Bụng Tô Thi Hàm đột nhiên phát ra âm thanh ục ục. Tân Lãng nhìn Tô Thi Hàm, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thi Hàm đỏ lên: "Cái này..."
Tần Lãng dùng ánh mắt trìu mến, xoa bụng cô nói: "Vừa hay mẹ để lại đồ ăn lúc trưa cho em. Bây giờ em đói rồi, anh đi hâm nóng cho em nhé”
“Mẹ anh sẽ không nghĩ là em ăn nhiều đâu nhỉ."
“Sao lại thế được! Mẹ còn muốn em ăn nhiều lên một chút nữa kìa"Tần Lãng cười nói.
Nói xong, Tần Lãng đứng dậy đi xuống lầu. Lúc xuống lầu nấu đồ ăn cho Tô Thi Hàm, hắn nghe thấy tiếng cha gọi mẹ ở dưới.
Tần Lãng từ phòng bếp đi ra, hỏi bà Tân vì sao cha lại xuống lầu.
"Cha con xuống vận động một chút. Không sao đâu. Lãng Lãng, trông bọn nhỏ chút nhé. Mẹ xuống đón cha con” Nói xong bà Tần đứng dậy đi xuống tầng dưới.
Chân của ông Tần xuống lầu một mình thì không sao. Nhưng lúc đi lên, đầu gối phải dùng lực, cần có người đỡ mới có thể bước lên.
Sau khi ông Tần trở về, ông nói với Tần Lãng, trước khi Tần Lãng và Tô Thi Hàm tổ chức tiệc đính hôn, căn mời họ hàng hai bên của cha mẹ đến dùng bữa.
“Mời họ đến! Con, Thi Hàm và các cháu sẽ không cần phải đến từng nhà để thông báo về tiệc đính hôn nữa.
Tân Lãng gật đầu nói, "Chuyện này cha và mẹ quyết định là được ạ. Chỉ phí con sẽ trả.”
Ông Tân nói: "Tiền này con không cần bỏ ra. Con để cho người làm cha mẹ này góp chút sức chứ. Nếu cha mẹ không giúp được gì, cha mẹ cũng sẽ cảm thấy không thoải mái."
Ông Tần thẳng thắn nói. Đối với con trai, ông cảm. thấy không cần phải vòng vo.
Tần Lãng gật đầu: “Được ạ."
Dù sao tiền ăn cũng không tốn quá nhiều.
Bà Tần lấy ra một danh sách đưa cho Tần Lãng đọc. Trong đó ghi tên những người bà muốn mời lần này.
Ông bà ngoại, các cậu, các dì và họ hàng bên nội, ông chú, các cô...
Ngay lúc ấy, hồ hẹn giờ trong bếp vang lên, báo thức ăn đã được hâm nóng.
"Bố, mẹ, hai người đợi con một chút nhé. Con mang đồ ăn cho Thi Hàm trước. Sau đó con sẽ xuống nói chuyện với cha mẹ sau”
“Tối nói cũng được, con cứ làm việc của mình đi” bà Tần đáp.
Tần Lãng vào bếp, lấy đồ ăn ra đĩa, mang lên lầu cho Tô Thi Hàm. Sau đó kể cho Tô Thi Hàm về bữa tiệc.
Tô Thi Hàm vừa ăn vừa gật đầu, “Vâng, tất cả nghe theo anh sắp xếp”
Cô ấy không hiểu nhiều về những thứ này. Khi còn là công chúa ở nhà, cha mẹ cô rất nuông chiều cô. Mọi việc đã có cha mẹ lo, cô rảnh chỉ cần theo họ đi ăn là được.
Tần Lãng cười, vén mấy sợi tóc rủ xuống trán Tô Thi Hàm rồi nhẹ nhàng nói: "Được rồi! Anh sẽ cùng em ăn cơm và ngủ cùng em. Đợi em ngủ, anh sẽ xuống lầu nói chuyện cụ thể với cha mẹ về vấn đề này."
Sau khi tắm nước nóng, mệt mỏi trong ngày cũng theo đó mà gột trôi. Nghĩ đến tiệc đính hôn của hẳn và 'Tô Thi Hàm thì tình thăn của hán vô cùng phấn chấn, không còn buồn ngủ nữa.
“Vâng” Tô Thi Hàm gật đầu.
"Tiếp theo, Tân Lãng nói với Tô Thi Hàm về những người được mời đến bữa tiệc. Tiện thể giới thiệu với Tô Thi Hàm họ hàng của cha và mẹ. Những ai dễ nói chuyện, những ai chỉ ngày lễ Tết mới đến, vân vân.
Ăn xong, Tô Thi Hàm vận động một chút rồi đi ngủ.
Hôm nay cô rất buồn ngủ, nằm trong vòng tay của Tần Lãng, không bao lâu cô đã ngủ thiếp đi.
Tần Lãng ôm cô trong lòng, nhìn cô ngủ ngon lành. Hắn khẽ hôn lên má cô rồi nhẹ nhàng ngồi dậy khỏi giường.
Hắn đóng cửa thật khẽ, đi xuống phòng khách tầng dưới.
Lúc này, bà Tân đang ngồi trên thảm ôm Khả Hinh chơi đùa, cô bé cười vô cùng dễ thương.
Bà Tần vừa lật người Khả Hinh vừa trêu chọc cháu gái: "Khả Hinh của bà! Đáng yêu quá, thích chơi lật người lắm đúng không?”
“Rất thoải mái phải không?”
“Khả Hinh của bà lật người nào. Giỏi quá.”
Nhóc con nhìn bà nội nụ cười càng ngọt ngào hơn.
Bà Tần thấy Tần Lãng đi tới, bà cười nói với hắn: "Lãng Lãng, bình thường con và Thi Hàm phải khen ngợi bọn trẻ nhiều một chút. Chúng nó tuy không hiểu lời chúng ta nói, nhưng mà lại hiểu việc đang được khen hay không đấy"
Trẻ con được khen sẽ cảm thấy vui vẻ. Điều này rất có lợi cho sức khỏe thể chất và tinh thần của chúng."
“Còn có cả phương pháp này cơ à. Vâng, con nhớ rồi Tân Lãng cười, bước vào khu vui chơi. Huyên Huyên và Vũ Đồng nhìn thấy cha đi tới, vươn cánh tay. nhỏ ra đón.
Tần Lãng ngõi trên thám, một tay nhấc lên vừa trêu chọc bọn nhỏ vừa nói chuyện phiếm với cha mẹ.
Nội dung trò chuyện là định thời gian làm tiệc mừng.
Mặc dù anh và Tô Thi Hàm đang nghỉ hè, nhưng những người họ hàng là người đi làm. Cho nên sẽ không có kì nghĩ đông hay hè. Vì vậy phải chọn vào ngày cuối tuần để mọi người có thể sắp xếp thời gian đến ăn cơm.
Chọn ngày cuối tuần, nhưng cũng phải chọn ngày đẹp.
Cuối cùng, ngày được chọn là chủ nhật ngày 18 tháng 7. Vừa hay, hôm đó chính là ngày đẹp.
Tiếp đến là chọn khách sạn. Nơi tổ chức không cần bàn nhiều, trực tiếp chọn chuỗi khách sạn Wyndham to nhất thành phố Thiệu
Bà Tân đã gọi điện cho một người quen làm việc tại khách sạn Wyndham đặt trước phòng ăn vào ngày 18 tháng 7. Đặt phòng ăn cũng là loại phòng ăn cao cấp nhất, có sức chứa hơn 40 người.
Sau khi ấn định ngày giờ và khách sạn, cha và mẹ Tần Lãng có trách nhiệm gọi điện cho họ hàng hai bên để chính thức thông báo sự việc.
Ở trên lầu, Tô Thi Hàm ngủ đến gần bảy giờ, tiếng chuông điện thoại đánh thức oô.
Cô mắt nhằm mắt mở khẽ dụi mắt. Sau đó cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường. Đây là cuộc gọi video call của mẹ cô, cô lập tức tỉnh ngủ.
Nhanh chóng rời khỏi giường và chỉnh lại quần áo, chọn một nơi có phong nền đẹp. Sau đó bấm chấp nhận cuộc gọi của Phương Nhã Nhàn.
Video vừa được kết nối, Phương Nhã Nhàn nhìn thấy khung cảnh phía sau Tô Thiến, mim cười hỏi: "Thi Hàm! Con ở trong phòng à?”
“Vâng, ở phòng của Tần Lãng”
“Tần Lãng có ở trong phòng không?”
“Không ạ,, anh ấy đi xuống lầu rồi.
"Bọn trẻ đâu? Quay cho mẹ xem chúng nó nào." Phương Nhã Nhàn nói một cách đầy yêu thương.
“Bọn trẻ đang ở tầng dưới”
“Con đang nghỉ ngơi trong phòng à?” Phương Nhã Nhàn thấy con gái mình đang mặc một bộ đồ ngủ.
“Vâng”
“Hiện tại, trong phòng chỉ có mình con à?" Nếu đã không thể nhìn thấy bọn trẻ, Phương Nhã Nhàn muốn nói chuyện riêng với con gái. Dù gì đây cũng là lần đầu con gái đến nhà chồng.
“Vâng.”
“Cha mẹ Tân Lãng đối xử với con thế nào?”
“Tốt lắm ạ! Hôm nay bọn con về đến nhà, mẹ Tần Lãng nấu một bàn đồ ăn Quảng Đông. Gà vịt đã lóc bỏ da, không cho ớt, rất thanh đạm. Tất cả đều là món con thích. ”
*Trưa nay con mới về, không ăn được nhiều. Mẹ Tân Lãng còn chọn những món con thích và cho vào nồi hâm nóng”.
"Dì ấy còn đặc biệt hỏi con và Tân Lãng kết hôn là vì thật lòng yêu thương nhau, hay là vì có con chung mới kết hôn. Dì ấy là một người coi trọng tình cảm”
Phương Nhã Nhàn khi nghe con gái kể chuyện mẹ chồng tương lai không ngừng, cười bảo: "Được rồi, không căn phải nói nhiều nữa, bà Tân đối xử tốt với con là được. Nhưng mà, con ở nhà Tân Lãng cũng không thể bắng ở nhà mình. Phải chú ý lời ăn tiếng nói, biết chưa?
“Con biết rồi”
"Ừm, chuyện nhập hộ khẩu, con và Tần Lãng chuẩn bị đến đâu rồi?"
Tô Thi Hàm tiếp tục kể cho Phương Nhã Nhàn chuyện đã làm xét nghiệm DNA vào hôm nay. Ngày mai có kết quả thì có thể nhập hộ khẩu và cũng như làm bảo hiểm y tế cho bọn trẻ.
“Bây giờ con đang ở trong phòng của Tần Lãng à?"
“Vâng”
“Cho mẹ xem phòng của Tần Lãng đi”
Tô Thi Hàm thay đổi ống kính điện thoại, tiếp đó cho Phương Nhã Nhàn xem phòng.
Vì là nhà tự xây nên phòng ngủ của Tần Lãng rất rộng, khoảng 50 mét vuông. Hơn nữa, nhà họ Tần lúc đó rất giàu nên đã đặc biệt mời một kiến trúc sư có tiếng thiết kế. Toàn bộ ngôi nhà thiết kế cửa sổ hướng nam bắc, có thể lưu thông không khí tối đa. Phòng tắm cũng được ngăn cách hai khu khô và ướt riêng biệt.
Ban công rất lớn và phòng ngủ rộng rãi, còn có một phòng để quần áo. Phòng sách được ngăn cách bởi một bức bình phong, tường nhà được sơn màu trắng và sàn được lát băng gỗ. Còn có tủ quần áo và giường đều là mời thợ mộc về làm.
Đồ nội thất mặc dù là sau khi phá sản mới mua cho nên khá đơn giản. Tuy là đơn giản nhưng cả căn phòng đều mang lại một cảm giác đơn giản mà dễ chịu.
Đặt ba cái nôi trẻ em trong phòng cũng không quá chật, có cảm giác không gian vô cùng rộng rãi. Năm ở đây sẽ rất thoải mái, không cảm thấy ngột ngạt chút nào.
Phương Nhã Nhàn biết hoàn cảnh của gia định Tần Lãng, bà vốn dĩ tưởng rằng nhà Tân Lãng rất nhỏ. Nhưng không ngờ phòng riêng của Tăn Lãng lại lớn như vậy, chắc hắn những phòng khác đều không nhỏ.
Chỉ là trang trí có hơi đơn giản một chút.
Tô Thi Hàm nói với Phương Nhã Nhàn rằng, nhà này lúc trước là nhà cũ của một người ở trong thôn. Sau này nhà Tân Lãng mua lại rồi phá dỡ ra xây mới.
Tổng cộng có năm tầng,
Tầng một xây cao khoảng 3,m để làm bưu cục cùng ship hộ thực phẩm và bán hoa quả.
Tầng hai có phòng khách và phòng bếp kết hợp, còn có phòng ngủ của cha mẹ Tăn Lãng, tầng hai phòng khách được thiết kế cao 6m.
Bởi vì lúc trước nhà họ Tần có tiền, cho nên ngôi nhà họ thiết kế theo tiêu chuẩn biệt thự nhà giàu. Không chỉ xa hoa, mà còn rất có phong cách. Chỉ là, không ngờ bị phá sản....
Cũng may lúc xây thô đều đã lắp hết các cửa số. Nếu không, coi như nhà này của Tăn Lãng dựa theo thiết kế, cũng phải cần 300 - 400 ngàn tiền lắp đặt cửa sổ,
Bởi vì tầng 5, tăng cao nhất trong nhà được thiết kế làm phòng tắm nắng, nơi này còn tận dụng làm chỗ phơi đồ.
Trong nhà còn thiết kế một cái thang máy. Nhưng khi lúc lắp ráp thì trong nhà đã không còn tiền, cho nên chỗ hổng lắp thang máy này được bà Tân dùng lan can để rào lại, không có lắp thang máy.
Bốn mặt trước, sau, trái, phải đều có sân vườn. Lúc đó khi mua đất, họ cố ý mua dư ra một chút để cho hai bên trái phải đều có một khoảng không gian. Làm như vậy thì bốn mặt khi mở cửa sổ ra đều có thể thông gió và lấy ánh sáng,
Cũng may lúc đó thợ xây thô cũng đã dựa theo thiết kế mà thi công xong thiết kế trong sân. Chỗ thì lát đá hoa cương, chỗ thì trồng hoa có, chỗ thì dùng để nuôi cá. Bằng không, bây giờ nhìn sẽ thấy rất trống trải
Lúc đầu, cha và mẹ Tần Lãng nghĩ rằng tuổi già sẽ về quê sinh sống, cho nên đã mua một cái sân rộng.
Tổng diện tích sân vườn trước sau trái phải lên đến 350 - 360 mét vuông.