Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
Tuy nhiên, những người trong cuộc đều hiểu lão Từ già này đã quá quen với việc làm kẻ phá rối, cáo già xảo quyệt level max.
Soái Ninh mới gia nhập trận doanh này cách đây không lâu.
Ngày 29 tháng 8, sau khi nhận tin Quảng Hạ xen vào, cô liên lạc khẩn cấp với tay trong ở Quảng Hạ: Đới Đại Siêu, thư ký hành chính của Từ Càn.
Người này là một những mối quan hệ làm ăn đầu tiên mà cô tích lũy được sau khi về nước. Khi đó, anh ta chỉ là một quản lý cấp trung trong phòng nhân sự ở trụ sở của Quảng Hạ. Soái Ninh thấy anh ta xử sự linh hoạt, chắc chắn sẽ có ích về sau, nên đã để tâm lung lạc. Cô không đầu tư nhiều lắm về vật chất nhưng khéo léo kết hợp với đầu tư tình cảm, chẳng hạn như năm kia giúp em trai anh ta trong một vụ án hình sự, năm ngoái liên hệ bác sĩ chữa bệnh cho con anh ta, tất cả đều khiến Đới Đại Siêu ghi nhớ ơn nghĩa. Mỗi khi có việc, anh ta luôn làm hết sức thu thập nhiều tin tình báo nội bộ cho cô.
Cứ theo thái độ “người ở Quảng Hạ, lòng về Quan Vũ” của anh ta, dù Soái Ninh không nhờ, anh ta cũng sẽ chủ động liên lạc về chuyện này.
“Ninh tổng, có thể có chuyện chẳng lành. Cô biết tiền Quảng Hạ mua cổ phiếu Quan Vũ là từ đâu ra không? Họ đã thế chấp 12 bất động sản ở Quảng Đông cho ngân hàng thông qua một công ty bảo lãnh đầu tư tên là Long Khánh ở Quảng Châu. Người đứng đầu công ty bảo lãnh kia là một quản lý cấp cao của tập đoàn Cảnh Hâm. Tuy về danh nghĩa công ty không liên quan gì đến Cảnh Hâm nhưng quyền kiểm soát thực tế vẫn nằm trong tay họ. Việc này đã bắt đầu tiến hành từ ba tháng trước, không ngờ là nhằm vào bên cô.”
Đây chỉ là những gì anh ta vừa biết. Đới Đại Siêu hứa sẽ giúp Soái Ninh tìm hiểu sâu hơn.
Tin tức này xác nhận phán đoán của Soái Quan Vũ, Quảng Hạ cử bài Quan Vũ lần này vì ba mục đích:
1. Cứu vãn nguy cơ bị thanh lý bắt buộc, giúp Cảnh Hâm và Vạn Hồng Ba một phen làm nền tảng cho liên minh tương lai.
2. Đẩy cao giá cổ phiếu của Quan Vũ, kéo Quảng Hạ lên hạng tín nhiệm, giảm bớt khủng hoảng tín dụng.
3. Đẩy bật ông khỏi tập đoàn, chia chác thành quả với phe Cảnh Hâm và Vạn Hồng Ba.
Điều khiến hai cha con kinh hãi là sự tàn độc của Vạn Hồng Ba. Quảng Hạ đề xuất kế hoạch thế chấp từ ba tháng trước, tức là Từ Càn, Cảnh Hâm và Vạn Hồng Ba trước đó đã bắt đầu cấu kết, bắt tay nhau sắp đặt một cạm bẫy liên hoàn, bày thế thập diện mai phục, chặn đứng đường lùi của họ.
Ngày 13 tháng 9, Đầu tư Phú Khang lấy tư cách là cổ đông lớn nhất nắm giữ tổng cộng 11% cổ phần của tập đoàn Quan Vũ yêu cầu hội đồng quản trị của công ty triệu tập đại hội đồng cổ đông bất thường lần thứ ba trong năm nay để xem xét đề xuất loại Soái Quan Vũ khỏi vị trí chủ tịch.
“… Dùng quyền chung mưu lợi riêng, không tuân thủ các quy định về công ty niêm yết và điều lệ công ty. Không thực hiện chức trách, nghĩa vụ nên có của chủ tịch hội đồng quản trị. Không phù hợp để tiếp tục giữ chức vụ này…”
Buổi chiều, tập đoàn Quảng Hạ cũng ra thông cáo báo chí hùa theo. Họ tuyên bố tôn trọng những nỗ lực và cống hiến của đội ngũ lãnh đạo, quản lý các cấp và tất cả nhân viên hiện tại ở Quan Vũ nhưng còn quan tâm hơn đến lợi ích của toàn thể cổ đông và nhu cầu phát triển cách thức quản trị bài bản của doanh nghiệp nên sẽ nghiêm túc xem xét đề xuất của Phú Khang.
Bản thông cáo này bị dư luận chế giễu là “giấu đầu lòi đuôi, đã đĩ còn đòi”. Cho đến nay, dư luận đã thấy rõ vai trò của Quảng Hạ trong vụ việc. Những cư dân mạng ủng hộ Soái Quan Vũ chửi Từ Càn là “đũy đâm sau lưng”, cho rằng đây là minh họa sống động cho cảnh dòng đục lấn át làm hỏng dòng trong của giới kinh doanh hiện nay.
Trước kia tập đoàn Cảnh Hâm chỉ lấp lửng ý đồ “lật Soái”, giờ đây ngang nhiên để lộ bộ mặt thật, hung hãn khoe Đồ Long đao (dao giết rồng), dẫn đến một loạt chỉ trích từ giới kinh doanh và các cơ quan truyền thông chính thống.
Các nhà bình luận nổi tiếng trên kênh tài chính của Tân Hoa Xã và CCTV lần lượt ra mặt nói lời công bằng cho Soái Quan Vũ. Họ nói rằng chiến lược, đội ngũ và hiệu quả kinh doanh của tập đoàn Quan Vũ luôn vào top đầu trong ngành và không thể đạt được kết quả ấn tượng như vậy nếu không có người lãnh đạo giỏi. Với tư cách là người đứng đầu Quan Vũ, Soái Quan Vũ đã đóng một vai trò quan trọng trong chiến lược phát triển và quốc tế hóa của tập đoàn. Thu nhập cá nhân của ông trong nhiều năm qua đều được công khai qua báo cáo thường niên và được đại hội cổ đông xem xét. Cáo buộc “lấy quyền chung mưu lợi riêng” kia là thiếu căn cứ...
Muốn gán tội thì sợ gì không có cớ. Mọi người không quan tâm những tội danh Soái Quan Vũ bị cáo buộc có căn cứ hay không mà chỉ theo dõi xem dã tâm tu hú chiếm tổ của Cảnh Hâm có trót lọt hay không.
Theo đánh giá của người ngoài cuộc, Phú Khang, Quảng Hạ cùng nhóm phản đối thuộc nội bộ Quan Vũ đã gom đủ 30% số cổ phiếu, có quyền thực hiện đề xuất bãi miễn chức vụ ở đại hội cổ đông. Hy vọng duy nhất của Soái Quan Vũ là Metro Đông Hưng sẽ gia nhập cuộc chơi sau khi phát hành thêm cổ phiếu. Có lẽ ông vẫn có thể liều mình ăn thua với kẻ địch một phen. Nhưng phương án phát hành thêm cổ phiếu cần được HĐQT thông qua, mà HĐQT lại do phe “lật Soái” kiểm soát. Họ có thể viện rất nhiều cớ để lùi thời gian xem xét phương án phát hành thêm cổ phiếu đến khi tổ chức đại hội cổ đông. Vì thế, cọng rơm cứu mạng của Soái Quan Vũ xem ra chỉ là một sợi dây mảnh trong tay kẻ địch, rứt nhẹ là đứt.
Người trong cuộc còn biết rõ nội tình hơn. Kế hoạch chia cổ tức và thu mua Huệ Gia mà được thực hiện, phe Vạn Hồng Ba sẽ có sẽ chiếm ưu thế áp đảo về lượng cổ phiếu sở hữu. Hiện tại có thể kết luận là Soái Quan Vũ đã hết cửa gượng dậy.
Có thể dễ dàng nhìn thấy hình dáng của một cái cây, nhưng tình cảnh tổng thể của cái cây còn bao gồm cả bộ rễ dưới mặt đất. Phải rành rẽ mọi nhẽ mới có thể suy đoán cách nó mọc.
Ngày 15 tháng 9, Soái Ninh đón nhận tin tình báo quý giá của Đới Đại Siêu, trong đó có tử huyệt của Quảng Hạ.
Tài sản thế chấp của Quảng Hạ định giá bình thường không vượt quá 30 tỷ nhưng cuối cùng lại được vay 58 tỷ.
“Nói cách khác, Từ Càn bắt tay Cảnh Hâm làm giả, lừa ngân hàng cho vay?”
Soái Ninh ý nhị dùng từ “lừa”, trong lòng lại rành rành. Với khoản vay khổng lồ như vậy, không có người của ngân hàng làm tay trong thì Quảng Hạ và Cảnh Hâm dù bản lĩnh bằng trời cũng không thể được việc.
Đại án tài chính này mà bung bét ra thì không biết bao nhiêu nồi cơm bị hất đổ, bao nhiêu người vào lò.
Cô không ham thực thi công lý, chỉ muốn xử lý bọn mất dạy thấy nhà cháy nhảy vào hôi của, nhân tiện đập kẻ địch đang nhe nanh múa vuốt.
“Đới ca, anh có thể giúp tôi lấy được bằng chứng về việc Quảng Hạ lừa vay không? Ví dụ hợp đồng và báo cáo định giá, số liệu gốc của tài sản thế chấp. Tôi và ba tôi có thể giữ được Quan Vũ hay không là nhờ nước cờ này, anh làm ơn làm phước giúp chúng tôi nhé. Thù lao tùy anh đặt, bao nhiêu cũng được.”
Đới Đại Siêu lần này báo tin cũng có ôm mộng làm giàu nhanh, báo thử cái giá 100 triệu.
Soái Ninh khảng khái đồng ý, trả ngay 1 triệu tiền đặt cọc vào tài khoản an toàn của anh ta. Cô chỉ có đúng một yêu cầu: Nhanh! Nhanh! Nhanh!
“Giữa tháng 10 là mở đại hội cổ đông rồi. Làm ơn nhất định cuối tháng này phải có tài liệu tôi nhé.”
Đới Đại Siêu nói thời gian thì không thành vấn đề, có thể xong trong vòng một tuần, nhưng đây là hoạt động nguy hiểm. Nếu sự tình bại lộ, cả nhà anh ta khó giữ được tính mạng, mong cô có thể cung cấp những bảo đảm an toàn.
Soái Ninh hứa ngày mai sẽ cử người đến Thâm Quyến, nơi anh ta đang ở, để bắt liên lạc, bí mật phối hợp hành động cũng như bảo vệ sự an toàn của anh ta và gia đình.
Nhiệm vụ vinh quang gian khổ này cần thiết phải giao cho người tâm phúc, Thôi Minh Trí phù hợp nhất. Hắn được gọi đến gặp sếp ngay trong đêm, nghe đầu đuôi xong thì tái dại cả mặt. Tuy vậy, hắn không có suy nghĩ sợ sệt rúm ró như ngày trước mà còn tỏ hoài bão lập công, chủ động xin ra trận.
“Ninh tổng, chuyện này cứ giao cho tôi đi. Tôi dẫn người đi chi viện anh Đới.”
Soái Ninh trước đó còn lo tay này không đủ dũng khí, cần khích lệ thêm. Thấy hắn có tiến bộ vượt bậc, cô mừng rỡ vô cùng, vỗ vỗ vai hắn, nói: “Thành bại ở bước này cả. Đợi lấy được bằng chứng, tôi sẽ thưởng cho anh một căn biệt thự trong trung tâm Thượng Hải.”
Hiện Thôi Minh Trí chú ý đến số phận của tập đoàn hơn là việc làm giàu. Hắn hỏi cô nếu trước đại hội cổ đông không lấy được bằng chứng, cô còn có phương án nào khác để cầm chân kẻ địch hay không.
Tình hình rất bất lợi cho phe mình, hắn tha thiết trông ngóng rằng sếp có thể sắp đặt mưu kế như bình thường vẫn làm và đứng vững ở nơi bất bại.
“Cách thì vẫn có, nhưng mấu chốt thành bại vẫn tùy thuộc hành động của anh và Đới Đại Siêu. Tôi nhắc trước một câu, chuyện này nguy hiểm lắm, giờ anh đổi ý còn kịp. Đừng để đến lúc có việc gì mới trách tôi không tử tế.”
Cô nói vậy 70% để thử. Thôi Minh Trí thì coi 30% ý tốt còn lại kia là tất cả và càng vững tin hơn.
“Ninh tổng, tôi đi làm mười năm, tám năm đầu chỉ làm thuê cho người ta. Chỉ đến khi theo chị mới có cảm giác được làm sự nghiệp riêng. Chị thường nói việc kinh doanh ngoài kia làm được to lớn đến đâu, cơ nghiệp của chị vĩnh viễn là ở Quan Vũ. Tôi là bề tôi đi theo chị chinh chiến giành giang sơn. Sau này chị làm Hán Cao Tổ, tôi chính là Tào Tham, chị làm Lý Thế Dân, tôi chính là Đoàn Chí Huyền, chị làm Chu Nguyên Chương…”
Soái Ninh cao hứng ngắt lời: “Chu Nguyên Chương giết công thần, tôi không bao giờ học ổng. Dù sao sau này có tôi thì sẽ có anh, bảo đảm anh cả nhà gà chó lên trời, tương lai sẽ là bố của đứa con nhà giàu.”
Tấm lòng trung của tay trợ lý còm vượt xa trông đợi. Cô mừng rỡ tám phần, thêm hai phần hổ thẹn thành mười phần chân tình mà gộp cả vào câu nói này.
(Hết phần 194, xin mời đón đọc phần 195. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)