Nhất là khi Tân Lãng làm động tác sửa sang lại cúc áo sơ mi, Tô Thi Hàm cảm giác cái cảm của mình đều sắp rơi xuống đất.
Cô đã sớm biết Tân Lãng rất đẹp trai, nhưng mà không nghĩ tới sau khi mặc vest. Tần Lãng lại đẹp trai đến mức cô không thể tìm được từ để hình dung.
"Ê a ê a” Vẫn là con gái của cô ở trong ngực vui vẻ kêu lên, Tô Thi Hàm lúc này mới tỉnh táo trở lại.
Không hiểu sao, cô lập tức lộ vẻ nữ tổng tài bá đạo nói: "Tần Lãng! Bộ vest này mua ở cửa hàng Taobao nào thế? Mua thêm một trăm bộ nữa đi!"
Tần Lãng bị dáng vẻ đáng yêu này của cô vợ nhà mình chọc cười, hẳn đi qua nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhẳn của cô, nói: "Tô Thi Hàm! Em xác định muốn mua cho chồng em một trăm bộ vest như vậy nữa sao? Kiểu dáng khác nhau trong ba tháng, mỗi ngày đều phải mặc một bộ ư?”
Não Tô Thi Hàm dần đần hạ nhiệt độ xuống, sau đó vừa nghĩ đến Tăn Lãng mặc vest đẹp như vậy đi học. Đi đến thư viện đọc sách, đi siêu thị mua thức ăn, sau đó một đám nữ sinh đều nhìn về phía anh như hoa si.
Cô lập tức lắc đầu nhỏ như trống bởi, lập tức hồn trở về vị trí, nói: "Em cảm thấy bộ này rất tốt, bình thường anh mặc quần áo bình thường cũng đã rất đẹp trai.”
"Chúng ta là sinh viên đại học, không cần mỗi ngày đều phải mặc vest, loại trang phục trang trọng thế này ngày thường không nên mặc hằng ngày.”
Tần Lãng cười hỏi: "Em ghen tị sao?”
“Đến lúc đó nhà chúng ta có thể không cần đi mua giấm.”
"Em, em mới không có ghen."
"Phải không? Anh cảm thấy như thể bình giấm của nhà chúng ta bị đổ, ngửi được mùi giấm chua."
"Không có." Vũ Đồng trong ngực nhìn thấy baba và mama đang nói chuyện không đế ý tới cô bé, cho nên lập tức nghiêng người nhỏ bé sang bắt lấy mặt Tân Lãng, sau đó dùng sức hôn lên mặt Tần Lãng một cái, hôn ra tiếng “Chụt'.
Sau đó có thể nhìn thấy vẻ mặt nhỏ nhãn đáng yêu của Vũ Đồng lộ vẻ thỏa mãn.
Tô Thi Hàm ngẩn người, trong lòng có chút cảm giác khó chịu.
Bỗng nhiên cô cảm thấy con gái nhà mình có. chút không đáng yêu.
A! Đây là chồng của mẹ nha!
Con hôn cái gì chứ???
Muốn hôn, cũng phải để cho mẹ hôn trước chứ?
Đầu Tô Thi Hàm nóng lên. Vậy mà cô lại ăn giấm chua với con gái, trực tiếp giữ lấy khuôn mặt Tần Lãng hôn lên mặt bên trái một cái, sau đó lại hôn lên mặt bên phải một cái.
Hôn đến thật mạnh, phát ra tiếng 'Chụt' thật lớn.
Không thể không bằng con gái được, phải không?
Con gái hôn một cái, cô lập tức hôn hai cái.
Bộ dáng ghen tuông của Tô Thi Hàm thật sự quá đáng yêu.
Đáng yêu đến mức Tân Lãng không nhịn được, lấy tay che mắt Vũ Đồng rồi cúi đầu hôn lên môi Tô Thi Hàm.
Giữ chặt gáy và eo nhỏ của cô.
Bé con bị bịt mắt cảm thấy không thoải mái, hơn nữa tò mò về những gì baba và mama đang làm, nhưng lúc này lại bị baba che mắt.
Cô bé dùng bàn tay nhỏ nắm lấy tay Tần Lãng.
Sau khi bắt không được, đành bày ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình, khóc!
"Oa oa oa!!!"
Tần Lãng vẫn chưa thỏa mãn, nhưng vẫn buông Tô Thi Hàm ra, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhẳn của cô. Sau đó buông tay che mắt Vũ Đồng ra, một tay đón Vũ Đồng, rồi ôm lấy cô bé.
Cô bé được baba ôm, lập tức ngừng khóc.
Tô Thi Hàm bất đắc đĩ nhìn về phía con gái, cô có cảm giác con gái mình có lẽ là người yêu kiếp trước của Tân Lãng, đời này lại tới đây cướp chồng với cô.
Ở thời điểm quan trọng lại khóc thành tiếng như vậy.
Cô vẫn chưa có hôn đủ mà.
Trong nhà mang theo một đứa bé còn tốt, thỉnh thoảng có thể nhờ cha mẹ giúp chăm sóc một đêm, còn có thể trải qua thế giới hai người. Nhưng trong nhà có ba đứa bé, nghĩ đến việc trải qua thế giới hai người cũng có hơi chút khó khăn.
Tô Thi Hàm không thể làm gì khác là đành phải nhịn xuống.
....
