Chương 88
Ngô Tân và Cửu Thiên gần như lên bờ cùng một lúc, hồ nước lúc này ầm ầm nổ vang, dòng nước bay thẳng lên phía chân trời.
Cửu Thiên nhìn canh khí bốc lên trên người, cười thành tiếng.
Ngô Tân cũng rất vui vẻ, nói: “Cửu Thiên, chúc mừng con đã thành công.”
Cửu Thiên kích động gật đầu, sau đó xoay người quỳ hai đầu gối xuống trước mặt Ngô Tân.
“Đa tạ sư phụ!”
Ngô Tân đặt tay lên đầu Cửu Thiên, nhìn lên trời cao, lẩm bẩm thành tiếng.
“Kiên quyết trau dồi, tu luyện công pháp thành công. Tâm ta rung động được ý trời, cũng không uổng phí kiếp người này!”
Ngô Tân nâng Cửu Thiên đứng dậy, tự mình phủi đi bụi đất trên người Cửu Thiên.
“Cửu Thiên, từ hôm nay trở đi, con phải đi qua con đường chưa từng có ai đi qua. Chuyện sư phụ có thể giúp con cũng chỉ là luyện chút công pháp khí sĩ, còn lại đều phải dựa vào bản thân con.”
Cửu Thiên hiểu rõ gật đầu.
“Được rồi, mọi thứ đều đang tiến triển thuận lợi, chúng ta tiếp tục đi tìm Băng Tâm Vẫn Thạch thôi. Nhân tiện cũng giúp con kiểm tra độ hiệu quả của canh khí, nhất định sẽ mạnh hơn canh khí hay nguyên khí bình thường.”
Ngô Tân cười nói, trong mắt đều là ý vui.
Cửu Thiên cũng cười thành tiếng, nói: “Con đã có chút không đợi nổi nữa rồi. Nếu lúc này để con gặp lại đám Nham Giáp Long Quy, con chắc chắn sẽ hạ nó trong một đấm.”
Cửu Thiên nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh dâng trào trong cơ thể, tự tin nói.
Nhưng vào lúc này, sắc mặt Ngô Tân đột nhiên trở nên nghiêm trọng. Ông ta kéo Cửu Thiên nhảy lên nhánh cây bên cạnh, căng thẳng nói: “Đừng lên tiếng, có người tới.”
Ngay lập tức Cửu Thiên liền cảm giác mọi thứ xung quanh đều trở nên hư ảo, trên tay Ngô Tân tỏa ra ánh sáng mịt mờ nhưng lại khiến Cửu Thiên cùng mở ra công pháp Thân dung thiên địa.
Cửu Thiên lập tức ngưng thần tĩnh khí, mặc dù không rõ vì sao sư phụ lại có bộ dạng như gặp kẻ địch mạnh như vậy, nhưng không thể nói bộ công pháp thân dung thiên địa này thật sự kỳ diệu, Cửu Thiên có thể cảm giác được làn gió đang chảy qua trong cơ thể hắn, dường như hắn chỉ là một hồn ma.
Ngay sau đó, một luồng sáng rơi xuống từ trên trời, nháy mắt liền dừng ngay cạnh bờ.
Ánh sáng tan đi, đập vào mắt bọn họ chính là hai hình bóng một già một trẻ.
Lão già râu tóc bạc trắng, mặc trang phục võ giả âm dương, toát ra khí chất của núi cao sừng sững uy nghiêm.
Còn cô gái lại trông có vẻ trạc tuổi với Cửu Thiên, khuôn mặt tinh xảo, tóc buộc đuôi ngựa, trang phục võ giả đỏ rực, thoạt nhìn trông rất hào hùng tư sảng, ánh sáng trong tay hóa thành đoản đao.
Cửu Thiên nín thở, có thể thấy rõ tu vi của hai người này đều không tầm thường.
Ở đại lục Ninh Võ, người có thể mặc trang phục võ giả âm dương chỉ có trong truyền thuyết Võ Tôn Âm Dương Cảnh.
Võ giả từ khi luyện ra canh kình đã chia thành năm cấp: nội cương, ngoại cương, nguyên cương, địa cương, Thiên Cương. Khi qua năm cấp này mới thành Âm Dương Cảnh.