Ban ngày là thời gian triển lãm, từ sáng sớm trung tâm triển lãm đã rất náo nhiệt, các tác phẩm điêu khắc từ khắp nơi trên thế giới được đặt trên bục triển lãm để mọi người xem và mua sắm.
Buổi sáng, Tô Thi Hàm cho các bé cưng ăn ở khách sạn, sau đó mặc quần áo mới cho chúng. Tiếp đó cùng Tân Lãng dẫn theo hai dì bảo mẫu và ba bé con đi đến trung tâm triển lãm.
Dù mới bắt đầu không lâu nhưng trong phòng triển lãm đã có rất nhiều người. Hôm nay chủ yếu trưng bày tác phẩm điêu khắc đã hoàn thành, ngày. mai mới là triển lãm gỗ, thế nên hôm nay Tân Lãng và Tô Thi Hàm chỉ đi dạo một vòng, không có ý định mua bất cứ thứ gì.
Tần Lãng lăn này đến với mục đích rất rõ ràng, hắn muốn mua một khối gỗ thật tốt để điêu khắc một tác phẩm lớn, để trang trí cho ngôi nhà mới của mình.
Tần Lãng thậm chí không suy nghĩ đến việc mua các thành phẩm ở đây, bởi vì chính hẳn cũng là một thợ điêu khắc bậc thầy, hoàn toàn không cần thiết mua tác phẩm của người khác để trang trí trong ngôi nhà của mình
Vì vậy hôm nay bọn họ đi dạo với tâm lý rất nhẹ nhàng và thoải mái. Tân Lãng nghĩ kỹ rồi, buổi sáng đưa vợ con đi dạo một vòng triển lãm, sau đó ăn trưa rồi nghỉ ngơi một chút, đến buổi chiều sẽ đi thành phố điện ảnh chơi.
Lần này hắn đến đây vốn là để đưa vợ con đi du lịch cho khuây khoả, chứ không dành hết thời gian và sức lực cho Hội chợ Triển lãm Điêu khắc này.
Không lâu sau khi Tân Lãng và gia đình bước vào, Lưu Thiên Dật và Triệu Lộ Lộ cũng đi vào cùng với thầy giáo.
Thầy giáo nhận được 100 ngàn tệ, lúc vào cửa ông dặn dò bọn họ: "Lưu Thiên Dật! Hôm nay là triển lãm các tác phẩm điêu khắc đã hoàn thành, em có thể 1ìm cảm hứng trong đó nhưng đừng mua loạn bất cứ thứ gì. Trình độ điêu khắc khác nhau, em vẫn là một sinh viên, cũng không hiểu biết nhiều đừng để bị lừa đấy."
Lưu Thiên Dật gật đầu, vui vẻ đưa Triệu Lộ Lộ đi dạo.
Dọc đường đi Triệu Lộ Lộ có chút lơ đễnh, phòng trưng bày có quá nhiều người, cô ta vẫn đang cố gắng tìm bóng dáng của Tân Lãng.
ăn Lãng và Tô Thi Hàm đều rất ưa nhìn, hơn nữa còn dẫn theo ba bé cưng nên mục tiêu rất rõ rằng, "Triệu Lộ Lộ chỉ đi vài phút đã nhìn thấy bọn họ.
Lúc này, Tân Lãng và Tô Thi Hàm đang ôm con nhỏ đứng trước một gian hàng để xem tác phẩm. Sau khi Triệu Lộ Lộ nhìn thấy bọn họ thì lập tức kéo Lưu Thiên Dật đi qua.
Trong gian hàng là một nhóm đồ thủ công nhỏ chạm khắc bằng gỗ, giống như những món hàng bán ở. trong Tam Tân Trai. Nhưng ở đây là sản xuất hàng loạt, chẳng hạn như các nhân vật trong loạt phim “Ngôi nhà đỡ thì đã có hai hoặc ba tác phẩm chạm khắc hình người nhỏ, còn có cả những bộ hoạt hình trẻ em yêu thích như “Cửu vui vẻ và sói xám” và "Heo Peppa", đều là những phim rất nổi tiếng mấy năm gần đây.
Tân Lãng nhìn thấy mấy thứ này nên mới đưa các bé cưng đến đây xem.
Trẻ con chắc hẳn đều sẽ thích loại điêu khắc hoạt hình như thế này.
Tô Thi Hàm nhìn thấy nhân vật trong bộ phim hoạt hình "Bất tử võ tôn" được điều khắc trong gian hàng, cô nhẹ giọng nói với Tần Lãng: "Tần Lãng! Em thấy ý tưởng điêu khắc một loạt các nhân vật hoạt hình thế này rất hay. Chờ đến khi em làm hoạt hình xong sẽ tìm anh làm một bộ như vậy, đến lúc đó chúng ta có thể đặt ở trong nhà đó nha!”
Tần Lãng cười nói: "Được rồi, chờ em làm xong, anh sẽ điêu khắc một bộ cho em."
Tô Thi Hàm nói: "Không cần điêu khắc miễn phí cho em đâu. Đợi em làm xong hoạt hình, công ty chắc chắn sẽ có lợi nhuận, lúc đó em sẽ bỏ tiền ra mời anh làm nha!”
Tần Lãng cười nói: "Thi Hàm! Anh là chồng của em đấy, chẳng lẽ điêu khắc cho em còn phải lấy tiền sao?"
"Tần Lãng! Dù là anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, em kiếm được tiền nên tất nhiên sẽ muốn dựa theo giá tiền công của anh mà trả rồi. Nhưng mà cũng không biết đến lúc đó anh có nâng giá lên đến mức em không trả nổi hay không đây. Nếu như vậy thì anh phải giảm giá cho em, vì em là vợ anh đấy nhé!" Tô Thi Hàm
nói một cách tỉnh nghịch.
Tân Lãng nghĩ chuyện này khá thú vị. Mặc dù tiền của hai người đều là tài sản chung của gia đình, nhưng việc vợ hẳn trả tiền để mời hẳn tự tay điêu khắc các tác phẩm hoạt hình của chính mình hình như cũng không tồi.
“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi. Mặc kệ đến. lúc đó giá tiền công của anh cao đến mức nào, thì anh đều sẽ tính giá nội bộ cho em hết”
“Được nha!"
Hai vợ chồng đang nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên có một giọng nói không mấy thân thiện xen vào.
"Cái này giá bao nhiêu vậy?"
Triệu Lộ Lộ chỉ vào bức tượng nhỏ hình "Heo Peppa' trong tay Khả Hinh hỏi.
Ông chủ của gian hàng này là một người đàn ông hơn 30 tuổi.
Ông ấy đứng ở đây đã hơn nửa tiếng đồng hồ, có rất nhiều người đến xem gian hàng của ông, nhưng đây là lần đầu tiên có người hỏi giá, ông chủ lập tức hào hứng nói: "Cô gái cô thích bức tượng "Heo Peppa" này sao!
Triệu Lộ Lộ không quan tâm đó là thứ gì, cô ta vừa nhìn thấy Khả Hinh cầm nó đã cảm thấy Tần Lãng nhất định sẽ muốn mua, thế nên mới nhảy lên trước chặn ngang.
"Đúng vậy, chính là con heo nhỏ này. Tôi muốn mua nó!" Triệu Lộ Lộ vừa nói vừa nhìn Tân Lãng khiêu khích.
Tần Lãng căn bản không thèm quan tâm đến cô ta, cúi đầu đùa với Khả Hinh ở trong ngực.
Thấy anh ta phớt lờ mình như vậy, Triệu Lộ Lộ tức giận cau mày nói: "Ông chủ! Tôi nói tôi muốn mua cái này, không cần thiết cho người khác xem nữa, trực tiếp gói lại cho tôi đi!"
Ông chủ nghe vậy rất mừng, vội vàng đi đến quầy lấy ra một chiếc hộp lớn, trong đó có 24 bức tượng chạm khắc động vật nhỏ trong “Heo Peppa”. Một bộ này tổng cộng có 26 bức, heo Peppa và heo George đang ở trong tay Khả Hinh và Vũ Đồng.
"Được rồi! Thưa cô, tất cả các tác phẩm của bộ hoạt hình 'Heo Peppa' đều ở đây, còn có cả 2 bức ở trong tay hai em bé kia nữa, tổng cộng là 268 ngàn 800 tệ”
Hả? 268 ngàn 800 tệ? Đắt như vậy ư!
Cô ta chỉ muốn mua hai con heo nhỏ mà mấy đứa con của Tân Lãng đang cầm trên tay thôi mà!
Triệu Lộ Lộ có chút hoảng hốt, nhưng lời đã nói ra rồi cũng không dễ dàng rút lại được. Nếu nói không mua nữa thì chẳng phải cô ta sẽ bị Tần Lãng chế giễu sao?
Tần Lãng cũng không nghĩ đến cái giá này.
Xem ra những gì Lâm Hùng nói sáng nay đều đúng, Hội chợ Triển lãm Điêu khắc lăn này chính là một hồ nước sâu, muốn mua cái gì đều phải xem xét cẩn thận.
Giống như loại hàng tiểu thủ công mỹ nghệ này, ở Tam Tần Trai có rất nhiều. Một cái chỉ bán có mấy chục tệ, bán theo bộ còn có thể rẻ hơn nữa. Thế nhưng ông chủ điêu khắc này dùng gỗ là gỗ đào, cũng không phải là loại gỗ quý hiếm gì, vậy mà ông ta dám chào giá hơn 10 ngàn một con?!
Nghe cái giá này, Khả Hinh dường như hiểu được điều gì đó, liều mạng đem heo Peppa hướng ra ngoài vòng tay của Tần Lãng, dường như không muốn nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Tô Thi Hàm cúi đầu cười trộm, con gái nhỏ nhà mình đúng là một cô bé tham lam, vừa nghe thấy nó đắt như thế đã lập tức không . Thử thách tìm trang gốc, géc gô — TRUM TRU𝑌ỆN.Vn —
thích nữa.
Tân Lãng cầm lấy heo Peppa của Khả Hinh đưa cho ông chủ, trên tay Vũ Đồng còn có một bức tượng heo George, cô nhóc đang chơi rất hăng say, không hề có ý định muốn trả lại.
Triệu Lộ Lộ đâm lao phải theo lao, trong lòng vốn đang khó chịu, lập tức nói với Tô Thi Hàm đang bế Vũ Đồng trong tay: "Cái này là một bộ của tôi, mau đưa đồ trong tay bé ra đây."
Tô Thi Hàm ngay từ đầu đã không muốn mua, ở nhà họ có rất nhiều món đồ chơi nhỏ như vậy rồi. Hơn nữa đồ do Tân Lãng tự tay điêu khắc còn tốt hơn thế này nhiều, thế nhưng giọng điệu của Triệu Lộ Lộ vẫ khiến người ta có chút khó chịu.
Tô Thi Hàm nhìn Vũ Đồng và nói: "Vũ Đồng! Chúng ta không mua cái này, nhà chúng ta cũng có rồi mà, đúng không?"
Vũ Đồng đang chơi say mê nên không để ý lời của mẹ tiếp tục cúi đầu chơi đồ chơi. Ông chủ ở đẳng kia chỉ muốn thật nhanh bán được đơn hàng này, lập tức nói: "Thưa cô! Nếu cô muốn thì tôi sẽ đi lấy hoá đơn, chúng ta có thể lập tức thanh toán”
Thật ra Triệu Lộ Lộ không muốn mua món đồ này, cô ta chỉ muốn giành lấy đồ chơi trong tay của Vũ Đồng thôi, tốt nhất là khiến cho bọn trẻ khóc lớn, có như vậy thì Tân Lãng và Tô Thi Hàm mới có thể không vui!