Chương 229
Đạo Quang sư tôn lập tức nổi giận, ánh sáng toàn thân giống như mặt trời chói mắt, canh kình hóa thành áp giáp xanh đỏ bao trùm Cửu Thiên.
Trời đất biến sắc, bầu trời vốn trong xanh lập tức đen lại.
Thanh uy như này, chắc chắn là cường giả Thiên Canh.
Khí thế đáng sợ giống như biển lớn rít gầm đánh mấy chục làn sóng, xung kích vào người của Cửu Thiên.
Chỉ mượn khí thế, Đạo Quang sư tôn bèn khiến Cửu Thiên cảm nhận được cả người sắp không thể cử động rồi.
Cổ họng của Cửu Thiên chợt ngọt ngọt, suýt nữa phun ra một ngụm máu.
Đạo Quang sư tôn bỗng ra tay, lòng bàn tay phóng thích lực lượng đáng sợ, ấn xuống hư không đối với Cửu Thiên.
“Nói!”
Cửu Thiên bị đè trong đất, căn bản không nói nổi một câu.
Mặt nạ trên mặt cũng bị lực lượng đáng sợ đè tới nứt ra từng vết.
Đạo Quang sư tôn vẫn đang tăng lực lượng của mình, rõ ràng ông ta đã coi người mặc đồ đen trước mặt thành hung thủ giết chết Cửu Thiên. Nếu không, người mặc đồ đen này sao có thể có được tờ giấy Nhất Nguyên Đạo Quyết chỉ có Cửu Thiên mới có.
“Ngươi có nói không.”
Ánh mắt của Đạo Quang sư tôn cũng lạnh đi. Nếu còn không nói thì trực tiếp giết chết.
Cửu Thiên há miệng, chỉ là nói không ra lời.
Do trong khe hở của mặt nạ, những tia máu chảy ra, vừa hay nhỏ vào tờ giấy Nhất Nguyên Đạo Quyết trong tay.
Những tia ánh sáng yếu ớt sáng lên từ trên tờ giấy, nhưng bất luận là Cửu Thiên, hay Đạo Quang sư tôn cũng không nhìn thấy.
Dần dần, ý thức của Cửu Thiên sắp mơ hồ rồi.
Đạo Quang sư tôn đi tới, chuẩn bị gỡ mặt nạ của Cửu Thiên ra, ông ta ngược lại muốn xem thử người mặc áo choàng đen này rốt cuộc là ai, vậy mà dám động tới đệ tử trong viện của ông ta.
Tay từ từ lại gần, ngón tay của Đạo Quang sư tôn đã chạm vào chiếc mặt nạ sắt của Cửu Thiên.
Vào lúc này, đằng sau truyền tứi một tiếng gầm.
Đạo Quang sư tôn quay đầu nhìn, chỉ thấy Tiểu Hắc liều mạng lao tới, há miệng phun một ngọn lửa đen xì ra.
Đạo Quang sư tôn bị dọa giật mình, vung tay dập ngọn lửa.
Nhưng ngọn lửa đáng sợ vẫn rơi vào người của Cửu Thiên.
Đạo Quang sư tôn kêu lên: “Tiểu Hắc, ngươi làm cái gì?”
Tiểu Hắc không có quan tâm, vừa đi tới, vừa tiếp tục phun hắc viêm.
Cửu Thiên nằm ở trên đất, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng rót vào trong cơ thể của hắn. Nhìn kỹ lại, đột nhiên nhìn hắc viêm tiến vào từ tay phải của hắn, hóa thành một luồng hơi ấm, rót vào cơ thể.
Là Tiểu Hắc?