Mục lục
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy tinh thần ông cụ tốt lên, Lâm Thu Thanh mới cẩn thận báo cáo hoàn cảnh thực tế hiện tại của nhà họ Lâm cho ông cụ.

Lâm Thượng Nghĩa nghe cũng phải cau mày.

Sau khi Lâm Thu Thanh nói ra đề nghị của Lý Dục Thần, Lâm Thượng Nghĩa thở dài một hơi nói:

“Dục Thần nói đúng, nước ấm nấu ếch, bị nhà họ Viên từ từ giết chết, thà rằng đánh cược một phen! Cho dù chết, cũng phải chết thật oanh liệt”.

Nghe thấy bố nói như vậy, Lâm Thu Thanh chỉ có thể đồng ý.

Ông ta vốn cho rằng ông cụ sẽ ân cần dạy bảo, cho kiến nghị gì, hoặc là hỏi Lý Dục Thần, rốt cuộc có kế hoạch thế nào, nhưng không ngờ, ông cụ chỉ vỗ vai ông ta và Lý Dục Thần, bảo họ cứ làm đi, rồi cũng không nhắc đến việc này nữa”.



Lâm Thu Thanh nhìn Lý Dục Thần một cái.

Ông ta vẫn không thể tưởng tượng, nhà họ Lâm công khai tuyên chiến với nhà họ Viên, có khả năng thắng thế nào.

Ông ta còn cảm thấy, cậu con rể này, quá điên cuồng rồi!

Mọi việc bàn bạc ổn thỏa, Lâm Thu Thanh bắt đầu đi chuẩn bị khai chiến toàn diện với nhà họ Viên, còn Lý Dục Thần lại đưa Lâm Vân về Ngô Đồng Cư.

Lâm Mộng Đình đưa họ đi, Nghiêm Tuệ Mẫn cũng đòi đi theo.

Lâm Mộng Đình hỏi bà ta đi theo làm gì.

Chuơng 206: Ăn cơm phải trả tiền

Nghiêm Tuệ Mẫn nói, tất nhiên phải tới xem căn nhà mới mà con rể mua rồi, đây chẳng phải là ngôi nhà tương lai của mình hay sao?

Lâm Mộng Đình nhất thời không nói lên lời, luôn cảm thấy mẹ mình lúc nào cũng chỉ mong sao nhanh chóng gả bản thân ra ngoài.

“Mẹ, con rốt cuộc có phải là con ruột của mẹ không vậy?”, Lâm Mộng Đình hờn giận hỏi.

Nghiêm Tuệ Mẫn nghe vậy lập tức trợn mắt: “Tất nhiên là đứt ruột đẻ ra rồi, nếu không phải mẹ đẻ, con lớn lên có thể xinh đẹp như vậy sao?”

Khi đến Ngô Đồng Cư, bà ta lượn quanh xem xét trước sau vài vòng, rất hài lòng với nơi này.

Tuy nơi này không rộng lớn và khí phái như sơn trang Bắc Khê nhưng lại rất sang trọng, mang đậm hương vị tao nhã cổ kính, cũng vô cùng thú vị.

“Ôi chao, nơi này đẹp quá, mẹ muốn ở lại đây vài ngày”, Nghiêm Tuệ Mẫn nói.

Câu này khiến Lý Dục Thần có chút không biết làm sao, chẳng lẽ thật sự phải sắp xếp cho vị mẹ vợ này một gian phòng sao?

Lâm Mộng Đình vội vàng kéo Nghiêm Tuệ Mẫn đi.

Nhưng Nghiêm Tuệ Mẫn lại vô cùng bất mãn, nói còn chưa từng ăn qua bữa cơm nào ở nhà con rể đâu…

……

Quán cơm Thân Dân vẫn hoạt động bình thường.

Nhưng những khách hàng đến hôm nay hơi khác so với mọi khi.

Trời cũng đã xế chiều mà vẫn còn vài vị khách hàng ngồi lại chưa có dấu hiệu ra về.

Những người này đã ngồi xuống từ thời gian dùng bữa tối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK