Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17

Rừng núi ban đêm cô liêu lạnh lẽo, Cửu Thiên dùng chân thu gom một số cành khô, lại dùng chân quắp lấy đá đánh lửa, tự mình châm lửa đốt lửa trại.

Sau khi nướng chín đồ ăn lạnh như băng, Cửu Thiên lặng lặng ngồi trong một hang động ăn bữa tối.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn lại chọn nơi này làm nơi tu luyện, bởi vì ở đây có một hang động có thể cho hắn làm chỗ nghỉ ngơi

Tới nửa đêm, Cửu Thiên cảm giác tay có thể cử động, thế là lại bôi cho mình ít thuốc bột, rồi mang theo cảm giác đau rát, lưng dựa vào vách đá, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Năm tháng tu luyện vô cùng gian khổ, Cửu Thiên nhìn màn tuyết trắng bên ngoài, trằn trọc mãi vẫn không thể chìm vào giấc ngủ.

Hơn hai mươi ngày kế tiếp, Cửu Thiên đắm chìm trong trạng thái tu luyện.

Trong hơn hai mươi ngày này, Cửu Thiên dã quen với việc mỗi ngày đều luyện tập tới khi cánh tay be bét máu, cũng quen với nỗi đau khủng khiếp lúc tiếp tục luyện tập sau khi bôi xong thuốc bột.

Từ mỗi lần bôi thuốc xong đều chẳng thể chìm vào giấc ngủ cho tới hiện tại, sau khi thoa thuốc xong là có thể nhắm mắt ngủ ngay, Cửu Thiên cảm thấy bản thân hình như ngày càng lợi hại. Cộng thêm hơn hai mươi ngày tập luyện liên tục với cường độ cao, Cửu Thiên có cảm giác cơ thể của mình đã có một bước tiến lớn, hắn cảm nhận được sức mạnh trong người mỗi ngày một tăng lên.

Quyền pháp như bay, Cửu Thiên biến đổi đủ loại đấu pháp chà đạp tảng đá trước mặt. Tảng đá vốn nguyên vẹn không chút sứt mẻ giờ đã tràn ngập vết nứt nẻ.

Bỗng, Cửu Thiên thoáng dừng động tác trong tay, sau đó phát lực từ phần hông, tung cú đấm xé gió cực mạnh vào thẳng tảng đấm.

Một tiếng ầm vang lên, tảng đá cao lớn trước mặt tức khắc bị đấm bay ra ngoài, vỡ thành hai nửa giữa không trung.

Cửu Thiên mỉm cười nhìn cảnh tượng trước mắt, rồi lại cúi đầu nhìn cánh tay đỏ bừng của mình, xem ra bản thân đã luyện thành rồi.

Băng Sơn quyền bề ngoài là một võ kỹ, chiêu thức rườm rà, nhưng qua nửa tháng tu luyện, Cửu Thiên dần hiểu ra, kỳ thật Băng Sơn quyền chỉ có một chiêu thôi, một chiêu có thể đẩy sức mạnh lên mức tối đa trong chớp nhoáng sau đó phóng ra ngoài.

Sở dĩ phân thành nhiều chiêu thức như vậy là để hắn có thể thích nghi với cách tung cú đấm bùng nổ này theo những cách khác nhau, vào những thời điểm khác nhau và từ những góc độ khác nhau.

Sau một thời gian dài chiêm nghiệm, Cửu Thiên đã tìm ra phương pháp chính xác, một đấm vừa nãy chính là bằng chứng chân thực nhất.

Không uổng công hắn chịu khổ chịu cực suốt mấy ngày, Cửu Thiên nhặt hòn đá về, cẩn thận quan sát tỉ mỉ, xem ra hiệu quả vẫn còn hơi kém. Trong sách nói rằng, với cảnh giới tiểu thành, hẳn là phải một quyền đập vỡ vụn tảng đá mới đúng. Nhưng cú đấm của hắn lại chẻ đôi tảng đá ra hai nửa, nên chắc là chưa đạt tiêu chuẩn. Nhưng hắn vẫn rất bất ngờ, võ kỹ nhân cấp cao cấp thế này, bình thường đều để người luyện được canh kình tu luyện mới thành, một luyện thể cấp năm như hắn, có thể tung ra một quyền có hiệu quả lớn tới vậy, kỳ thật đã được xem như có chút thành tựu rồi.

Cau mày, Cửu Thiên xoay người tìm tảng đá khác. Mấy ngày này, hắn đã đánh vỡ rất nhiều tảng đá, nhưng trước mắt tất cả đều bị hư hại sau một thời gian dài luyện tập, trên bề mặt vốn đã xuất hiện rất nhiều nứt, không tiếp tục dùng được nữa. Nhưng hắn mới tập chưa đến một ngày thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK