Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 99

Huyễn Tầm nói: “Vậy tin tức đó từ đâu ra?”

Lão giả từ tốn nói: “Là Chú Long của con nói cho ta nghe.”

Huyễn Tầm lập tức kinh ngạc nói: “Không phải là Chú Long nhìn vì sao ra đó chứ.”

Lão giả gật đầu nói: “Có lẽ tám phần đúng.”

Cả người Huyễn Tầm đều cảm gíac không tốt, la to: “Sư phụ ngốc, Chú Long nhìn vì sao nói với người mà người cũng tin sao. Người đúng là sư phụ ngốc mà.”

Lão giả sờ mũi, nói: “Có đôi khi Chú Long của con cũng đoán chuẩn.”

Huyễn Tầm bĩu môi tức giận đi ra ngoài.

Lão giả khẽ nhíu mày, lẩm bẩm nói: “Không đúng, sao hôm nay Huyễn Tầm lại tức giận như vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?”

Chạy khoảng chừng mấy chục kilomet, Cửu Thiên khẽ thở hắt ra, ném con chó nhỏ đã hôn mê trước đó qua một bên, sau đó đặt mông ngồi xuống đất.

Ngô Tân đứng bên cạnh, đưa nhẫn cho Cửu Thiên rồi nói: “Nhìn thử thu hoạch lần này đi.”

Cửu Thiên cầm lấy nhẫn bắt đầu lấy đồ vật ra, trước tiên lấy ra Băng Tâm Vẫn Thạch, hai người nhìn cục đá màu xanh băng, vẻ mặt tươi cười.

Đột nhiên Cửu Thiên nhìn thấy một thứ.

“Ơ, sao nơi này lại có một thanh kiếm!”

Cửu Thiên chậm rãi lấy ra một thanh kiếm đen nhánh vô cùng nặng từ trong nhẫn ra, vừa cầm trên tay, Cửu Thiên liền cảm giác canh khí toàn thân mình đều bị chặn lại.

Đây là…

Dùng hết toàn lực, cuối cùng Cửu Thiên cũng rút kiếm ra được.

Kiếm dài hơn 2 mét, bề ngang khoảng nửa mét. Thân kiếm dày nặng, không có hoa văn, phía chuôi kiếm có thể thấy mơ hồ một đồ án âm dương thái cương nho nhỏ. Đặt xuống mặt đất, thoáng chốc Cửu Thiên liền nhìn thấy mặt đất lại bị trũng xuống.

Thanh kiếm này làm từ vật liệu gì mà có thể nặng đến thế.

Ánh mắt Ngô Tân cũng bị thanh kiếm này hấp dẫn. Duỗi tay cầm lấy, bàn tay vừa chạm vào thân kiếm, Ngô Tân liền cảm giác như chạm vào lôi điện, nhanh chóng thu tay lại.

“Huyền vũ phá khí nham!”

Ngô Tân kinh ngạc kêu lên, bắt đầu tỉ mỉ quan sát thanh kiếm này.

Bàn tay dẫn theo một luồng ánh sáng, Ngô Tân nhẹ nhàng vuốt phần chuôi kiếm, phần đồ án âm dương thái cực ở chuôi kiếm tức khắc phát sáng.

Trên thanh kiếm hiện lên tám từ to lớn.

“Trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công!”

Cửu Thiên bị tám từ này hấp dẫn, tám từ to lớn giống như một thanh kiếm nặng đâm thẳng vào tim anh. Nhìn tám từ này, Cửu Thiên có một cảm giác không nói rõ. Thật kỳ diệu, huyền diệu đến khó giải thích.

“Kiếm tốt, đúng là kiếm tốt.”

Ngô Tân cười to thành tiếng.

“Cửu Thiên, con thật may mắn. Một thanh kiếm này còn hơn cả muôn vàn Băng Tâm Vẫn Thạch.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK