"Ui là trời! Thì ra lúc trước Tô Thị Hàm sớm hoàn thành xong học phần, không đến tham dự dự khai giảng năm hai, chính là vì về nhà sinh con sao?"
"Cuộc sống của hoa khôi, quả nhiên không giống với người bình thường chúng ta có thể tưởng tượng. Năng lực học tập, kết hôn sinh con, hơn nữa còn sinh ba. Điều này có thể nói là hiệu suất quá cao!"
"Không thể không nói,chồng của học bé đúng là rất đẹp trai, hai vợ chồng đúng là đẹp đến mức nghịch thiên. Mấy đứa bé còn nhỏ như vậy đã đáng yêu như thế, sau này trưởng thành rồi không phải là càng nghịch thiên sao!”
"Đây không đơn giản chỉ là trai tài gái sắc! Tôi thấy chồng của cô ấy đối với cô ấy cũng rất tốt, chăm sóc rất tỉ mỉ. Bọn độc thân cẩu thấy được cảnh này chắc là sẽ hoảng lầm đây..”
Đa phần các bạn học cũng là quá kinh ngạc nhưng cũng chúc phúc bọn họ, thế nhưng trong đám người cũng có những người không nói chuyện.
Hôm qua, cô nữ sinh châm biếm Tô Thi Hàm không lên lớp cũng ở đây, nhìn thấy cảnh một nhà năm miệng, lông mày cô hung hăng nhíu lại.
“Cái gì? Mới năm hai mà đã kết hôn sinh con sao?
“Chồng cô ta đẹp trai như vậy, nhất định là một tên ăn bám 'tiểu bạch kiểm'!”
“Một năm thanh xuân quý giá lại dùng để sinh con, vậy mà còn ra vẻ học bá. Lần này để xem cô có sập bàn thế nào! Mang thai sinh con, chăm sóc con cử nhất định phải rớt tín chỉ!"
“Học ở đại học tốt thế này mà lại lãng phí thời gian, vẽ sau chắc chẩn sẽ không có tiền đồ gì, xem ra cô cũng quá sa đọa!"
Thế nhưng những lời này, nữ sinh này cũng dám nghĩ ở trong lòng. Hôm qua nói Tô Thi Hàm có hai câu, vậy mà bị bạn cùng phòng với cô ta mắng trước mặt. mọi người. Hiện tại những bạn học ở đây đều xem trọng cả nhà bọn họ, những lời này của mình mà tuôn ra, chỉ có thể ảnh hưởng đến hình tượng của mình mà thôi.
Trong đám người, Trần Mộng Nguyệt nhìn xem một nhà Tô Thi Hàm. Đầu tiên là cô cùng các bạn học cảm thấy kinh ngạc môn phen, lập tức cô nghĩ đến sư huynh Trịnh Phi Vũ.
Trịnh Phi Vũ yêu thích Tô Thị Hàm cô đều biết, lần trước ở nhà hàng gặp Tô Thi Hàm và mẹ cô ấy, chính cô là đã gọi điện thoại báo tin cho Trịnh Phi Vũ.
Dưới mắt, hiện tại thấy được ba đứa nhỏ, Trần Mộng Nguyệt suy nghĩ một chút, sau đó vẫn lấy ra điện thoại nhẳn tin thông báo chuyện này cho Trịnh Phi Vũ.
Trịnh Phi Vũ bị bắt vào đồn cảnh sát nhốt một thời gian ngắn, hiện tại cũng đã xử phạt, trên hồ sơ cũng đã bị ghi lại.
Từ đồn cảnh sát về đến nhà lập tức hẳn bị cha đánh cho một trận, trong khoảng thời gian gần đây hẳn hoàn toàn hoàn lương, cũng không dám đi trêu chọc Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm.
Khi nhìn được tin nhắn của Trăn Mộng Nguyệt gửi đến, Trịnh Phi Vũ hết sức kinh ngạc.
Không nghĩ tới, Tô Thi Hàm cùng Tần Lãng đã có con!
Hơn nữa còn là sinh ba!
Nữ thần của hắn, vậy mà lại sinh con cho Tần Lãng!
Trịnh Phi Vũ vẻ mặt ủ rũ ngồi trên ghế salon, hẳn lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho nhóm bạn của mình.
“Các anh em! Buổi tối hôm nay tôi đãi, mọi người cùng uống rượu với tôi. Hôm nay tôi thất tình!”
Trong trường học, Lưu Hi cùng Lương Tiểu Khiết và Lâm Tĩnh cũng đi ra, họ cùng lên tiếng chào hỏi Tần Lãng.
Tần Lãng mỉm cười gật đầu.
“Bạn học Tân, anh đây là ngược đãi đám độc. thân cẩu ở dưới lầu chúng tôi rồi. Thi Hàm! Cậu đúng là quá hạnh phúc rồi!' Lương Tiểu Khiết vừa cười vừa nói.
Lâm Tĩnh cũng lộ ra vẻ mặt hâm mộ, đẩy kính lên một cái rồi nói: "Lập tức được nghỉ hè! Thi Hàm nói các cậu muốn quay về gặp phụ huynh, chúc hai người mọi chuyện thuận lợi, hi vọng có thể sớm được uống rượu mừng của hai người."
Lưu Hi nói: “Nghỉ hè hai cậu đều muốn quay về, chúng ta chỉ có thể ở học kỳ sau gặp lại.”
Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm gật đầu, sau đó cùng các cô cáo biệt. Người một nhà bọn họ cùng dì Vương cùng nhau rời đi trường học.
Thi cuối kỳ thời gian thi cũng là đồng loạt, bọn người Tân Lãng lúc đi vào thì mọi người đang thi, trong sân trường yên tĩnh và trống trãi. Thế nhưng lúc này, ở trên đường đều toàn là sinh viên.
Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm đẩy ba đứa nhỏ đi trên đường, lập tức khiến mọi người đều chú ý.
Các sinh viên đi ngang qua cũng không nhịn được phải khen vài lần.
“Oa! Bọn nhỏ thật đáng yêu quá!”
“Đây không phải là vị hoa khôi năm hai trong trường chúng ta sao? Cô ấy quay về trường để thi đúng không? Làm sao còn đẩy theo con nít!”
“Thì ra hoa khôi học kỳ này không lên lớp, chính là do phải về nhà kết hôn sinh con? Hơn nữa còn là sinh bai U là trời! Một thai mà sinh ba! Cái này hiệu suất quá cao đi, đúng là quá mạnh mẽ! Tôi hâm mộ quá đi mất!"
“Hiện tại quốc gia đang khuyến khích sinh ba, hoa khôi làm một hơi ba đứa. Vậy là bớt đi hai thai, chuyện này đúng là quá ngưỡng mộ!”
Tô Thi Hàm nghe mọi người nói những lời này, khóe miệng khẽ giương lên.
Về đến nhà, Tần Lãng đi làm cơm. Còn Tô Thi Hàm cùng dì Vương ở phòng khách cùng chơi đùa với ba đứa nhỏ. Bọn nhỏ ra ngoài dạo một vòng, cho nên chơi một chút lập tức mệt mà ngủ thiếp đi.
Dì Vương cùng Tô Thi Hàm đem tụi nhỏ đặt vào phòng ngủ lớn, bởi vì buổi tối không có việc gì, cho nên Tô Thi Hàm để cho dì Vương về nhà sớm một chút.
Chờ ba đứa nhỏ ngủ say, Tô Thi Hàm mới cầm điện thoại di dộng đi đến phòng bếp.
Tần Lãng đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, trên người buộc một cái tạp đề màu hồng mà lúc trước Tô Thi Hàm đã mua. Nhìn qua đúng là có chút ngược đời, hắn đang cúi đầu rửa rau, dáng vẻ nhìn rất thạnh thạo và nghiêm tức,
Tô Thi Hàm nhịn không được, xem đến ngây người
Tần Lãng đã sớm biết cô đã tới, gặp cô không có đi vào. Hơn nữa còn mang theo ánh mắt nhìn châm chăm vào hẳn. Tân Lãng mỉm cười nói: “Đẹp không?”
Tô Thi Hàm nhìn lén bị phát hiện, trên mặt không khỏi đỏ lên, vội vàng nói: "Em, em... Em nhận được tin nhắn của Tiêu Tiêu, cậu ấy hôm nay có đi một chuyến qua cửa hàng 4s kia, cũng đã hỏi thăm tình huống cụ thể. Chiếc xe lái thử kia trước giờ vẫn không có làm biển số, cho nên thủ tục mua bán không khác gì xe mới, sẽ rất thuận tiện.”
Cô mạnh mẽ nói sang chuyện khác, Tần Lãng thấy vậy cũng không bắt ép cô. Dù sao, mẹ của các con của hẳn thật sự là rất dễ thẹn thùng.
“Vậy thì quá tốt! Nếu như xe có biển số thì thủ tục sang tên sẽ gặp phiền phức”
“Ừm! Tiêu Tiêu cũng nói như vậy, cậu ấy nói ngày. mai sẽ xin nghỉ một ngày. Nếu chúng ta muốn lấy được xe thì tốt nhất đi sớm một chút, bởi vì làm thủ tục phải tốn mất mấy giờ”
"Vậy chúng ta ngày mai 8:00 xuất phát, mang theo cả các con cùng đi nhìn xe”'
Tô Thi Hàm gật đầu đáp: “Được”
Sáng ngày thứ hai, bởi vì muốn ra ngoài nhìn xe, cho nên Tô Thi Hàm thông báo cho dì Vương hôm nay: không cần qua. Cô và Tân Lãng ăn xong điểm tâm, lập tức dẫn theo ba đứa nhỏ đón xe khởi hành.
Bọn họ hẹn gặp mặt ở cửa hàng xe, đến lúc đó nhờ bạn của Lâm Tiêu trực tiếp dẫn bọn họ qua cửa hàng 4s, từ nơi đó qua cửa hàng cũng chỉ mất vài phút đi đường.
Tần Lãng đón xe đi thẳng đến cửa hàng, khi đến nơi hẳn trước tiên xuống xe rồi từ gương hành lý phía sau lấy ra xe đẩy trẻ em. Tiếp đó lên xe nhận lấy mấy đứa nhóc trong tay Tô Thi Hàm đặt vào xe đấy.
Xe của Lâm Tiêu vừa vặn cũng đã đến, cô đưa xe vào bãi đậu.Lập tức vui vẻ chạy tới nói:" Con nuôi! Con gái nuôi, các con có nhớ mẹ nuôi hay không vậy!”
Ba đứa nhóc ngồi ở trên xe đi một đường đến đây, lúc này đột nhiên lại được đặt lên xe đẩy trẻ em quen thuộc của chúng, bọn chúng lập tức kích động vui vẻ quơ tay loạn xạ.
Có lẽ biết hôm nay trong nhà là tới xem xe, ba tên nhóc dường như hưng phấn hơn thường ngày. Lâm Tiêu trêu chọn bọn chúng, ba tên nhóc lập tức kích động, y y nha nha liên hồi.
Một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần tây. trong cửa hàng bước ra, hẳn đi về phía Lâm Tiêu vẫy tay nói: "Lâm Tiêu”
“Anh Trịnh!"
Lâm Tiêu ngồi dậy, cũng vẫy tay về phía đối phương.