Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 66

Trên mặt Tĩnh Như cũng nở nụ cười, ánh mắt nhìn Cửu Thiên mang theo sự thương tiếc, nhưng loại ánh mắt này cũng chỉ xẹt qua.

Tất cả mọi người đều đang cười, chỉ có Mục gia chủ, Mục Hải không cười nổi.

Bởi vì Mục Hải lúc này mới nhìn rõ vết sẹo trên người Cửu Thiên, những vết sẹo đó có nông có sâu, nhìn rõ thì rất ghê.

Mục gia chủ biết rõ, người như thế nào mới có thể làm ra vết sẹo kín người như vậy.

Đây là tiêu chí của võ giả khổ tu, chứng minh trải qua bách chiến.

Nhưng ông ta có thế nào cũng không thể hiểu, tại sao những vết sẹo này lại xuất hiện ở trên người Cửu Thiên, lẽ nào trò cười của thành phố Long Cửu như Cửu Thiên lại là võ giả trẻ mà Nhà họ Cửu giấu kỹ hay sao?

Mục gia chủ hy vọng điều mình nghĩ là sai, nhưng ông ta nhìn Cửu Thiên bình tĩnh đứng ở đó, lại có thể cảm nhận được chút khí thế truyền ra từ trên người Cửu Thiên.

Đó là biểu hiện khi áp chế ý chí chiến đấu vô hạn, Cửu Thiên bình tĩnh nhìn Mục Hoành nói: “Cười đủ chưa? Có thể bắt đầu rồi chứ?”

Trên mặt Mục Hoành thu lại nụ cười, nắm chặt tay lại, âm thanh răng rắc vang lên.

“Nếu cậu đã vội muốn chết, vậy tôi cho cậu toại nguyện.”

Mục Hoành cất bước đi lên, cơ bắp phình lên, đấm một quyền về phía Cửu Thiên.

Cú đấm mạnh mẽ thổi bay những viên đá nhỏ trên mặt đất, quyền mang theo tiếng gió, đánh thẳng vào mặt của Cửu Thiên.

Cửu Thiên đứng tại chỗ, chỉ cảm thấy động tác của Mục Hoành quá chậm. Khi cú đấm của Mục Hoành còn chưa đánh trúng hắn, Mục Hoành bỗng tung cước, ngay sau đó đá vào bụng của Mục Hoành.

Lực lượng khủng khiếp khiến Mục Hoành phát ra một tiếng rên, sau đó cả người giống như hồ lô lăn trên đất lăn đi mấy trượng.

Người bên người thấy vậy lập tức tắt tiếng cười, khóe miệng và đồng tử cùng nhau mở to, trợn mắt há hốc mồm.

Không hẹn mà giống nhau, gần như trong đầu tất cả mọi người đều hiện ra một câu.

Chuyện này sao có thể!

Mục Hoành nhếch nhác bò dậy, bước chân không vững, cơ thể lảo đảo.

Dấu chân đen trên người, Mục Hoành nhìn vừa sửng sốt vừa tức giận. Sửng sốt là sức lực của Cửu Thiên tại sao lại lớn như vậy, tức giận là hắn ta vậy mà bị Cửu Thiên một cước đá lăn trên đất.

Biểu tình của Mục Hoành thay đổi, hắn cuối cùng đã trở nên nghiêm túc.

Phát ra một tiếng gầm, cả người giống như con gấu hoang trong núi lao về phía Cửu Thiên.

Cơ thể to lớn hiện ra khí thế Thái Sơn áp đỉnh.

Long Hổ Quyền!

Bước chân của Cửu Thiên hơi lùi lại, xoay người tung một cước đá xoáy. Tốc độ, lực lượng, góc độ đều hoàn hảo.

Cơ thể lóe ánh sáng đỏ, Mục Hoành bị một cước đá trúng mặt.

Bụp một tiếng, Mục Hoành đập xuống mặt đất, nền gạch bị hắn ta đập một lỗ lõm xuống.

Cơ thể của Mục Hoành bị đập, giống như một vả đánh thật đau vào mặt của những người vừa cười nhạo kia.

Kinh sợ, đố kỵ, ngưỡng mộ, khó tin, mọi loại biểu cảm đều hiện ở trên mặt mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK