Khi đến cục dân chính nơi này vẫn chưa mở cửa. Vệ Đình Tiêu mua vài quả trứng trà ven đường đưa cho Ngạn Sơ, bởi vì cả hai vội vàng ra ngoài, thậm chí còn chưa kịp ăn sáng.
Vì đến sớm, họ thành công xếp hàng đầu tiên.
Chỉ cần chờ cửa cục dân chính mở ra là có thể trực tiếp vào làm thủ tục.
Tất nhiên, không chỉ có họ đến sớm để đăng ký kết hôn, phía sau còn có vài cặp đôi trẻ khác.
Vệ Đình Tiêu và Ngạn Sơ đứng ở vị trí đầu tiên, những người phía sau chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của họ.
Trong mắt mọi người, chỉ cần nhìn bóng lưng cũng đủ thấy cặp đôi đồng tính này rất đẹp trai, tỷ lệ cơ thể không chê vào đâu được.
Dĩ nhiên, Vệ Đình Tiêu và Ngạn Sơ không để lộ mặt, nếu bị nhận ra Weibo chắc chắn sẽ bị tê liệt trong ba ngày.
Cuối cùng cũng đến lúc cục dân chính mở cửa, Vệ Đình Tiêu nắm tay Ngạn Sơ đi vào.
“Em căng thẳng à?” Vệ Đình Tiêu hỏi.
“Một chút, nhưng vui vẻ nhiều hơn.” Ngạn Sơ đáp.
“Anh cũng vậy…” Vệ Đình Tiêu nhìn vào mắt thiếu niên, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Ngày này cuối cùng cũng đến, nhìn lại lần đầu gặp nhau dường như chỉ mới hôm qua.
“Ngạn Ngạn, từ nay về sau anh sẽ yêu em, chiều chuộng em, bảo vệ em, làm một người chồng tốt. Có niềm vui cùng chia sẻ, có khó khăn cùng gánh vác, có mâu thuẫn cùng giải quyết. Những điều trên có hiệu lực đến hết cuộc đời anh.” Vẻ mặt Vệ Đình Tiêu vô cùng chân thành, trong mắt hắn Ngạn Sơ chính là điều tốt đẹp nhất.
Ngạn Sơ nở một nụ cười trong sáng: “Vậy em sẽ cùng anh đi đến bạc đầu, tình yêu của em dành cho anh sẽ không bao giờ thay đổi.”
Đèn flash của máy ảnh lóe lên, ghi lại nụ cười rạng rỡ của hai người đứng cạnh nhau.
Ảnh được dán lên, đóng dấu, mối quan hệ hôn nhân hợp pháp được thiết lập vào khoảnh khắc này.
Đeo khẩu trang, cả hai lặng lẽ rời đi, mãi đến khi lên xe mới hào hứng cầm cuốn sổ đỏ ngắm nhìn.
“Bức ảnh này chụp đẹp thật, ai nhìn vào mà không nghĩ chúng ta là một cặp trời sinh chứ?” Vệ Đình Tiêu vuốt ve tấm ảnh.
Mặt Ngạn Sơ hơi nóng lên, đây là bằng chứng xác nhận mối quan hệ hôn nhân ở thế giới này, cuốn sổ nhỏ màu đỏ này có ý nghĩa phi thường, cậu phải giữ gìn nó thật cẩn thận.
“Vệ Đình Tiêu, chúng ta… kết hôn rồi.” Ngạn Sơ lẩm bẩm.
“Phải, chúng ta là phu phu hợp pháp rồi.” Vệ Đình Tiêu đưa tay véo nhẹ má Ngạn Sơ, “Có thể chính thức ‘lên chức’ rồi.”
Ngạn Sơ ngẩng mắt, đột nhiên cười rất tươi, trái tim Vệ Đình Tiêu tan chảy như kẹo bông gòn, hắn không nhịn được, kéo khẩu trang xuống hôn lên môi thiếu niên: “Sau này khi ở riêng, nhớ gọi anh là chồng biết chưa?”
Ngạn Sơ đẩy Vệ Đình Tiêu, “Về…về nhà đã, em biết rồi.”
Vệ Đình Tiêu mỉm cười: “Tuân lệnh vợ ơi.”
Trên đường về, Ngạn Sơ chia sẻ niềm vui với gia đình.
Cậu chụp ảnh cuốn sổ đỏ, gửi lần lượt vào nhóm chat gia đình trên Wechat.
Tâm trạng Ngạn Sơ rất tốt, nghĩ rằng hôm nay coi như là ngày đầu tiên chính thức kết hôn, nên chuẩn bị một vài món đồ hỉ là điều nên làm.
Bộ chăn ga gối đệm cậu có thể tự thiết kế hoa văn, làm những việc này khiến Ngạn Sơ đặc biệt có động lực.
Vệ Đình Tiêu liếc mắt cũng có thể thấy được niềm vui nho nhỏ của thiếu niên, suốt dọc đường ôm điện thoại cười tủm tỉm.
Bản thân hắn dĩ nhiên cũng rất vui, chuyện như thế này dù chưa vội công khai nhưng chắc chắn phải khoe khoang một chút.
Về đến nhà, Vệ Đình Tiêu báo tin cho ba mẹ mình trước.
Sau đó gửi ảnh giấy đăng ký kết hôn vào nhóm chat công việc của mình.
Để nhân viên của mình biết rằng sếp đã kết hôn, điều này cũng không quá đáng.
Cuối cùng, hắn gửi cho hai người bạn thân Thẩm Hạc Tri và Lạc Tu.
Không đến vài phút, điện thoại bắt đầu rung liên hồi.
【Dr. Thẩm】:Chúc mừng. [Pháo hoa.jpg]
【Dr. Thẩm】: Tân hôn hạnh phúc. [Hoa rơi.jpg]
【Lạc Tu】:????
【Lạc Tu】:Không phải ảnh ghép đấy chứ?
【Lạc Tu】:Sao cậu luôn làm những việc bất ngờ thế? Cậu và bạn trai nhỏ của cậu đã kết hôn rồi sao? Nhanh quá chứ!
【Mộc Mộc】:Hu hu hu, Tiêu ca, tẩu tử, trăm năm hạnh phúc! Sao em lại cảm động thế này?
【La Huy】:Nhóc con, cuối cùng cũng toại nguyện rồi, tin này mà nổ ra cả giới giải trí sẽ chấn động mất.
Vệ Đình Tiêu lần lượt trả lời tin nhắn, vừa trả lời xong thì nhận được điện thoại của Ứng Nguyệt Như.
“A lô, mẹ.” Vệ Đình Tiêu lên tiếng.
“Con và Tiểu Sơ đã đăng ký rồi, ba mẹ cũng nên chuẩn bị hôn lễ cho hai đứa. Xem khi nào có dịp, hai nhà gặp mặt cùng nhau ăn bữa cơm.” Ứng Nguyệt Như không hề bất ngờ với kết quả này, bà đã suy nghĩ về việc tổ chức hôn lễ từ sớm.
“Hay là dịp Tết đi ạ, con sẽ cùng Ngạn Ngạn về nhà em ấy vài ngày, sau đó đón gia đình em ấy đến Bắc Kinh gặp ba mẹ.” Vệ Đình Tiêu suy nghĩ một chút rồi nói.
“Được, đến lúc đó mẹ sẽ sắp xếp theo thời gian của hai đứa. Hai con cứ yên tâm mà sống, mẹ sẽ không làm phiền hai đứa nữa. Chăm sóc Tiểu Sơ cho tốt, đừng bắt nạt nó. Bây giờ con đã lập gia đình, phải có trách nhiệm, biết đảm đương.” Ứng Nguyệt Như dặn dò.
Vệ Đình Tiêu liên tục đáp: “Con biết rồi ạ, mẹ. Cũng cảm ơn ba mẹ đã hiểu và chấp nhận con với Ngạn Ngạn, lời chúc phúc của ba mẹ rất quan trọng với chúng con.”
Tuy rằng với tính cách của Vệ Đình Tiêu, dù gia đình không chấp nhận Ngạn Sơ, hắn cũng sẽ không chia tay cậu. Những trở ngại này sẽ không ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng hắn ở bên Ngạn Sơ.
Nhưng khi ba mẹ thật sự chấp nhận và chúc phúc, trong lòng Vệ Đình Tiêu vẫn rất cảm kích.
Là con trai, hắn đương nhiên vẫn mong muốn hôn nhân tình cảm của mình được gia đình ủng hộ.
Hắn và Ngạn Sơ đều rất may mắn, cũng rất hạnh phúc. Sinh ra trong những gia đình có hoàn cảnh khác biệt vẫn có thể vượt qua những rào cản mà xã hội đặt ra cho hôn nhân giai cấp, giờ đây đã nên duyên vợ chồng, tự nhiên sẽ càng trân trọng từng ngày yêu nhau.
Vệ Đình Tiêu tắt điện thoại phát hiện Ngạn Sơ đã bắt đầu livestream trong phòng.
Sau khi khôi phục livestream, Ngạn Sơ càng thêm chăm chỉ, nghiêm túc với sự nghiệp thêu thùa của mình.
Sau khi Ngạn Sơ trở lại, người hâm mộ đều có cảm nhận rất rõ ràng.
Cậu em Vân Thư trầm lặng trước đây bây giờ dường như đã hoạt bát hơn.
Tương tác với fan cũng nhiều hơn, rất kiên nhẫn với câu hỏi của mọi người, tần suất nói chuyện trong quá trình livestream cũng cao hơn trước.
Vốn dĩ Vân Quyển Vân Thư đã rất được yêu thích, giọng nói lại hay, khi mức độ tương tác tăng lên, người hâm mộ càng yêu thích cậu hơn.
【Vân Thư đại đại hôm nay trông có vẻ rất vui, cười tươi quá, sau này nhớ cười thành tiếng nha, chúng em thích nghe lắm.】
【Chuyện gì mà vui thế? Chia sẻ với bọn em được không?】
【Em trai vui, chị cũng thấy vui lây, không biết tại sao nữa.】
【Lâu rồi không gặp, đôi tay của em trai Vân Thư vẫn khiến chị say đắm! Đôi tay đẹp quá!】
【Muốn biến thành tấm vải, sợi chỉ dưới tay streamer.】
【Hôm nay mới follow streamer, thấy con trai thêu thùa cũng quyến rũ quá.】
Trong quá trình thêu, Ngạn Sơ liếc nhìn bình luận, mỉm cười nói: “Đúng là có một chuyện đáng mừng, cụ thể là gì thì không nói được, coi như là… một việc luôn muốn thực hiện cuối cùng cũng thành hiện thực.”
“Tôi rất vui vì niềm vui của tôi có thể lan tỏa đến các bạn, vì vậy, nếu các bạn có chuyện vui cũng có thể chia sẻ lên livestream, hy vọng niềm vui có thể tiếp tục được lan tỏa.”
【Mẹ ơi, cậu con trai này nói chuyện dịu dàng quá, chỉ nghe cậu ấy nói chuyện thôi mà con đã thấy được chữa lành rồi.】
【Tuy không biết việc mà em trai Vân Thư hằng mơ ước là gì nhưng vẫn chúc mừng em đã thực hiện được ước mơ nhé.】
【Streamer thêu thùa còn có chức năng chữa lành tâm hồn nữa, thích quá, sau này em sẽ đến livestream của anh mỗi ngày!】
【Cảm giác streamer có EQ rất cao, lần này đã cho rất nhiều năng lượng tích cực.】
Kết thúc buổi livestream, Ngạn Sơ đứng dậy vận động gân cốt.
Đi đến phòng ăn thấy Vệ Đình Tiêu đã chuẩn bị xong bữa tối ngon lành, trên bàn còn có một chiếc bánh kem nhỏ, trên đó viết chữ hỉ màu đỏ.
“Hôm qua mới sinh nhật, hôm nay lại có bánh kem?” Ngạn Sơ mỉm cười, trong lòng cậu biết là chuyện gì, chỉ hỏi đùa vậy thôi.
“Kỷ niệm ngày đăng ký kết hôn, ăn bánh kem chúc mừng.” Vệ Đình Tiêu cởi tạp dề kéo Ngạn Sơ ngồi vào ghế, rót cho cậu một ly nước.
“Bà xã, cạn ly!” Vệ Đình Tiêu giơ ly lên, cụng với ly của Ngạn Sơ.
Thấy Vệ Đình Tiêu uống một ngụm, Ngạn Sơ nhếch môi nói: “Không phải nên… uống kiểu này sao?”
Nói rồi đưa tay luồn qua khuỷu tay đối phương, vòng lại, nhìn chằm chằm người đàn ông.
Ngạn Sơ tạo dáng uống rượu giao bôi.
Vệ Đình Tiêu ngẩn ra vài giây, sau đó nhìn Ngạn Sơ với vẻ mặt kinh ngạc: “Bảo bối, em học đâu ra thế!”
Bà xã đã chủ động thả thính rồi nếu hắn không tiếp chiêu thì còn là đàn ông nữa sao?
Hai người uống cạn ly theo kiểu giao bôi.
Ăn cơm xong mỗi người ăn một miếng bánh kem nhỏ.
Ngạn Sơ không muốn ăn quá no, sợ ban đêm ngủ không thoải mái, Vệ Đình Tiêu cũng nghĩ như vậy.
Ánh mắt hai người vô số lần chạm nhau giữa không trung, đều hiểu rõ tình ý của đối phương.
“Anh đi dọn dẹp bát đĩa.” Vệ Đình Tiêu ho khan một tiếng.
“Vậy… em đi tắm.” Ngạn Sơ đỏ mặt quay người.
Nhưng bị Vệ Đình Tiêu gọi lại nhắc nhở: “Đi tắm ở phòng tắm trong phòng ngủ chính, quần áo của em anh đã chuyển sang tủ quần áo bên đó rồi.”
Ngạn Sơ nhỏ giọng đáp: “Vâng… vâng ạ.”
Mười phút trước, Tiểu Lâm gửi cho cậu một đường link.
Tiểu Lâm nói đó là video hướng dẫn tăng tiến tình cảm phu phu.
Ngạn Sơ không suy nghĩ nhiều, vừa ngâm mình trong bồn tắm vừa click vào xem.
Những âm thanh ái muội liên tục phát ra trong phòng tắm tạo thành hiệu ứng âm thanh vòm 3D sống động.
Hình ảnh không che trên màn hình khiến Ngạn Sơ suýt làm rơi điện thoại xuống nước.
Cậu mở to mắt, nhìn video hướng dẫn được gọi là “tăng tiến tình cảm phu phu”, lần đầu tiên trực tiếp cảm nhận được sự rung động của những hình ảnh không bị che.
Chuyện chăn gối của phu phu, hóa ra… lại kích thích như vậy sao?
Cậu vừa xem được một nửa thì nghe thấy tiếng động bên ngoài cửa.
Qua lớp kính mờ, Ngạn Sơ nhìn thấy bóng dáng mờ ảo của người đàn ông.
Ngay sau đó, cửa đột nhiên bị kéo ra, Ngạn Sơ vội vàng khóa màn hình điện thoại ném sang một bên, cả người chìm xuống nước chỉ lộ ra nửa khuôn mặt đang thổi bong bóng.
“Bảo bối, tắm cùng nhau nhé.” Người đàn ông cởi trần bước vào, “Được không?”
Một lúc lâu sau nghe thấy tiếng thiếu niên trong nước “Ừm” một tiếng, Vệ Đình Tiêu mới bắt đầu cởi bỏ những thứ che chắn còn lại trên người.
Ngạn Sơ liếc nhìn rồi lập tức quay mặt đi, chưa đầy vài giây mực nước trong bồn tắm dâng lên.
May mà bồn tắm khá rộng, vừa đủ cho hai người đàn ông trưởng thành nhưng so với lúc chỉ có một người thì vẫn chật chội hơn.
“Ngại gì chứ? Em cần phải tập làm quen dần.” Vệ Đình Tiêu kéo cậu bé đang trốn trong nước vào lòng, “Để anh giúp em làm quen.”
Vệ Đình Tiêu: “Ngẩng đầu lên, nhìn anh.”
Mặt Ngạn Sơ đỏ bừng vì hơi nước, chậm rãi ngẩng đầu nhìn người đàn ông, vóc dáng hắn rất đẹp, dưới làn sương mờ ảo vẫn có thể thấy được những múi cơ săn chắc, rắn rỏi.
Thiếu niên sau khi ngâm nước càng giống quả đào mật, khiến người ta muốn cắn một miếng.
Vệ Đình Tiêu nắm lấy cằm Ngạn Sơ, ép cậu ngẩng đầu lên, không chút do dự cắn nhẹ lên đôi môi ướt át kia.
“Bà xã, em thật đẹp.” Giọng Vệ Đình Tiêu trầm thấp và quyến luyến.
Nụ hôn ngày càng sâu đậm, trong mắt Ngạn Sơ đã ngấn nước.
Nghĩ đến video hướng dẫn vừa xem, cậu học theo nhân vật thụ phát ra tín hiệu mời gọi.
“Chồng ơi, em…”
Ngạn Sơ áp sát tai Vệ Đình Tiêu, khẽ thốt ra hai chữ: “Muốn anh.”
Giống như một ngòi nổ, cảm xúc trong mắt người đàn ông càng thêm nồng đậm, đôi mắt đen sâu hun hút không thấy đáy.
Hơi nước trong phòng cuồn cuộn, bọt nước bắn tung tóe, bồn tắm biến thành chiến trường giao hoan.
Một giờ sau, chú cá nhỏ say mèm được bế lên giường trong phòng ngủ, thở nhẹ.
Rèm cửa tự động khép lại, ánh đèn mờ đi.
Hai bóng hình chồng lên nhau tiếp tục triền miên đến nửa đêm, tuyết bên ngoài phủ kín cây cỏ.
Những chiếc lá run rẩy dưới lớp tuyết dày, gió thổi qua những khối tuyết lung lay rơi xuống xào xạc.
Giữa một màn tuyết trắng xóa chỉ có những đóa hồng mai điểm xuyết nổi bật dưới ánh trăng, sắc đỏ trắng đan xen tạo nên một bức tranh mùa đông đẹp đến nao lòng.
Đèn trong phòng cuối cùng cũng tắt, gió ngừng thổi, tiếng cành cây đung đưa cũng im bặt, tuyết trắng được mặt đất ôm ấp, chờ đợi ánh mặt trời của bình minh.