Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 34

Mặc dù trông có vẻ dễ dàng, nhưng trên thực tế, Tử Tâm Thiên Hỏa, và việc kiểm soát nhiệt độ lửa, đều là độc nhất vô nhị.

Ngô Tân đã điều chỉnh ngọn lửa ở mức độ mà Cửu Thiên có thể chịu đựng được. Chỉ cần anh chịu được đau đớn, sẽ lĩnh ngộ được chỗ có ích.

Ngô Tân yên lặng chờ đợi, đối với ông ta, Cửu Thiên có thể chịu được một lúc là đã vô cùng không tệ rồi. Sau này từ từ tăng cường lên, chỉ cần Cửu Thiên có thể chịu được nửa giờ mỗi ngày, sau một tháng, Ngô Tân sẽ có thể luyện ra ‘thiên phú’ của Cửu Thiên. Đến lúc đó, có thể chính thức tu hành công pháp của người Luyện Khí. Đồng thời, cơ thể của Cửu Thiên cũng sẽ được tăng cường rất nhiều, có thể cũng sẽ giúp anh nhanh chóng nâng cao tu vi Luyện Thể cảnh.

Thời gian một nén hương trôi qua, thời gian hai nén hương trôi qua, Cửu Thiên vẫn không chịu ra.

Nửa giờ sau, Cửu Thiên vẫn không nhúc nhích.

Lần này đến lượt Ngô Tân ngạc nhiên, nếu không nghe thấy tiếng thở dồn dập của Cửu Thiên trong vạc thì ông ta thật sự đã tưởng Cửu Thiên đã ngất đi rồi.

Ngô Tân muốn xem Cửu Thiên có thể trụ được bao lâu, chẳng lẽ anh là kẻ trời sinh không biết đau sao?

Thời gian lặng lẽ trôi qua, cuối cùng hai giờ sau, Tử Tâm Thiên Hỏa đã đốt cháy hết.

Mãi đến lúc này, Cửu Thiên mới nhảy ra khỏi vạc.

Toàn thân Cửu Thiên đỏ bừng, gầm lên một tiếng rồi đấm xuống đất như muốn trút giận vậy.

Nhưng cú đấm của anh vậy mà lại có mang theo ngọn lửa màu tím.

Sau một tiếng nổ, mặt đất bị đánh thành một cái hố sâu, ngọn lửa màu tím đốt cháy mặt đất, rồi biến mất không còn tăm tích.

Đồng tử của Ngô Tân co lại, ngàn vạn lần không ngờ một lần Luyện Thể, mà Cửu Thiên lại mang đến cho ông ta một bất ngờ lớn như vậy.

Cửu Thiên sau khi trút giận xong liền ngồi bệt xuống đất, sắc đỏ khắp người cũng giảm bớt.

Cửu Thiên nói: “Sư phụ, ngọn lửa này thật sự rất đau, con đã trụ được bao lâu rồi?”

Ngô Tân thu lại cảm xúc của mình, nhàn nhạt nói: “Hai tiếng, không tệ, tốt hơn ta tưởng một chút.”

Cửu Thiên ồ một tiếng, nhưng hắn không biết ‘tốt hơn một chút’ mà Ngô Tân nói cụ thể là bao nhiêu.

Ngô Tân bước tới và ghì lấy vai Cửu Thiên, một chút ánh sáng trắng xuất hiện từ tay Ngô Tân tràn vào cơ thể Cửu Thiên.

Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm thấy sự mệt mỏi toàn thân bị cuốn sạch đi, quả nhiên người Luyện Khí rất kỳ diệu.

Ngô Tân nói: “Con đánh một quyền nữa cho ta xem, dùng sức mạnh mạnh nhất của con đánh cái vạc.”

Cửu Thiên đứng dậy đứng bên cạnh cái vạc, vừa định ra quyền đấm, thì Cửu Thiên như nghĩ ra điều gì đó, nói: “Sư phụ, nếu con đánh vỡ vạc của sư phụ, sư phụ sẽ không trách con chứ?”

Ngô Tân cười nhẹ nói: “Nếu con có thể đánh hư nó, ta sẽ bái con làm sư. Mau ra quyền đi, dùng toàn lực đi.”

Cửu Thiên hít một hơi thật sâu, ra tay với cái vạc.

Băng Sơn Quyền!

Cả hai nắm đấm đều đánh vào vạc cùng một lúc, Cửu Thiên nhìn thấy, lập tức cảm nhận được một luồng khí lưu tràn ra từ đan điền của mình, sau đó biến thành ngọn lửa trên nắm tay của hắn.

Một tiếng keng, cái vạc không bị tổn hại chút nào, nhưng Cửu Thiên lại cảm nhận được một lực phản chấn mạnh mẽ từ cái vạc truyền tới.

Trong phút chốc, Cửu Thiên bay ra, đập xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK