Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13

Chậm rãi rời đi, bước đi của Cửu Thiên trầm ổn có lực.

Hắn đến đây làm gì, võ kỹ không phải Luyện Thể Cấp bốn mới có thể tu luyện sao?

Đang nghĩ ngợi, Tầm Lão nói: “Cô gái, cô đến đây làm gì? Cô cũng không phải người của nhà họ Cửu, Tàng Thư Các Lâu không cho phép người ngoài vào xem.”

Tĩnh Như lấy thanh kiếm bên hông ra nói: “Tôi là đến giúp Cửu Minh…”

Còn chưa nói xong, Tầm Lão đã nói tiếp: “Giúp ai cũng không được, đi ra ngoài đi. Đêm đã khuya rồi, nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tĩnh Như bất đắc dĩ ra khỏi Tàng Thư Các Lâu, không cam lòng dậm chân.

Quay đầu, Tĩnh Như nhìn về phía Cửu Thiên rời đi, có chút đăm chiêu.

Hắn đến nơi này làm gì, võ kỹ không phải là trên Luyện Thể cấp bốn mới có thể luyện sao?

Sáng sớm hôm sau, trời xanh vạn dặm không mây, mặt trời gieo rắc ánh sáng.

Trên đường tuyết trắng xóa, người qua đường đi lại vội vàng, Cửu Thiên đi nhanh về phía tiệm bán thuốc, trong túi áo mang đầy kim tệ, đây gần như là tất cả tích góp của hắn.

Đêm qua sau khi lấy được võ kỹ Băng Sơn Quyền, Cửu Thiên cẩn thận nghiên cứu, đọc hiểu, đọc hết, sau đó mới bắt đầu tu luyện.

Hắn phát hiện, mấu chốt nhất của tu luyện Băng Sơn Quyền, không phải vấn đề cánh tay mà là vấn đề dược liệu.

Võ kỹ này, là tu luyện phối hợp với dược liệu, cần một loại dược liệu chữa thương khá tốt, Liệt Diễm Thảo. Mà nếu như không có vị thuốc này, đơn thuần dùng cánh tay đập vỡ đá, không thể nghi ngờ là hành vi ngu ngốc.

Vì vậy, sáng sớm, Cửu Thiên đã ra ngoài mua vị thuốc này.

Đối với Liệt Diễm Thảo, Cửu Thiên vẫn có chút hiểu biết. Dù sao hắn cũng xuất thân từ thế gia võ học, các loại dược liệu có tác dụng gì, nhất định phải biết, dù sao nhà họ Cửu bọn họ cũng mở tiệm thuốc, chỉ là bán vô cùng đắt, người nhà mình đi mua, cũng không giảm giá.

Đi đến đường cái chủ thành, con phố này ngược xuôi hối hả, tiếng người huyên náo.

Thời tiết rét lạnh, cũng không làm giảm bớt nhiệt tình của mọi người đối với dạo phố. Người bán hàng rong dọc phố, cửa hàng san sát nối tiếp nhau, khách hàng vẫn đầy ắp như cũ.

Cửu Thiên vừa đi, vừa tìm kiếm bóng dáng của Liệt Diễm Thảo. Nếu như có thể tìm được ở hàng rong trên đường, không thể nghi ngờ là tốt nhất. Bởi vì giá của người bán rong, bình thường đều rẻ hơn cửa hàng nhiều, hơn nữa xem tình hình còn có thể mặc cả, vô cùng thích hợp với loại người hầu bao không dư dả như Cửu Thiên.

Nhìn nửa con phố, Cửu Thiên cũng không thấy bóng dáng của Liệt Diễm Thảo.

Liệt Diễm Thảo là một loại dược liệu màu lửa đỏ, gốc màu trắng là tốt nhất, tiếp theo là màu lam, toàn thân màu đỏ là kém nhất.

Cửu Thiên tìm kiếm từng quầy hàng một, cuối cùng, tìm được một đống Liệt Diễm Thảo màu lửa đỏ ở chỗ một người bán rong gần tiệm vũ khí.

Trong lòng Cửu Thiên vui vẻ, chậm rãi bước lên, giống như là đi dạo, trước mặt người hàng rong đông lật tây xem, sau đó mới cầm lấy một cây Liệt Diễm Thảo trong đó nói: “Cái này bao nhiêu tiền.”

Người bán hàng nói theo: “Năm ngân tệ một cây.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK