'Vương Thế Duy đếm kỹ từng ưu điểm của Tân Lãng, càng nói càng khiến cho chính mình khiếp sợ hơn.
Tân Lãng nói: "Kỹ năng nhiều cũng không đè chết người được."
Mười phút sau, các món ăn lần lượt được dọn ra. Lúc ăn cơm Tân Lãng cũng không nói nhiều, Vương Thế Duy cũng không còn luyên thuyên như trước nữa. Sau khi món được dọn ra xong thì phục vụ mang rượu Mao Đài tới nhưng Tần Lãng nói buổi chiều ở nhà còn nên không thể uống rượu. Vương Thế Duy cũng không nói nhiều, hạ quyết tâm lát nữa sẽ đem hai bình rượu Mao Đài trị giá hơn hai triệu này đóng gói cho Tân Lãng mang về.
Bữa ăn diễn ra hơn nửa tiếng, Tân Lãng đột nhiên nói: “Nhà hàng này đối đầu bếp rồi sao? Hương vị đồ ăn hình như đã thay đổi so với lần trước cũng cải thiện rất nhiều.”
Thạch Hậu Vinh và Lương Quảng Lại đều đang tập trung vào Tân Lãng nên cũng không để ý đến đồ ăn. Nghe thấy hần nói như vậy, nhìn kỹ lại mới phát hiện ra manh mối.
Thạch Hậu Vinh là một người rất thích ăn uống. Chỉ căn nhìn dáng người ông ta cũng có thể nhận ra được. Ông ta nghe theo nói: "Tân đại sư nói đúng! Đồ ăn lăn này quả thực tiến bộ vượt bậc so với bữa ăn lần trước! Nhưng gần đây tôi cũng không nghe Lâm Minh nhà tôi nói bên này đã đổi đầu bếp? Nó chỉ nói đồ ăn bên này đã cải thiện hơn nhiều, thêm vài món ăn mới. Cho nên cố ý để cho tôi hôm nay đến gọi mấy món nếm thử đấy.”
Người phục vụ vừa bưng một món ăn vào, Thạch Hậu Vinh hỏi: 'Phục vụ! Nhà hàng các cậu đổi đầu bếp rồi sao? Món ăn hôm nay có vị khác với lần trước."
Người phục vụ lập tức tươi cười đáp lại: "Thưa quý khách, cửa hàng chúng tôi không đổi đầu bếp, Chẳng qua là đồ ăn ở phòng VIP hôm nay do chính tay ông chủ nhà hàng nấu. Không biết hương vị có làm hài lòng các quý khách không?"
Hương vị ngon hơn lần trước nhưng tại sao lần trước đến đây không phải là ông chủ làm vậy? Các người chọn ngẫu nhiên sao?" Thạch Hậu Vinh khó hiểu hỏi.
Người phục vụ giải thích: "Không phải thưa quý khách. Nhà hàng Thẩm Tuyền của chúng tôi đã mở rất nhiều năm. Mấy năm nay, ông chủ không thường xuyên vào bếp. Chỉ có khách hàng VIP mới biết quy. định của ông chủ, mỗi tháng ông chủ chỉ nấu mười bàn cơm. Nhưng mà hôm nay bàn của các vị là do ông chủ của chúng tôi phá lệ đích thân làm”
Người phục vụ giải thích xong bèn đi ra ngoài Thạch Hậu Vinh vẫn còn khó hiểu như ở trong sương mù, Tân Lãng ở một bên chỉ điểm nói: Ông chủ Thạch! Không phải Lâm Minh nhà ông đang hẹn hò với cô chủ nhà hàng Thẩm Tuyền này sao? Tôi đoán là do con trai ông sắp xếp đó."
Thạch Hậu Vinh vỗ đùi như bừng tỉnh noi: "Đúng đúng đúng! Chắc đó phải là Lâm Minh, nếu không ông chủ của Thẩm Tuyền sẽ không đột nhiên phá lệ Nhưng mà tên nhóc nhà tôi bình thường cũng không phải đứa hiểu chuyện như vậy, chắc là chủ ý của cô. bạn gái nhỏ."
"Nói đến đây, tôicòn phải cảm tạ cậu nữa. Tần đại sư à! Nếu không phải cậu tính ra chuyện của tên cặn bã kia, hơn nữa còn làm mối cho con trai tôi thì Lâm Minh nhà tôi không biết còn hồ đồ đến bao giờ. nữa!”
Thạch Hậu Vinh vui vẻ nói rồi lấy trà thay rượu mời Tăn Lãng một chén. Sau đó đi tới bên cạnh gọi con trai mình dò hỏi.
Lúc này phía sau bếp.
Ninh Hồng Dã đã rất sốc khi nghe con gái mình kể về toàn bộ sự việc.
"Như vậy, duyên phận giữa con và tên nhóc họ Thạch kia là do Tân đại sư tính toán ra sao?”
"Không thế tin tưởng được! Nhà hàng của chúng. ta vậy mà có thể xuất hiện một cao nhân như vậy!"
Ninh Chỉ Lan gật đầu nói: " Đúng vậy! Tần đại sư rất lợi hại. Lâm Minh đã nói với con rằng nếu không phải do Tần đại sư thức tỉnh anh ấy, vạch trần bộ mặt thật của người chuyển giới kia thì anh ấy hiện tại vẫn còn bị chơi đến quay cuồng. Nói không chừng tiền trong nhà đều không cánh mà bay hết.”
Ninh Hồng Dã sờ cẵm, trong lòng suy nghĩ kỹ càng lại.
Người làm ăn buôn bán có chút tin vào Phong. Thủy. Càng kinh doanh lớn thì họ càng muốn tìm kiếm một chút trong vấn đề này.
Nhà hàng Thẩm Tuyền những năm này đã tạo dựng được chỗ đứng vững chắc ở khu đại học, bảng hiệu đã được treo lên nhưng mục tiêu của Ninh Hồng Dã không chỉ ở khu đại học. Ông ấy muốn mở nhà hàng ở những khu vực trung tâm lớn của Thượng Hải, nhưng mà mở chỉ nhánh mới có nhiều rủi ro. Mấy năm nay tuy rằng ông ấy đã tích góp không ít tiền bạc. nhưng cũng không dám hành động tùy tiện.
Nếu có một bậc thầy chỉ điểm một hai câu thì có lẽ việc này có thể thực hiện được.
Ninh Hồng Dã suy nghĩ ra một ý tưởng táo bạo, tắt lửa và máy hút mùi,nghiêm túc hỏi con gái: " Con gái à! Tân đại sư này là một người tài giỏi. Lần trước. con đã gặp qua cậu ấy đúng không? Hôm nay cậu ấy ở' rong nhà hàng của chúng ta ăn cơm, con thử xem lát nữa có thể tìm cơ hội để cha gặp mặt cậu ấy không?
Nhận vật lợi hại như vậy, nói không chừng có thể thay đổi vận mệnh của cả nhà chúng ta sau này!"
Ninh Chỉ Lan không nghĩ tới nhiều như vậy nhưng khi cha cô hỏi cô vẫn trả lời: "Đúng là lần trước con có. gặp qua Tân đại sư, nhưng lúc ấy con cũng không có nói chuyện, bây giờ hấp tấp đến đó có lẽ không tốt lắm. Như vậy đi cha, nếu cha thật sự muốn làm quen với Tần đại sư thì con sẽ gọi điện thoại cho anh Lâm Minh hỏi tình hình một chút. Dù sao thì hôm nay cũng là cha anh ấy mời Tân đại sư đến ăn cơm.”
“Được con gái! Con mau hỏi Tiểu Thạch đi. Tiện thể hỏi một chút hôm nay bọn họ đến ăn cơm ở đây nói chuyện gì, hỏi thêm về chuyện của Tần đại sư."
Ninh Chỉ Lan gật đầu, cầm điện thoại đi ra ngoài.
Ninh Hồng Dã ở trong phòng bếp đi qua đi lại. Càng nghĩ thì trong lòng càng kích động. Ông ấy cảm thấy đây chính là cơ hội trời cao ban cho mình. Tần đại sư này rất có thể sẽ trở thành quý nhân phù trợ ông ấy, cho nên bất kể như thế nào, hôm nay ông ấy cũng phải nắm được cơ hội này.
Trong lúc đợi con gái, Ninh Hồng Dã đi rửa mặt. Sau đó trở lại phía sau phòng bếp, hiện tại trong thực. đơn chỉ còn lại món Oanh phù dung cuối cùng. Nhưng sau khi biết thân phận của Tần Lãng, Ninh Hồng Dã quyết định thêm một món khác nữa.
Món ăn này là sở trường của ông ấy, là món kinh điển "Phật Nhảy Tường". Món này là do ông ấy kết hợp: giữa cách nấu truyền thống và những loại gia vị ông ấy tự mình nghiên cứu tạo ra, cũng xem như là bảng hiệu của ông ấy. Ngay cả những vị khách VIP muốn ăn cũng phải hẹn trước ít nhất ba tháng trở lên mới có thể gọi được.
Nhưng hôm nay vì Tân Lãng, ông ấy sẽ đích thân phục vụ món này!
Lúc Ninh Chỉ Lan trở lại. Ninh Hồng Dã vừa mới đặt Phật Nhảy Tường vào trong nồi hấp, phải hấp ít nhất là mười lăm phút mới được, tốt nhất là lâu hơn. Nhưng ông ấy sợ đám người Tân Lãng không đợi được nữa. Dù sao đồ ăn đều đã lên xong rồi chỉ còn lại một phần canh cuối cùng. Nếu mà không làm kịp thì chết mất.
"Con gái! Con đã hỏi rõ Lâm Minh chưa?”
Ninh Chỉ Lan gật đầu nói: “Cha! Con đã hỏi rõ ràng rồi. Hôm nay chú Thạch tới đây là ký hợp đồng với Tần đại sư. Hình như Tăn đại sư thành lập xưởng sản xuất đầu gội để làm đầu gội chống rụng tóc và phục hồi tóc, chú Thạch đã đặt đơn hàng 30.000 bộ rồi ạ.”
"Lâm Minh cũng nói chúng ta có thể tới đó. Bởi vì hôm nay con đặc biệt trang trí phòng VIP, cha lại còn 'tự mình xuống bếp làm đồ ăn. Tần đại sư vừa mới ăn đã nhận ra đồ ăn khác biệt, còn hỏi người phục vụ của chúng ta nữa. Chú Thạch cũng vừa gọi điện thoại cho anh Lâm Minh hỏi tình hình, anh ấy nói rõ là do con sắp xếp, cho nên lúc này chú Thạch cũng vừa lúc muốn gặp chúng ta đấy."