Cho dù Lý Dục Thần có mạnh hơn thì cũng chỉ là cảnh giới Tông Sư, chỉ cần mình đột phá Tông Sư, ít nhất sẽ không thua cậu ta, cộng thêm bên người còn có một đám cao thủ như Viên Thiên Lãng, sẽ không cần sợ Lý Dục Thần đột nhiên xông tới nhà họ Viên.
Nếu Lý Dục Thần đến đại hội võ lâm thì càng tốt, Viên Thọ Sơn cũng đến đại hội võ lâm, có Hà Trường Xuân làm chỗ dựa, sẽ có thể mượn cơ hội này để giết Lý Dục Thần.
…
Lúc Viên Thọ Sơn đi theo Hà Trường Xuân vào địa cung Thành Hoàng Các để chọc thủng tầng giấy kia, lễ đính hôn của Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình cũng đã tiến vào hồi cuối.
Các khách khứa ngồi vào vị trí, ăn một bữa tiệc tối vui vẻ tại khách sạn Lâm Viên hồ Tiền Đường.
Sau tiệc tối, Lang Dụ Văn phụ trách triệu tập những gia tộc tuyên bố đầu tư hôm nay lại một chỗ để bàn bạc về chi tiếp gia nhập cổ phần.
Mà Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình thì ngồi lên xe về thành phố Hòa dưới sự chen chúc của bạn bè người thân.
Bốn gia tộc lớn thành phố Hòa cộng thêm nhà họ Thẩm thành phố Cô, nhà họ Tiêu thành phố Tuyên, nhà họ Từ Cô Tô, nhà họ Trần Thân Châu, mấy chục chiếc xe sang trọng trùng trùng điệp điệp đi đến thành phố Hòa.
Mặc dù Cao Tử Hạng và Tiền Khôn không đi cùng, nhưng cũng phái xe và người đi theo chúc mừng.
Nhà họ Cao phái quản gia đi, mà nhà họ Tiền, dĩ nhiên chính là Tiền Hân Đồng làm phù dâu với Đinh Hương rồi.
Mã Sơn đã sớm cho người quét dọn sạch sẽ trong ngoài Ngô Đồng Cư, mở cửa đón khách.
Đối với Mã Sơn và Lý Dục Thần xuất thân bình dân mà nói, Ngô Đồng Cư này đã đủ lớn, bình thường ở có vẻ vô cùng rộng rãi, còn có thể dùng để luyện võ.
Nhưng hôm nay có nhiều khách khứa đến như vậy lại có vẻ hơi chật chội.
Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Thượng Nghĩa tới Ngô Đồng Cư của Lý Dục Thần, nhìn trước sau một chút, nói: “Dục Thần à, hoàn cảnh nơi này không tệ, bố cục cũng coi như lịch sự tao nhã, nhưng bây giờ cháu đã là công tử nhà họ Lý ở thủ đô, nơi này nhìn có vẻ vẫn hơi nhỏ một chút”.
Thế là sau khi mọi người ngồi ở Ngô Đồng Cư một lát, lại chuyển đến nhà họ Lâm.
Toàn bộ sơn trang Bắc Khê đều đã giăng đèn kết hoa, rực rỡ hẳn lên.
Cho dù nhà họ Lâm là thế gia trăm năm thì đây cũng là lần đầu đồng thời tiếp đãi nhiều hào môn đại tộc như vậy.
Lâm Thượng Nghĩa làm chủ nhân của nơi này, lúc tuổi già lại gặp được chuyện lớn như vậy thì cảm thấy rất vinh quang.
Đêm hôm ấy, sau khi mọi người giải tán, ông cụ đã quỳ gối trước bài vị tổ tông ở từ đường nhà họ Lâm, nước mắt tuôn đầy mặt.
Mà Lâm Thu Thanh thì gần như tiếp điện thoại suốt cả đêm.
Gần như tất cả những người đã từng làm ăn với nhà họ Lâm, hơn nữa gần đây đã cắt đứt quan hệ bởi vì nhà họ Viên, sau khi nghe được tiếng gió đều kịp thời gọi điện thoại tới, muốn khôi phục quan hệ với nhà họ Lâm.
Bởi vì có quá nhiều cuộc gọi, điện thoại của Lâm Thu Thanh vẫn luôn mở sẵn, thậm chí có một số người còn chấp nhất gọi một đêm, sợ chậm trễ, nhà họ Lâm sẽ không còn chấp nhận nữa.
Đinh Hương và Tiền Hân Đồng ở cùng với Lâm Mộng Đình, ba cô gái ngồi trong phòng hàn huyên một đêm.