Long Phong Entertainment.
Ngạn Sơ thu dọn đồ đạc trong phòng mình.
Qua ngày hôm nay, cậu sẽ chính thức rời khỏi đây.
Trừ nỗi buồn khi phải chia tay các đồng đội ra thì không còn bất kỳ sự lưu luyến nào.
Cậu nghĩ sau này vẫn còn có cơ hội để gặp lại.
Sau khi rời khỏi giới giải trí, cậu sẽ có nhiều thời gian tự do hơn, cậu có thể tranh thủ đi xem concert của họ.
Ngạn Sơ chỉ mất một giờ đồng hồ để thu dọn đồ đạc xong xuôi.
Điều này khiến cậu nhận ra rằng đồ đạc của nguyên chủ ở nơi này không nhiều cho lắm, căn phòng này có lẽ chẳng có bao nhiêu ý nghĩa với cậu ấy, thậm chí cậu ấy cũng không muốn tốn công sức trang trí nó.
Đem theo những thứ mang ” dấu ấn” của nguyên chủ rời đi, căn phòng này lại trở thành một căn phòng lạnh lẽo bình thường.
Ngày hôm đó, sau khi thương lượng xong xuôi với người quản lý, Ngạn Sơ và bốn người kia đã có một ngày vui vẻ bên nhau.
Tối hôm đó, họ trả lại điện thoại cho Ngạn Sơ và cho biết chuyện gì đã xảy ra trên mạng. Ngạn Sơ biết từ trước nên cũng không có gì là bất ngờ.
Bốn người họ sợ Ngạn Sơ buồn nên ra sức an ủi cậu.
Quan Sóc tìm người đáng tin cậy để gỡ hot search xuống. Quả nhiên chẳng bao lâu sau, những hot search có liên quan đến Ngạn Sơ đã biến mất.
Ngạn Sơ mỉm cười nói ” Không sao cả. Cho dù bị cả thế giới hiểu lầm nhưng có bốn người tin tưởng và bảo vệ em thì em thấy đủ rồi. Cảm ơn bốn người, thực sự em không có buồn đâu, mà nhân tiện…”
“…. Tới ngày sinh nhật của em, em có chuyện muốn nói với bốn người…”
Hy vọng lúc đó bọn họ sẽ không trách cậu nhẫn tâm…
……
Ngạn Sơ nhớ lại cảnh tượng hôm đó, có vẻ như lúc đó mắt Dụ Thần Chu đã đỏ hoe rồi.
Ngạn Sơ cảm thấy như thể anh ấy đã biết chuyện này nhưng lúc đó, ai cũng ngầm giữ im lặng, dường như là ngầm hiểu ý nhau.
Mấy ngày hôm nay, bốn người họ ai cũng có công việc riêng nên ký túc xá trống trải hẳn ra.
Hôm nay chính là sinh nhật của Ngạn Sơ, bốn người họ hứa sẽ tranh thủ quay về để chúc mừng sinh nhật cậu.
Về thông báo rút khỏi giới giải trí, cậu và người quản lý đã bàn bạc từ lâu rồi!
12 giờ trưa nay, Ngạn Sơ sẽ tự mình đăng bài trên trang cá nhân và cũng sẽ là….
Bài viết cuối cùng của tài khoản này.
Kể từ sau làn sóng dư luận, đây là lần đầu tiên Ngạn Sơ đăng nhập tài khoản của mình. Tin nhắn và bình luận quá nhiều khiến cho tài khoản của cậu bị lag một lúc lâu.
Hầu hết toàn là bình luận chửi mắng, kêu gọi cậu cút khỏi giới giải trí.
Ngạn Sơ chỉ cười nhẹ không hề tức giận, thậm chí cậu còn thừa nhận những lời chỉ trích kia. Cậu hiểu nghề nào nghiệp nấy, cậu chẳng bao giờ phải cảm thấy xấu hổ về những chuyện mà cậu không giỏi.
Giữa vô vàn lời chửi mắng kia vẫn còn có những bình luận ấm áp, khen ngợi màn trình diễn tuyệt vời của cậu trong buổi concert ngoài trời lần trước, cũng khuyến khích cậu đừng để bị ảnh hưởng bởi những lời nói độc ác trên mạng, luôn phải giữ cho bản thân một tâm trạng tốt, luôn vui vẻ và khỏe mạnh!
Trong lòng Ngạn Sơ bỗng nhiên dâng tràn sự ấm áp. Cậu nhớ lại một câu nói mà cậu từng đọc được trên mạng “Thế giới này tuy “rách nát”, nhưng luôn có những người vá lại cho nó”.
Bây giờ là 8 giờ sáng, còn 4 giờ nữa mới đến 12 giờ.
Mấy ngày hôm nay Ngạn Sơ có xem hướng dẫn làm bánh kem trên ứng dụng video ngắn, cậu cũng muốn thử xem sao!
Tự tay làm một chiếc bánh kem vào ngày sinh nhật của mình!
Đây là cách mừng sinh nhật của người hiện đại, giờ đây cậu đã thích nghi hoàn toàn với cuộc sống ở thế giới này rồi!
Chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi, nướng bánh kem xong, cắt bánh thành hình tròn rồi phết kem lên trên mặt bánh.
Có lẽ do luyện thêu thùa nhiều năm nên tay cậu rất khéo, khi trang trí bông hoa tay cậu không hề run một chút nào, các đường viền rất đều, cậu đã thành công ngay từ lần làm đầu tiên!
Thêm một ít dâu tây và cherry, một chiếc bánh kem trái cây đơn giản nhưng xinh xắn đã được hoàn thành!
Chiếc bánh này khá nhỏ, Ngạn Sơ có thể dùng một tay để cầm bánh lên.
Cậu bước ra ban công, tới gần vị trí có chậu hoa, lấy chiếc điện thoại ra chụp hình lần đầu tiên.
Đây chính là bức ảnh kỷ niệm cuối cùng. Ghi lại nó và chia sẻ lên mạng xã hội vào đúng thời điểm.
Tạm biệt với hình bóng “Ngạn Sơ” trong quá khứ. Đặt dấu chấm hết.
12 giờ trưa.
Netizen đang lướt mạng xã hội bất ngờ thấy bài viết mới của Ngạn Sơ.
[SAP-Ngạn Sơ]: Lòng ta trong sáng như tuyết trắng, chẳng bận tâm danh lợi; Nắng hôm nay thật đẹp, chào tạm biệt nhé; Chúc cho chàng trai tuổi trẻ kia, sinh nhật vui vẻ!
Chúc các bạn của tôi một tương lai tươi sáng, chúc các anh em của tôi luôn gặp nhiều may mắn. @SAP-Dụ Thần Chu @SAP-Tống Thức An @SAP- Quan Sóc @SAP- Vưu Kỳ
[Ảnh]
Phía dưới là hình ảnh mà Ngạn Sơ đã chụp tại ban công ký túc xá.
Trong ảnh, chàng trai có nụ cười tỏa nắng trái ngược với vẻ lạnh lùng thường thấy.
Cậu dùng một tay cầm bánh, người cúi sát vào chiếc bánh khiến cho gương mặt cậu càng nhỏ xinh hơn. Phía sau là hoa mai trắng nở rộ trong mùa đông tuyết rơi. Những bông hoa mai vẫn còn đọng lại một ít tuyết chưa tan hết.
Ban công ký túc xá không có mái che, cây cối ở ngoài ban công đều là do Tống Thức An trồng. Anh ấy rất có gu thẩm mỹ, ngay cả cây mai hoang cũng có thể trồng vào chậu!
Tối hôm qua có tuyết rơi nên một ít tuyết đã rơi vào hoa, sau đó lại đóng băng lại, buổi sáng nay nắng lên cũng không làm cho băng tan, cây hoa mai kia trông giống như tác phẩm nghệ thuật vậy, ghi lại khoảnh khắc rực rỡ khi nở rộ của hoa mai.
Giữa cảnh tượng giá lạnh này, chỉ có nụ cười của chàng trai kia là nổi bật nhất, ấm áp nhất.
[Cho hỏi có ai như tôi, đang nằm chơi điện thoại, vì bị hớp hồn bởi hình ảnh kia mà đánh rơi điện thoại vào mặt không?]
[Có tôi đây. Tôi không thể nhận ra đây chính là anh chàng “mặt đơ” hôm nào luôn ấy!]
[Trời ơi! Sao lại có người trên thế giới này khi cười lại khác với lúc không cười đến như vậy chứ?]
[Hóa ra “anh mặt đơ” cũng biết cười sao? Vậy sao lúc trước cứ mặt xị hoài? Nếu như ngay từ lúc bắt đầu cậu ấy sử dụng hình tượng này thì không biết bao nhiêu người thích đây chứ?]
[Không, mấy người đừng có phát cuồng lên thế chứ? Trọng điểm chính là cái caption kia kìa! Rõ ràng đây là những lời mà người ta thường nói khi chia tay ấy. ]
[Cậu ta đã tag tất cả các thành viên trong nhóm luôn! Là định….? ]
Ngay sau đó, tài khoản của công ty cũng đã repost bài viết của Ngạn Sơ và thông báo đến toàn thể cư dân mạng: Ngạn Sơ và công ty đã hết hạn hợp đồng, không gia hạn hợp đồng nữa nên cậu sẽ chính thức rời khỏi S.A.P!
S.A.P sẽ hoạt động với đội hình 4 người như trước đây và Ngạn Sơ cũng chính thức tuyên bố rút khỏi giới giải trí.
[ Hả??????? ]
[ Hả??????? ]
[ Hả? Tên này giải nghệ thật sao? ]
[Tôi còn tưởng lần trước là công ty cố tình lăng xê đấy! Dù sao họ đã sử dụng chiến lược lấy tiếng xấu để nổi tiếng rồi còn gì! Chờ qua cơn bão rồi tái xuất thì đảm bảo cậu ta nổi như cồn vì lúc đó cậu ta chắc chắn sẽ được rất nhiều anti-fan chú ý đến. ]
[Các bạn hả hê là sao vậy? Loại nghệ sĩ bất tài, lại còn dùng bạo lực thì nên cút khỏi giới này đi chứ! Tốt nhất là cậu ta nên rút khỏi thật, đừng có diễn kịch là được! Nếu không bị ném đá tơi bời thì mới là lạ đấy! ]
[Long Phong Entertainment cũng repost bài viết rồi kìa! Chắc là thật đấy! Sao lại có cảm giác buồn buồn vậy ta! Gương mặt đẹp trai như vậy mà …. đáng tiếc thật đấy! ]
[Bây giờ người ta thích hùa theo đám đông, chỉ biết a dua nói xấu người khác. Dựa vào vài cái video cắt ghép, họ tự cho là mình biết sự thật sao? ]
[Tôi không phải fan hâm mộ của Ngạn Sơ nhưng tôi muốn nói rằng mấy ngày hôm nay cậu ấy bị tấn công ầm ĩ trên mạng xã hội, cứ nằm im cho người ta chửi thôi, đổi lại là tôi thì chắc là tôi sẽ sụp đổ lâu rồi! Hôm nay chính là sinh nhật lần thứ 20 của Ngạn Sơ nhưng sao không thấy ai chúc mừng sinh nhật cậu ấy vậy? ]
[Cuối cùng cũng xuất hiện người bình thường rồi! Các bạn lại nhảy ra hỏi “Hóa ra Ngạn Sơ cũng biết cười à?”. Chẳng lẽ các bạn không nghĩ đến khả năng tất cả hình tượng lạnh lùng kia đều là do công ty buộc cậu ấy phải thể hiện sao? ]
[Tôi không quan tâm đến người khác nói gì nữa! Bây giờ tôi sẽ trở thành fan nhan sắc của Ngạn Sơ đây! Từ bài viết của cậu ấy cho thấy cậu ấy thật sự bị ép bức. Một chàng trai trong sáng như tuyết trắng mà lại bị vấy bẩn bởi giới giải trí. Rời đi cũng tốt mà, hãy dũng cảm theo đuổi ước mơ của mình đi nhé! Chúc mừng sinh nhật lần thứ 20 nhé!]
Không ai biết, câu “Chúc cho chàng trai tuổi trẻ kia, sinh nhật vui vẻ!” chính là lời chúc mừng sinh nhật mà Ngạn Sơ dành cho “Ngạn Sơ” trong quá khứ. Hôm nay chính là ngày sinh nhật chung của cả hai người.
Tuy rằng không biết “Ngạn Sơ” đó đang ở thời không gian nào nhưng Ngạn Sơ luôn hy vọng cậu ấy luôn bình an và vui vẻ!
……
Cánh cửa ký túc xá đột ngột bị mở toang ra, bốn chàng trai ồ ạt xông vào.
Ngạn Sơ bị dọa giật mình khiến tay cầm dao đang cắt bánh cũng bị run, thấy những khuôn mặt quen thuộc liền cười dịu dàng với họ.
“Công việc của bốn người xong rồi sao? Mệt không? Chào mừng quay về! Bánh kem em làm đó, em cắt sẵn cho mọi người rồi đây, mỗi người một miếng nhé”. Ngạn Sơ nói nhưng cậu lại lúng túng khi Quan Sóc bất ngờ chạy đến ôm chầm lấy cậu khiến cho bàn tay dính đầy kem bơ của cậu chẳng biết để vào đâu nữa.
Hình như cậu nghe thấy tiếng hít mũi.
Một lát sau, giọng nói trầm ấm vang lên, “Đây chính là chuyện mà hôm đó em muốn nói với bọn anh sao? Em quyết định như vậy thực sự là do bản thân em muốn phải không?”
Ngạn Sơ biết họ đã đọc được bài viết kia của cậu nên cậu đặt chiếc dao nhựa trong tay xuống, ôn tồn nói, “Ừm, ăn bánh kem xong xuôi rồi, em sẽ rời đi”
“…”
“Cảm ơn bốn người đã dành thời gian quý báu quay về chúc mừng sinh nhật em nhé! Hôm nay chắc có lẽ là ngày vui vẻ nhất của em trong khoảng thời gian gần đây!”, Ngạn Sơ nói.
Ba người còn lại mặc dù không ôm lấy Ngạn Sơ như Quan Sóc nhưng họ cũng đang rơm rớm nước mắt nhìn cậu.
“Nghìn lời nói không bằng hành động”.
Ngạn Sơ tưởng họ sẽ phản ứng gay gắt, cấm cản cậu rời đi hay đi lý luận với người quản lý nhưng không, không có ai làm như vậy.
Bọn họ cầm bánh lên ăn trong im lặng.
Nước mắt của Vưu Kỳ nhỏ xuống miếng bánh, khiến cho kem bánh nhòe đi. Cậu ta nức nở, “Hu hu…. tiểu Ngạn, anh sẽ nhớ em lắm đấy!”.
Ngạn Sơ đi lại gần, ngồi xổm xuống bên cạnh chàng trai tóc vàng nọ, đưa tay ra ôm chầm lấy cậu ấy vừa xoa đầu vừa dỗ dành như đang dỗ dành một chú “mèo con” đang buồn bã.
“Chúng ta còn số điện thoại, WeChat, và còn có nhóm chat của chúng ta nữa. Yên tâm đi, em không mất tích đâu! Sau này chúng ta vẫn còn có nhiều cơ hội gặp lại nhau mà.”
“Ừm hức …”
“Hứa với em một điều nhé, bốn người nhất định phải thành công. Em hy vọng một ngày nào đó đi trên đường phố, em sẽ thấy bảng quảng cáo của bốn người ở khắp mọi nơi! Bốn người…..”
“…”
“Nhất định phải thành công đấy!”
Lúc này, cả ba người kia mới nguôi ngoai. Họ lại gần ôm chầm lấy Ngạn Sơ.
Khi nhìn thấy bài viết kia, họ đã hiểu tất cả.
Họ hiểu, Ngạn Sơ thực sự không muốn tiếp tục ở trong giới này nữa.
Công ty cũng đã phát thông báo, tất cả đều không thể thay đổi được nữa, dù có giận dữ đến đâu thì đó cũng chỉ là hành động vô nghĩa thôi!
Quan Sóc vẫn còn nhớ rõ, ngày hôm đó thấy Ngạn Sơ nghiêm túc thêu thùa. Bộ dạng ấy thuần khiết và tốt đẹp. Lần đầu tiên trong đời, anh cảm thấy cậu ấy có lẽ không hợp với thành phố ồn ào này.
Một chàng trai yên bình, điềm tĩnh như cậu, phải chăng phù hợp hơn với quán trà, ngôi nhà kính tràn ngập ánh nắng mặt trời ấm áp, hay là hiệu sách cổ tràn ngập mùi mực. Thưởng thức một cuộc sống thảnh thơi, chậm rãi.
“Đều là đàn ông cả, đừng có sến sẩm như vậy nữa. Cậu đã chúc mừng cho bọn anh rồi đấy. Bây giờ đến lượt bọn anh!”, Quan Sóc rót nước cho tất cả mọi người, nói.
Năm người nâng ly.
Khoảnh khắc này, trên mặt ai cũng nở nụ cười hạnh phúc cùng những lời chúc từ tận đáy lòng.
“Ngạn Sơ, sinh nhật vui vẻ! “
“Chúc em luôn vui vẻ và khỏe mạnh!”
“Chúc em mọi chuyện thuận lợi và bình an.”
“Chúc em ngay cả khi sống một cuộc sống bình thường thì em vẫn luôn giữ được sự nhiệt huyết và ngây thơ của bản thân.”