Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 103

Ngô Tân nói: “Rất đơn giản, nó là hỗn huyết. Trên người nó có huyết mạch rồng cũng có cả huyết mạch chó.”

Cửu Thiên cười thành tiếng, nói: “Sư phụ, người nói rồng và chó còn có một chân. Cơ thể bọn nó khác biệt như vậy, làm sao có thể!”

Cửu Thiên tưởng tượng hình ảnh rồng và chó ở bên nhau, không nhịn được bật cười.

Ngô Tân khinh thường liếc mắt nhìn Cửu Thiên, nói: “Rất kỳ quái sao? Con chưa nhìn thấy long quy huyết mạch Long tộc sao? Rồng và rùa đều có một chân, huống chi là chó.”

Cửu Thiên đột nhiên ngẩn ra, con chó con dường như nhìn thấy Cửu Thiên đang nói về mình, liền kích động vẫy vẫy hai cái chân trước nhỏ nhắn của mình.

“Cửu Thiên, con còn chưa nói cho ta biết con làm thế nào để nó đi theo con.”

Ngô Tân vô cùng tò mò, Cửu Thiên trả lời: “Một miếng thịt nướng là được.”

Lần này đến lượt Ngô Tân kinh ngạc, trên mặt ông ta đều là vẻ khó tin, nói: “Chỉ một miếng thịt nướng sao?”

Cửu Thiên gật đầu nói: “Không sai, chỉ một miếng thịt nướng.”

Ngô Tân lắc đầu: “Ai da, những luyện khí sĩ chuyên môn thuần dưỡng thú hoang nghe được, chỉ sợ đều xấu hổ tới mức tự sát. Thật là một con rồng tốt, con định đặt tên cho nó là gì.”

Cửu Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Thấy nó đen như vậy, kêu nó là Tiểu Hắc đi.”

Ngô Tân nhíu mày nói: “Con thật sự đặt tên cho một con cự long sau này có thể sẽ cao hơn trăm mét tên Tiểu Hắc sao?”

Cửu Thiên nói: “Ai biết được sau này nó sẽ biến thành dạng gì, không phải bây giờ nó vừa nhỏ lại vừa đen sao?”

Nói xong, Cửu Thiên dừng bước lại, kêu hai tiếng với con chó nhỏ.

“Tiểu Hắc, Tiểu Hắc lại đây.”

Con chó nhỏ nghe vậy thật sự chạy tới, nhảy thẳng lên đỉnh đầu Cửu Thiên.

Ngô Tân cảm thấy không biết phải nói gì, xua tay nói: “Thôi, thôi. Kẻ muốn cho người muốn nhận, tùy các con. Cửu Thiên, sau này nếu con gặp được luyện khí sĩ chăn nuôi thú hoang, con cần phải học tập tên đó một chút kỹ xảo nuôi dưỡng rồng con. Các loại thú hoang huyết mạch không thuần này, sau này là chó hay là rồng chủ yếu dựa vào cách nuôi. Ăn cái gì, thuần phục thế nào đều vô cùng quan trọng.”

Cửu Thiên gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, nói: “Vâng, con hiểu rồi.”

Ngô Tân im lặng một lúc, chợt nói: “Tuy ta không nuôi yêu thú. Nhưng ta có thể dạy nó những thứ khác. Không phải con nói nó biết phun lửa sao?”

Hai mắt Cửu Thiên sáng lên: “Thật không sư phụ, người muốn dạy nó cái gì?”

Ngô Tân cười nói: “Con cứ chờ xem là được.”

…..

Vài canh giờ sau, bầu trời đầy sao.

Tiểu Hắc đứng bên cạnh Văn Hỏa Đỉnh.

Dưới sự bức bách của Ngô Tân, Tiểu Hắc khổ sở phun ngọn lửa đen nướng chín thịt dã thú vừa thu được và một số dược liệu.

Cửu Thiên ngồi dưới đất, đẩy thanh kiểm nặng nề ra, cười khổ nói: “Sư phụ, đây là thứ người muốn dạy nó sao? Để Tiểu Hắc học nướng thịt à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK