yên trên mặt đất được ánh trăng chiếu đẫm như vũng nước đến bình minh.
Vài ngày sau, đoàn điều tra của chính phủ tổ chức cuộc họp báo thứ hai ở Thước Châu, tuyên bố vụ bịa đặt video trên mạng ở thôn Liên Diệp bước đầu đã phá án.
Cảnh sát bắt được bảy người liên quan đến vụ án, cầm đầu là một người đàn ông họ Vương, nguyên là phóng viên báo Phương Nam X, nhận khoản tiền thuê lớn, cùng sáu kẻ cùng nhóm lên kế hoạch, tạo ra vụ án video bịa đặt này. Đồng ý xuất hiện trong video có tám người dân thôn Liên Diệp, họ đã bị tạm giam vì nghi ngờ có liên quan đến tội vu cáo, sau đó chuyển giao viện kiểm sát chờ ngày ra tòa.
Nghi phạm thu mua nhóm Vương X chưa điều tra rõ, cảnh sát hứa sẽ mau chóng bắt hết những kẻ dính líu, giữ ổn định xã hội, bảo vệ sự tôn nghiêm của pháp luật.
Đảm nhiệm người phát ngôn vẫn là bí thư huyện ủy Lư Bình. Hiện giờ có tài không bằng có sắc, quẹt thẻ không bằng quẹt mặt. Lộ mặt hai lần, anh ta đã hút được một đám fan nữ đông đảo. Trong video đăng lại đầy những comment hấp háy chóp chép.
“Bí thư Lư đẹp trai quá á á, giọng cũng dễ nghe, em yêu anh ý mất rồi!”
“Cô gì yêu bí thư Lư kia, tôi tuyên bố cô là tình địch tứ 235677 của tôi!”
“Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song[1]. Bí thư Lư, xin anh hãy tham gia giới giải trí ở vị trí dẫn đầu đi! Để đu theo anh, vài chục năm tới em sẽ nỗ lực làm việc!”
“Xem lời nói khí chất là biết con nhà có giáo dục, cười lên thật ấm mềm, tính tình nhất định cũng rất tốt, nghe giọng là giọng Bắc Kinh.”
“Lần đầu tiên nhìn đến quan chức trẻ đẹp như vậy, ít nhất cũng kéo điểm trung bình về nhan sắc của giai nhà nước nước ta tăng lên nửa điểm.”
“Em ở huyện Thước Châu đây, bí thư Lư ở đây được đánh giá cao lắm, rất gần dân, vừa nhậm chức đã làm được không ít việc cho dân chúng. Em ở gần khu tập thể huyện ủy, thường xuyên thấy anh ấy sáng sớm đi một mình ra quán vỉa hè mua bánh nướng, quẩy. Ở ngoài trông cao gầy trắng, còn đẹp trai hơn trên tivi ấy, hoàn toàn không quan cách tí nào, ăn mặc cũng giản dị. Lần trước mấy đứa mắng anh ấy là quan tham đều đáng nổ tung tại trận!”
…
Bí thư huyện ủy nho nhã tuấn tú này làm cả mạng sững sờ say sưa, thậm chí có fan nhiệt tình quá đà còn đăng ký tài khoản Weibo tên là “Đoàn fans chân ái của bí thư Lư”, một hôm còn thu được mấy ngàn người theo dõi, hashtag liên quan còn lên cả hot search.
Có phóng viên vì thế còn gọi điện phỏng vấn, anh ta kín đáo bày tỏ rằng cán bộ chính quyền vốn nên đặt dưới sự giám sát của quần chúng nhưng hy vọng mọi người bớt chú ý đến cuộc sống cá nhân, cũng không muốn được đối xử như người trong giới giải trí.
Soái Ninh lặng lẽ theo dõi kỹ vị KOL mới nổi này, tìm đọc hơn mười ngàn comment, chỉ nhìn thấy mấy người bạn học cấp 3 đại học và đồng nghiệp ở chỗ làm cũ của anh ta hé lộ ít tin tức nhạt nhẽo, còn lại vẫn không thể tìm được dấu vết gì về thân thế anh ta.
Tay này là từ cục đá nứt ra chắc? Càng không tra ra xuất thân, địa vị càng cao, mình không thể không bới gốc gác của anh ta được.
Trước đây cô tra xét chi tiết về Lư Bình là vì sự nghiệp, giờ thì xuất phát từ ham muốn riêng tư hơn. Biết rõ tầm cỡ của người này mới có thể áp dụng cách thức tương xứng để cưa anh ta, ngộ nhỡ gốc gác anh ta quá sâu…
Vậy thì quên đi, sắc là cây đao cạo xương, mình da dày thịt béo thật nhưng cũng không đỡ được Đồ Long đao, vì ba cái chuyện này mà gánh hậu quả gì thì cũng chẳng đáng.
Hôm đó, trong cuộc họp báo ở xã Liên Hoa, họ chỉ gật đầu chào nhau từ xa, hai người đều hiểu rằng không nên tiếp xúc thân thiết trước công chúng, có chuyện gì tốt nhất nói riêng thôi.
Cô quyết định tuần này sẽ bớt thời gian đi Thước Châu gặp Lư Bình. Sự kiện bịa đặt ở thôn Liên Diệp, anh ta ăn gạch vì Quan Vũ, bị vạ lây với đám cyberbully, về tình về lý cô đều nên đi cảm ơn xin lỗi, thuận tiện thăm dò xem tiếp theo nên đối phó đám ác bá Bì Phát Đạt này kia thế nào. Mặt khác ấy mà, là tìm cơ hội à ơi.
Một công ba việc, cô cực kỳ hài lòng với hiệu suất làm việc của bản thân.
(Hết phần 101, xin mời đón đọc phần 102. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)
- -----
Chú thích:
1. Câu này vốn cải biên từ thành ngữ cổ, là một câu trong truyện xuyên không “Mộc ngọc thành ước” của Diệp Mê, dịch nghĩa là “người trên đường như ngọc quý, công tử khắp thế gian không ai sánh bằng”.