Chương 95
Nói xong, toàn thân lão giả phát ra ánh sáng, bay thẳng lên trời cao.
Cửu Thiên thấy đã tới thời cơ, xoay người đi thẳng lên vách đá.
Trong khoảng thời gian này, tốc độ khi rèn luyện leo núi thác nước đã có thể sử dụng tới. Sau vài lần di chuyển, Cửu Thiên cũng đã lao vào trong huyệt động.
Huyệt động sâu thăm thẳm, to rộng và tối mịt.
Nhưng bóng tối này vẫn không thể ngăn được tầm mắt của Cửu Thiên, sau khi uống long huyết, Cửu Thiên cảm giác được thị lực của mình dường như đã tăng lên rất mạnh.
Bỗng dưng, Cửu Thiên nhìn thấy hai bên huyệt động đều có Long Diên Hoa, nhưng hắn không hái nó mà tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng trước mắt cũng xuất hiện ánh sáng.
Hắn vội vàng lao về phía trước, đột nhiên khung cảnh liền rộng mở thông suốt, Cửu Thiên thấy sâu bên trong huyệt động đang có rất nhiều món đồ sáng lấp lánh chất chồng như núi.
Đúng lúc này, một đoản đao phảng phất hơi nóng vung từ bên cạnh tới.
“Tên trộm này, nhận lấy cái chết đi.”
Cửu Thiên chỉ kịp giơ tay ra chắn, đoản đao đập vào cánh tay anh, phát ra tiếng vang của kim thạch va vào nhau.
Cửu Thiên bị đánh bay, đập thẳng vào trong đống bảo vật.
Ngước mắt lên nhìn, liền thấy cô gái kia giơ đoản đao một lần nữa tập kích tới.
Mặc kệ cơn đau trên cánh tay, dưới chân Cửu Thiên sinh ra gió, ngọn lửa trên người bốc lên.
Liệt Diễm Băng Sơn quyền.
Một quyền này vừa vặn đánh trúng vào con dao găm đang tấn công tới, Cửu Thiên tức khắc cảm giác được một luồng năng lượng mạnh mẽ hình xoắn ốc đang xuyên qua nắm tay hắn tiến vào trong kinh mạch.
Toàn thân chấn động, Cửu Thiên lại bị văng ra sau, thực lực Nội canh đỉnh phong và Nội canh cấp một quả nhiên khác biệt một trời một vực.
Lúc này, Cửu Thiên đập thẳng vào trong thạch bích, toàn bộ cơ thể đều bị khảm vào trong thạch bích.
Cô gái cũng bị một quyền này của Cửu Thiên làm lùi về sau vài bước, con dao trong tay do canh kình ngưng tụ thành cũng trở nên hơi mờ ảo.
Cửu Thiên cảm giác được cổ họng mình có hơi ngòn ngọt, máu đang trào ngược lên, nhưng hắn vẫn nuốt mạnh máu xuống.
Ánh lửa toàn thân thu lại, chỉ còn một tầng canh khí đang lưu động.
Lúc này cô gái mới cẩn thận đánh giá Cửu Thiên, nói: “Canh kình của anh yếu như vậy nhưng vẫn có thể chặn một đòn của tôi, không tồi đấy. Này, vì sao canh kình của anh lại như vậy.”
Nhìn thấy ‘canh kình’ trên người Cửu Thiên có chút khác thường, cô gái bước nhanh về phía trước.
Cửu Thiên đưa mắt liếc nhìn trong động, thực lực hiện giờ của hắn e rằng không đánh lại cô gái này. Cơ hội duy nhất chính là nhanh chóng tim ra Băng Tâm Vẫn Thạch, sau đó chạy trốn.
Đột nhiên, Cửu Thiên nhìn thấy cục đá màu xanh băng được xếp thành khối bên trong đống đồ sáng lấp lánh kia.
Không hề nghi ngờ gì, đó chính là Băng Tâm Vẫn Thạch.
Cửu Thiên hít một hơi thật sâu, lúc này cô gái đã chạy tới trước mặt anh.