Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Yêu quái biển hơi giống hình người, nhưng chắc chắn không phải người. Tốc độ của nó cực nhanh, sức mạnh cực lớn, ngụp lặn trong nước không hề có tiếng động. Tôi và nó giao đấu rất lâu, cuối cùng không phải là đối thủ của nó”.

“Liệu có phải là giao nhân không?”, Lý Dục Thần nói.

*Giao nhân: người thuồng luồng

Kỷ Nghiễm Lai lắc đầu: “Không chắc chắn, tôi cũng từng nghe về truyền thuyết giao nhân, nhưng tôi chưa từng gặp”.

Lý Dục Thần nói: “Giao nhân có đuôi”.

Kỷ Nghiễm Lai nghĩ một lúc nói: “Hình như không có”.

Lý Dục Thần cũng không nghĩ ra, trong biển còn có yêu quái gì trông giống con người, trừ phi là biến hình thành người. Nhưng yêu quái hoang dã không truy cầu biến hóa, không giống yêu quái trong nhân gian, hơi có thể biến hóa được là muốn biến thành người.

Nếu đã đến cảnh giới biến hình, tự khác hóa thành hình người, thì Kỷ Nghiễm Lai không thể nào sống sót quay về.

Trữ Phượng Toàn nói: “Khu vực gần biển chúng tôi đã thái bình bao nhiêu năm nay, sao bỗng nhiên xuất hiện yêu quái biển chứ? Liệu có phải người Đông Doanh cố ý dụ đến không?”

“Không loại trừ khả năng này”, Kỷ Nghiễm Lai nói: “Nhưng những người Đông Doanh đó cũng đều chết hết, lần này có lẽ chỉ có một mình tôi sống quay về. Cũng may mắn có cậu Lý ở đây, nếu không tôi cũng chết chắc rồi”.

Lúc này, chị Mai đột nhiên hỏi: “Kỷ đảo chủ, tổng cộng có mấy con yêu quái biển”.

Trữ Phượng Toàn kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ không phải một con?”

Kỷ Nghiễm Lai nói: “Lúc tôi đấu với một con trong đó, trên tàu khác cũng vang lên tiếng kêu thảm thiết, cho nên ít nhất có hai con”.

Chị Mai lại hỏi: “Ngoại trừ người tìm được thi thể về, trên đảo còn mất tích mấy người?”

“Còn có ba người”, Trữ Phượng Toàn nói xong liền ngẩn người, quay sang nhìn nhau với Kỷ Nghiễm Lai: “Cô nói là…”

Lý Dục Thần không thể không thừa nhận, chị Mai thực sự rất thông minh.

Bà ta vừa hỏi có mấy con yêu quái biển, Lý Dục Thần liền biết bà ta muốn nói gì.

Chị Mai chỉ là một người bình thường từng luyện võ, trước hôm qua, chưa từng tiếp xúc với tu hành, chưa từng gặp phải yêu quái, càng chưa từng quen biết Thái Dương Thánh Giáo, không biết thủ đoạn của họ. Nhưng cô ta lại có thể liên tưởng hai chuyện với nhau.

Lời nhắc nhở của chị Mai khiến toàn thân Kỷ Nghiễm Lai và Trữ Phượng Toàn dựng tóc gáy.

“Không… không thể nào chứ?”

“Tốt nhất là không phải”, chị Mai nói: “Nhưng tôi không nghĩ ra, một người đã giết người, tại sao phải xử lý thi thể thành như vậy rồi đặt lên biển? Nó rất giống một kiểu nghi thức. Mà nghi thức này có mục đích, ví dụ như hiến tế, ví dụ như sống lại…”

Lời của chị Mai, lại liên tưởng đến cảnh tượng lúc ngư dân phát hiện thi thể cô gái đó trên biển, có cảm giác lạnh sống lưng.

Trữ Phượng Toàn nổi giận nói: “Nếu thực sự là vậy, thì đúng là đám điên cuồng bệnh hoạn! Chém trăm ngàn đao cũng không quá! Họ lại có mặt mũi đến đàm phán với chúng ta, muốn chúng ta thả người! Tôi thấy, bắt toàn bộ mấy tên quỷ Tây đó lại!”

Kỷ Nghiễm Lai hỏi Trữ Phượng Toàn đã xảy ra chuyện gì.

Trữ Phượng Toàn nói lại một lượt chuyện hôm nay có người Tây đến đàm phán, lấy lý do tự do tín ngưỡng, lại dùng các thủ đoạn rút đầu tư, cắt đứt thương mại, phong tỏa bến cảng để uy hiếp, muốn họ thả người ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK