Đây là một số tiền không nhỏ, dù sao có đến ba đứa nhỏ cho nên cô muốn tiết kiệm.
Tần Lãng luyện tập ngẩng đầu cho các con một lúc, sau đó cho các con nằm xuống.
Sau đó cưng chiều nói với Tô Thi Hàm: "Đừng nóng vội, cứ làm từng bước. Ngày mai anh gọi điện thoại cho cha hỏi thăm chuyện làm xét nghiệm ADN, cha anh có người quen rất nhiều, anh cũng có nhiều họ hàng làm việc trong bệnh viện và các ban ngành chính phủ, có người quen vẫn dễ làm hơn”
“Ừm” Tô Thi Hàm gật đầu.
Sau đó hai người chơi với bọn nhỏ một lúc, cuối cùng ba đứa bé cũng bắt đầu ngáp và dụi mắt.
Sáng sớm hôm sau, sau khi xe xuất phát Tần Lãng gọi điện thoại cho bà Tân.
Hôm qua ông Tần té xe, bà Tần đưa ông đến bệnh viện kiểm tra không có gì đáng ngại, chỉ cần lấy thuốc về nhà nghỉ ngơi là được.
Sáu giờ sáng, ông Tân lại muốn đi làm việc, nhưng bà Tân ép ông nằm trên giường nghỉ ngơi
Tần Lăng gọi điện thoại tới, bà Tần đã ăn sáng đang sắp xếp hàng hóa, bà vừa chỉ dẫn chỗ đặt đồ vừa nghe điện thoại của Tân Lãng.
Tần Lãng nói đã bắt đầu xuất phát, sau đó nói chuyện làm hộ khẩu cho ba đứa nhỏ.
Căn phải có kết quả xét nghiệm ADN.
Bà Tần nói ra: “Mẹ sẽ hỏi cha con chuyện này, cha con có người thân làm việc ở bệnh viện, lát nữa mẹ sẽ trả lời lại”
“Vâng”
“Trên đường đi các con nhớ chú ý an toàn là quan trọng nhất, đừng quá sốt ruột” Bà Tân nghĩ tới con trai và con dâu còn có ba đứa cháu nội thì nở nụ cười tươi
Hôm qua ông Tân đã chọc giận bà.
Buổi sáng bà còn chưa hết giận, lúc này nhìn thấy Tần Lãng cho mình gặp ba đứa nhỏ, bà Tần cười rất vui vẻ.
Sau khi bà Tân cúp điện thoại thì tiễn tài xế giao hàng, nói Tiểu Ngô trông cửa hàng, bà lên lầu tìm ông Tân.
Bà kể chuyện Tân Lãng muốn làm hộ khẩu cho các cháu nội. Bởi vì con trai và con dâu chưa đủ tuổi kết hôn, không muốn chờ đến khi đăng ký kết hôn, muốn làm hộ khẩu cho bọn nhỏ ở đây, còn cần báo cáo kết quả xét nghiệm ADN.
Ông Tăn suy nghĩ một chứt nói ra: “Tôi nhớ hình như nhà vợ con trai nhà chị cả có người làm ở trung tâm xét nghiệm ADN Thành phố Thiệu, tôi gọi điện thoại cho chị cả hỏi một chút.”
Lúc trước xét nghiệm ADN ít phố biến, bây giờ quan niệm cởi mở có nhiều người căn đến phương diện này. Cho dù nhu cầu cá nhân hay là thủ tục pháp luật thì cũng tăng cao, Thành phố Thiệu chỉ là một thành phố của Tỉnh Hồ Nam, nhưng cũng có xây dựng trung tâm xét nghiệm ADN.
Lúc trước Thành phố Thiệu không có, muốn đi làm Tinh Thành làm.
Bởi vì làm việc xét nghiệm ADN cần phải có bằng cấp pháp y.
Không phải tùy tiện kiểm tra đo lường hoặc là dùng cách cổ xưa kiểm tra là được.
Mỗi báo cáo đều có hiệu lực pháp luật.
Ông Tần gọi cho Tân Mai hỏi thăm, biết được chị cả bên nhà vợ của con trai Tân Mai đang làm trưởng phòng ở trung tâm xét nghiệm ADN Thành phố Thiệu.
Tần Mai hỏi vì sao ông Tân đột nhiên hỏi chuyện xét nghiệm ADN?
Bởi vì mấy chữ xét nghiệm ADN này làm cho người nghe cảm thấy không thích hợp.
Ông bà Tần vẫn chưa nói chuyện Tần Lãng sinh con cho người trong nhà, chuẩn bị chờ Tân Lãng đưa Tô Thi Hàm và ba đứa nhỏ trở về mới chính thức nói cho mọi người. Sau đó lại thông báo chuyện tổ chức lễ đính hôn và tiệc một trăm ngày của các cục cưng.
Ông Tần cười nói, kế chuyện Tần Lãng sinh con với Tân Mai.
Cộng thêm Tân Lãng chưa đến tuổi kết hôn, muốn thêm các bé con và hộ khẩu, cần phải có báo cáo xét nghiệm ADN của Tân Lãng và các con.
Tần Mai kinh ngạc, giọng nói không khỏi tăng cao: “Cái gì? Lãng Lãng nhà em đã sinh con rồi?!”
"Còn là sinh ba đó?!"
“Nói La Tĩnh nghe điện thoại.”
Ông Tần đưa điện thoại cho bà Tần.
Bà Tân nhận điện thoại, vừa cười vừa nói: “Khụ, chị cả! Bọn em cũng mới biết được, nếu bọn em biết sớm thì chắc chắn sẽ nói cho mọi người biết”
“Đúng vậy, mấy ngày trước bọn em mới biết, Lãng Lãng luôn giấu giếm, em chờ Lãng Lãng trở về giải thích một chút.”
“Không phải sao, vừa được nghỉ hè, Lãng Lãng đến nhà bên kia trước. Người nhà bên kia cũng mới biết chuyện này, may là hiện tại nói rõ ràng”
'Ừm, bọn em định tổ chức lễ đính hôn cho Lãng Lãng vào ngày hai mươi sáu tháng này. Hôm nay Lãng Lãng trở về, em định chờ Lãng Lãng trở về sẽ đưa bọn nhỏ đến thăm chị, nói chuyện này với mọi người”
Bà Tần giải thích cho Tần Mai, bởi vì lúc trước. chuyện vợ con trai Húc Húc của Tân Mai mang thai ba tháng, Tân Mai cũng nói với bà Tân. Hiện tại Tân Lãng đã sinh con mới nói cho Tăn Mai, Tần Mai rất tức giận.
Chẳng qua bà Tân giải thích xong, Tân Mai cũng không tức giận, tỏ vẻ đã hiểu lại rất quan tâm tới chuyện này: “Chuyện này giao cho chị! Chị nói con dâu cả gọi điện thoại hỏi xem, hiện tại vừa sinh con xong thì có thể làm thẻ an sinh xã hội và bảo hiểm y tế cho bọn nhỏ, tốt nhất là làm trong vòng ba tháng”
“Con của Lãng Lãng ra đời vào ngày mười bảy tháng tư, vậy chúng ta nhanh chóng làm hộ khẩu và thẻ an sinh xã hội cho mấy đứa bé. Như vậy thì từ lúc đứa bé ra đời đã hưởng phúc lợi của bảo hiểm y tế”
“Nhà các em sinh ba, trong vòng ba tháng sẽ được nhận bảo hiểm y tế tốt nhất, có thể tiết kiệm không ít tiền.”
Bởi vì vợ của con trai Tân Mai đã mang thai sáu tháng, cho nên Tân Mai từng trò chuyện với các bạn bè hàng xóm, biết được đây là chính sách mới nhất.
“Được, cảm ơn chị cả” Bà Tần cũng mới biết những chính sách mới.
Bởi vì bà sinh Tần Lãng đã hai mươi mốt năm, lúc đó vẫn chưa có thẻ bảo hiểm y tế.
Bây giờ phúc lợi xã hội ngày càng tốt.
Một lúc sau Tân Mai gọi điện thoại cho bà Tân, con dâu cả nhà mình nói chỉ cần trong giờ làm việc Lãng Lãng có thể đưa con đến trung tâm xét nghiệm ADN. Đề nghị bọn họ đến đó vào tám giờ sáng, nhanh nhất là năm sáu giờ sẽ có kết quả, có thế lấy được báo cáo kết quả."
“Chị tính cho em rồi, ngày mai là ngày mười sáu. Sau đó bốn năm giờ chiều có thể lấy được kết quả, đến lúc đó đến khu hành chính làm hộ khẩu và thẻ an sinh xã hội luôn”
"Hiện tại sở cảnh sát và trung tâm an sinh xã hội Bà Tần nhìn về phía ông Tân, ông Tân gật đầu với Bà Tần vừa cười vừa nói: “Được! Cảm ơn chị cả, lần này em đi một chuyến trước, đến lúc đó thằng ba nhà chị sinh con, em và chị sẽ cùng làm những chuyện này.”
“Là người nhà cả, khách sáo làm gì! Lãng Lãng nhà em đúng là lợi hại, không phải cách đây không lâu mới mở cửa hàng ở Thượng Hải sao? Không ngờ bây giờ đã sinh con rồi, hơn nữa lại là sinh ba, thật là lợi hại! Em và Tần Viễn có thế bớt nhọc lòng, bây giờ phải thúc giục người trẻ tuổi kết hôn, em xem thằng ba nhà chị đi, đến khi ba mươi tuổi mới kết hôn.."
Bà Tân và Tân Mai lại nói thêm một lúc.
Sau khi cúp điện thoại, ông Tần nói ra: “Tôi có người quen ở sở cảnh sát và trung tâm an sinh xã hội, ngày mai nói mấy người Lãng Lãng đến trung tâm xét nghiệm ADN trước. Sau khi lấy được báo cáo kết quả thì đến khu hành chính làm hộ khấu và thẻ an sinh xã hội luôn, có thể giải quyết xong trong ngày mai.”
Bà Tân gật đầu, chẳng qua cũng có lo lắng một chút. Dù sao bốn năm giờ chiều mới có kết quả, nhân viên công chức tan làm cũng là lúc sáu giờ chiều.
Bà Tân nói với ông Tần, ông Tân nói ra: “Không sao, người quen dễ làm việc hơn, tan làm muộn một chút cũng không sao”
“Ừm” Bà Tân gật đầu, địa phương nhỏ cũng có chỗ tốt, rất nhiều chuyện có thể sắp xếp.
Ông bà Tân thương lượng xong thì gọi cho Tần Lãng nói chuyện này.
Tần Lãng nói có thể, Tô Thi Hàm đã gọi cho dì Vương, biết dì Vương ở nhà. Tô Thi Hàm nói dì Vương đến nhà lấy giấy khai sinh của ba đứa nhỏ, chuyển phát nhanh nhất đến cho bọn họ.
Một lát sau, Tô Thi Hàm nhận được tin nhắn của dì Vương, là hóa đơn chuyển phát nhanh bên trên có viết tên và số điện thoại của Tô Thi Hàm. Tô Thi Hàm có thể thông qua mã bưu kiện để kiểm tra tình hình. vận chuyển trên điện thoại di động.
Dì Vương nói trước mười giờ trưa ngày mai có thể đến Thành phố Thiệu.
Tần Lãng nói ra: “Có thể, vậy ngày mai chúng ta đưa các con đi làm hộ khẩu và thẻ an sinh xã hôi."
“Ừm!" Chuyện này đã có cách giải quyết, Tô Thi Hàm hiểu ý cười, sau đó chơi đùa với Vũ Đồng: "Vũ Đồng, ngày mai cha mẹ đưa các con đi làm hộ khẩu nha, còn có thẻ an sinh xã hội. Khi nào anh em các con có thể ngồi được thì cha mẹ lại đưa các con đi làm thẻ căn cước, vậy thì các con sẽ là người có thân phận rồi
Hôm nay trạng thái của ba đứa bé cũng không tệ, không khóc nháo, thời gian nghỉ ngơi ít hơn hôm qua.
Mười một giờ trưa bọn họ đang ở trong khu nghỉ ngơi, Tân Lãng gọi cho bà Tân nói một giờ chiều sẽ về đến nhà.
Hắn vốn nghĩ phải lái xe năm tiếng, hôm nay trạng thái ba đứa bé cũng không tệ, lái xe bốn tiếng là có thể đến nhà.
Bởi vì lúc này cách nhà hẳn chỉ có bảy mươi cây số, nếu mười hai giờ xuất phát thì một giờ chiều có thể đến nhà.
Bà Tần cười ha ha nói: "Được được được, mẹ làm xong món chính rồi, chỉ có món rau xanh chưa nấu, nhưng đã rửa sạch. Chờ các con về nhà, mẹ xào rau nữa là có thể ăn cơm.”
Bà Tân nhìn đồ ăn được giữ ấm trên bàn, tràn đây mong chờ,
Bà làm những món ăn Tô Thi Hàm thích theo lời Tân Lãng, còn hỏi hàng xóm người quen xem người Quảng Châu thích ăn gì, sau đó nấu một bàn ăn này.
Có mười hai món ăn.