Ngày hôm sau đã là ngày 25, cách bữa tiệc đính hôn chỉ có một ngày. Thân thích bên nhà Tô Thi Hàm cùng với Lâm Tiêu, còn có những người bạn bè ở xa của ông bà Tân cũng lần lượt chạy tới.
Bà Tân đã sớm đặt phòng cho mọi người ở Windham.
Bởi vì phải tổ chức tiệc vui liên tục hai ngày trong nhà, cho dù là công việc kiếm được tiền. Bà Tần cũng đành tạm đóng cửa hàng chuyển phát nhanh cùng với dịch vụ mua chung ở trên mạng. Tạm dừng trong ba ngày 25, 26, 27 ngày 28 sẽ mở cửa lại làm việc.
Bởi vì bà Tần ở trong nhóm nói muốn làm tiệc mừng, các hàng xóm cũng nghe nói con trai bà Tần lăn này nghỉ hè trở về không chỉ mang về bạn gái, mà còn mang về ba cục cưng nữa.
Hơn nữa, Tần Lãng còn kiếm được tất nhiều tiền ở Thượng Hải, trong ngành điêu khắc cũng có uy tín. Không chỉ điêu khắc tác phẩm được lên đài CCTV, hơn
nữa còn có người mua từ nơi xa lặn lội đến thành phố Thiệu. Họ còn mang theo quà cáp đến gặp Tần Lãng, mời Tần Lãng hỗ trợ làm một tác phẩm điêu khắc gỗ, còn ra giá 20 triệu!
Hơn nữa, đã đặt cọc 2 triệu!
Cộng thêm việc bà Tăn đổi tủ đông cũ ở trong nhà thành tủ mát 3 cửa trưng bày.
Hai ngày nay mọi người đến nhà bà Tăn để lấy đồ ăn, so sánh với lúc trước rõ ràng đồ ăn tươi mới hơn nhiều. Cho nên mọi người đều thông cảm cho việc bà Tần đóng cửa ba ngày, tiếp đó bọn họ đều chúc mừng bà Tần.
Sau khi Lâm Tiêu đến thì lôi kéo Tô Thi Hàm cùng nói chuyện.
"Mình nghe cha mình nói, Tần Lãng nhà cậu vừa nhận một đơn hàng rất lớn sao? 20 triệu? Chuyện này thật hay giá? Cậu thậm chí còn không nói với mình”
Tô Thi Hàm nhìn Tân Lãng đang đón tiếp bạn của ông Tần là Trương Bình, cô khẽ nhướng lông mày vui vẻ gật đầu nói: “Ừm! không nói với cậu là bởi vì còn chưa có giao hàng.”
“Giao hàng mới tính là thành công.”
Lâm Tiêu đánh một cái lên cánh tay Tô Thi Hàm: "Ui là trời! Tăn Lãng nhà cậu quá lợi hại! Chuyện này vậy mà thật, mình còn tưởng cha mình khoác lác ấy chứ.”
"Đơn hàng 20 triệu! Nếu đơn hàng này giao xong, vậy thì các cậu có thể ở Thượng Hải mua một căn nhà tốt hơn rồi”
"Nhà các cậu có ba đứa bé, vậy thì mua một căn nhà ở gần trường học. Sau này vấn đề đi học của các bé cưng cũng không cần phải lo lẳng, xem như đã thắng ở vạch xuất phát rồi."
"Mình nói cho cậu biết! Gần đây minh nghe được một tin đồn, người ta nói Thượng Hải sẽ tiến hành cải cách để thu hút nhân tài định cư lại. Đến lúc đó chính sách sẽ kế hợp với Đại học Thượng Hải, sinh viên sau khi tốt nghiệp đại học Thượng Hải có thể ở lại Thượng Hại để định cư.”
Tô Thi Hàm gật gật đầu: "Mình cũng thấy trên mạng nói như vậy, tuy nhiên nếu không có thì cũng không sao. Đợi đến lúc mình tốt nghiệp, điểm tích lũy cũng đủ cho mình định cư, chỉ có đều nhà ở khu nhà ở găn trường học quá mắc, ở đó hơn 100 ngàn 1 mét vuông. Nhà mình có đến ba đứa nhỏ, nếu như mua nhà thì mình nghĩ phải mua một căn cho phù hợp, vậy thì ít nhất nhà đó cũng cần phải rộng 300 mét vuông.”
“Không đủ tiền..."
Lâm Tiêu lại vỗ vai Tô Thi Hàm một chút rồi nâng cảm về phía Tân Lãng, cười nói: Nhà cậu có máy in tiền, cậu còn lo lắng cái gì? Thời gian đến khi hai cậu tốt nghiệp vẫn còn hai năm mà.”
“Trong hai năm đó, hoàn toàn đủ cho Tần Lãng nhà cậu kiếm thêm mấy cái 20 triệu nữa!”
"Nói đến chuyện này, mình cũng cảm thấy rất thần kỳ! Nhớ lại ba tháng trước, khi đó hai đứa mình còn phải bớt ăn bớt mặc, lo lắng cho các bé cưng sau khi sinh không có sữa bột để ăn. Nhưng kể từ khi Tần Lãng cùng cậu ở cùng nhau, những chuyện này hoàn toàn không còn là vấn đẽ. Cuộc sống của gia đình nhỏ các cậu càng ngày càng tốt hơn, nhìn thấy vậy mình đều hâm mô quá đi”