Sau đó, buổi tối hai người họ cùng nhau dỗ bọn. nhỏ đi ngủ, rồi cùng nhau đi vào phòng đọc sách bắt đầu thiết kế tài khoản công chúng.
Bởi vì đây là tài khoản công chúng của cửa hàng nhà mình, cho nên Tô Thi Hàm làm rất nghiêm túc Mỗi một tấm ảnh tuyên truyền, màu nền của trang cũng rất để tâm chọn lựa. Cô sử dụng ảnh chính là ảnh thực tế của cửa hàng, lăn trước cô đã chụp rất nhiều. Sau đó cô bắt đầu chỉnh sửa ảnh, thêm ánh sáng cho. ảnh trông vô cùng bắt mắt
Tăn Lãng bưng lấy cái ghế ngồi ở bên cạnh cô. Tô Thi Hàm chăm chú nhìn máy tính, hẳn nhìn Tô Thi Hàm nghiêm túc làm việc, ánh mắt của hẳn vô cùng nóng bỏng khiến cho Tô Thi Hàm hai má ngày càng đó
“Tần Lãng! Anh cứ ở đây nhìn em như vậy, em thực sự không cách nào chuyên tâm làm việc được”
Tô Thi Hàm bất đắc dĩ cười nói.
“Vì sao? Anh cũng đâu có gây ra tiếng động” Tân Lãng cười đáp.
Tô Thi Hàm ngượng ngùng trừng mắt liếc hẳn một cái, đứng dậy kéo hắn đi ra ngoài: "Mau đi ra, anh không muốn em làm xong sớm để còn đi ngủ à?”
Tần Lãng đứng ở cửa, vừa cười vừa nói: “Tốt! Vậy. anh đi chuẩn bị bữa ăn khuya cho em”
Trong phòng bếp rất nhanh truyền đến âm thanh máy hút khói, Tô Thi Hàm sau khi nghe được, khóe miệng khẽ giương lên
Ngón tay của cô ở trên bàn phím máy vi tính nhẹ. nhàng gõ, cùng với âm thanh khói lửa phía ngoài hòa làm một thể, cảm giác trong nhà thật ấm áp.
Đến 10:30, Tô Thi Hàm cuối cùng cũng làm xong tài khoản công chúng. Cô đem tài khoản công chúng gửi vào di động của Tần Lãng.
Tần Lãng mở ra xem, ở bên trong đã có phần bài viết tuyên truyền đầu tiên, viết về tin tức cửa hàng khai trương được trang trí vô cùng bắt mắt. Tài khoản công chúng ở phía dưới bày ra cột cũng tất tình tế, có hoạt động khai trương, còn có chương trình nhận vé ưu đãi. Bên cạnh còn có ưu đãi thanh toán, còn có liên kết với taobao cùng WeChat của cửa hàng.
Tân Lãng đều xem mỗi cái một chút, xác nhận tất cả chỉ tiết không có vấn đề.
“Thi Hàm! Tài khoản công chúng này em làm rất chuyên nghiệp, khổ cực cho em rồi”
“Anh đã làm mì cho em, đợi anh một chút ánh sẽ mang lên cho em."
Tô Thi Hàm vui vẻ gật đầu, ngồi ở trước bàn ăn chờ bữa ăn khuya.
Hai bát mì nóng hổi được đưa lên, một bát mì có. nước dùng mỡ heo, bát còn lại có nước dùng tương ớt cay. Ở phía trên còn phú đầy thịt bäm kết hợp rau xanh tươi non, nhìn eực kỳ ngon mắt
Tô Thi Hàm nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn trước mặt mình là bát mì chay, lại nhìn xem trước mặt Tân Lãng là mì tương ớt cay, ánh mắt cô dừng lại trên tô mì tương ớt.
Cô mặc dù quê ở Quảng Châu, nhưng mà cũng rất thích ăn cay. Thế nhưng kể từ sau khi sinh xong vẫn ăn rất thanh đạm. Gần đây vừa mới thoát khỏi đầy tháng vất vả, nhưng vì phải nuôi con bằng sữa và phải uống thuốc Đông y. Cho nên cô đành vô duyên với quả ớt.
Lúc này nhìn tô mì của Tân Lãng, cô ấy có chút thèm.
“Tân Lãng! Em ăn phần của anh một miếng có. được hay không?” Tô Thi Hàm hỏi.
Tan Lãng nhìn cô, lắc đầu nói: "Không được! Thi Hàm, em bây giờ đang uống thuốc Đông y nên món ăn phải thanh đạm một chút”
Tô Thi Hàm ủy khuất chu cái mỏ, nhỏ giọng làm nũng nói: “Cho em ăn một miếng đi, đã rất lâu em chưa được an đồ cay...”
Tân Lãng bất đắc dĩ, cười sờ sờ đầu của nàng nói “Ngoan! Nhịn thêm một chút, chờ sau khi đợt trị liệu bằng thuốc Đông y này xong. Đến lúc đó chúng ta đi bệnh viện kiểm tra lại, sau khi cơ thể của em đã khỏe. mạnh anh sẽ làm đồ cay cho em ăn”
Thái độ của hắn rất kiên định, Tô Thi Hàm biết, đêm nay mình sẽ không ăn được.
Tô mì trước mặt có nước dùng mỡ heo cũng rất thơm, tô mì này nếu đem tới nhà hàng 5 sao bán cũng không thành vấn đề, không chừng còn gây ra náo loạn một phen. Bữa ăn này, Tô Thi Hàm vừa ăn vừa để ý tới bát mì của Tần Lãng.
Tân Lãng đương nhiên biết cô nhìn trộm, nhưng hắn vẫn không để ý tới cô, hẳn cúi đầu ăn rất nhanh.
Gặp ánh mắt Tô Thi Hàm liên tục nhìn hẳn, Tần Lãng trực tiếp bưng cái bát lên, đem nước dùng cũng uống sạch.
“Tốt, anh đã ăn xong”
Tô Thi Hàm rướn cổ lên liếc mắt nhìn đáy bát của. Tân Lãng, trong đó không còn một chút cặn nào, hẳn thật sự ăn hết không chừa cho cô ấy một chút nào.
Tô Thi Hàm tủi thân, khóc hu hu.
Cô yên lặng ăn xong bát mì của mình, nhưng trong lòng vẫn là nhớ nhung vị của mì cay, càng không ăn được thì cô càng nhớ nhung.
Ngẩng đầu nhìn thấy miệng Tãn Lãng đỏ lên, rong lòng Tô Thi Hàm hơi động.
Hắn ăn bát mì đó, miệng của hẳn cũng dính vị cay của nước dùng nha?
Do cơn sâu thèm ăn quấy phá, Tô Thi Hàm tay nhanh hơn não. Khi thấy Tân Lãng đang thu dọn bát đũa, cô lập tức đứng lên đưa môi hồng của mình dán lên miệng của Tân Lãng. Tiếp đó, khẽ đưa đầu lưỡi của mình liếm một cái.
Lần này do chưa có chuẩn bị, cả người Tân Lãng đều ngẩn ra. Mà Tô Thi Hàm sau khi hưởng qua hương vị, trong tích tắc cũng tỉnh táo trở lại. Hai người kinh ngạc nhìn lẫn nhau, Tô Thi Hàm đột nhiên ý thức được. mình vừa làm ra một chuyện rất không bình thường.
Khuôn mặt lập tức đỏ lên, Tô Thi Hàm hốt hoảng lui về sau một bước, ánh mắt căn bản không dám nhìn Tân Lãng, ngượng ngùng nói: "Em về phòng trước đây!”
Nói xong, cô lập tức chạy trối chết
Cửa phòng lập tức được đóng lại, Tô Thi Hàm tựa lưng trên cửa đưa tay sờ lên trái tìm đang nhảy không ngừng của mình, ảo não tự nhủ: “Tô Thi Hàm, mày vừa mới làm cái gì vậy, sao lại có can đảm lớn như vậy chứ. Dám chủ động hôn anh ấy a a a... thật mắc cỡ chết đi được”
Có lẽ Tân Lãng cũng ngạc nhiên lắm nhỉ?
Thế nhưng, bản thân mình thật sự không phải là muốn hôn anh ấy, cô cũng chỉ muốn nếm thử một chút hương vị đó thôi
Nhớ tới hương vị, Tô Thi Hàm nhịn không được lại liếm liếm môi hồng, trên môi vẫn còn lưu lại vị tê cay. Đây là hương vị đã lâu rồi cô không được nếm thử.
Cô trở về chỗ của mình, cuối cùng cũng được thỏa mãn.
Nếu như được nếm thử hương vị này, to gan một chút cũng đáng!
Trong phòng ăn, Tân Lãng sửng sốt một hồi lâu rốt cục cũng nở nụ cười,
Hắn đưa tay sờ lên môi, trên môi dường như vẫn còn sót lại cái cảm xúc mềm mại đó cùng nhiệt độ.
Hắn biết Tô Thi Hàm chỉ là muốn nếm thử hương vị của hắn, nhưng mà nụ hôn này là lần đầu tiên mà Tô Thi Hàm chủ động hôn hân, rất có ý nghĩa kỷ niệm.
Rõ ràng trong miệng là mang theo vị tê cay, nhưng lúc này hắn lại cảm thấy cả người đều có vị ngọt.
Tân Lãng vui vẻ căm bát đũa tiến vào phòng bếp, một bên dọn dẹp phòng bếp, một bên ngâm nga một ca khúc trữ tình.
Hãng hái dọn dẹp phòng bếp cùng phòng ăn, sau đó đem gói thuốc chườm nóng đem nấu. Hoàn thành xong mọi việc thì cũng đã mất hơn nửa giờ, hôm nay mặc dù đã hơi trễ nhưng mà chường nóng vẫn không thể thiếu
Tân Lãng cầm gói thuốc trở lại phòng ngủ chính, ánh mắt Tô Thi Hàm không khỏi có chút né tránh, hai người rất ăn ý không hề nhắc lại chuyện cũ.
Tô Thi Hàm cẩn thận năm ở trên giường, Tân Lãng dùng gói thuốc giúp cô chườm nóng phần eo.
Bốn phía im lặng, nhưng ở bên trong phòng ngủ mặt của hai người đều ửng đỏ, không khí trong phòng rất mập mờ.
“Nhiệt độ như thế nào?” Tần Lãng mở miệng hỏi.
“Có chút nóng”
Tần Lãng đem một cái khăn lông phủ thêm sau lưng cô, hỏi: “Hiện tại thế nào?”
“Ừm, được rồi”