Mục lục
Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không có gì!

Trần San San cười cười, nhìn qua sắc mặt Điềm Tâm mới vội hỏi:

- Điềm Tâm, sắc mặt cậu không tốt lắm, có phải ngã bệnh rồi không?

Điềm Tâm hơi ngây người, biện đại một lý do:

- Ừ, có thể đêm biểu diễn bị nhiễm lạnh, không có chuyện gì đâu, hai ngày nữa thì khỏe thôi.

- À. Anh tớ cũng vậy đấy, hôm đó về nhà không biết chuyện gì xảy ra mà nhốt mình trong nhà cả hai ngày, ba mẹ tớ giới thiệu đối tượng hẹn hò anh ấy cũng không buồn đến, vì vậy mà lần xem mắt này thất bại.

Trần San San thở dài một hơi, vỗ vai Điềm Tâm:

- Cậu nhớ chăm sóc bản thân cho tốt.

- Ừ.

Điềm Tâm rối rắm gật đầu, đôi mắt trong veo nhìn Trần San San, trong lòng khẽ động, anh lại ngã bệnh sao?

- Được rồi, tớ về đây.

Trần San San vẫy tay với Điềm Tâm rồi quay về lớp, vừa đi vừa nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Thật không biết anh ấy ốm kiểu gì, rõ ràng có số điện thoại Điềm Tâm, còn nhờ mình đưa hộ tờ giấy, thời đại nào rồi?

Điềm Tâm sững sờ tại chỗ, cúi đầu nhìn lại dãy số trong tờ giấy, rồi ngẩng đầu nhìn bóng Trần San San đang xa dần nửa ngày cũng không có phản ứng. Thẩm Tâm đeo túi xách đi tới chỗ Điềm Tâm, vỗ vai cô một cái:

- Đứng ngốc ở đây làm gì? Mau dọn sách vở đi.

- Ờ...

Điềm Tâm phục hồi tinh thần lại, nắm tờ giấy trong tay rồi lặng lẽ quay về chỗ ngồi thu dọn sách vở. Sau khi về đến nhà, Điềm Tâm không chờ được bật máy tính lên, nhập mã tìm kiếm QQ mà lúc nãy Trần San San đưa cho, rất nhanh chóng hiện lên tên Diệc Nhiên, cô lại ngẩn người hồi lâu. Có nên kết bạn hay không...

Điềm Tâm có chút chán nản, hôm trước còn lớn tiếng với Trần Diệc Nhiên, nói cô chán ghét anh, giờ lại lại muốn chủ động kết bạn, đây gọi là cái gì? Còn nữa, vì sao anh ấy không gọi điện hay gửi tin nhắn cho cô để gửi ảnh, hết lần này tới lần khác đều là Trần San San đến nói?

Thật sự là không hiểu nổi...

Điềm Tâm căm phẫn, nhìn chằm chằm vào cái tên trên màn hình hơn nửa ngày, cuối cùng vẫn cắn răng bấm vào " thêm bạn bè "

Chỉ là vừa có hai giây sau bên kia đã chấp nhận. Anh ấy... đang chờ cô kết bạn sao? Điềm Tâm do dự một chút, ấn vào khung chat:

- Anh Nhiên, San San nói anh muốn gửi ảnh cho em?

- Ừ.

-...

- Em chờ một lát

- Ừm...

Điềm Tâm thấy trên màn hình gửi tới lời xác nhận, cô ấn vào đó.

Xem ra ảnh chụp khá nhiều, vì vậy mà dung lượng của dữ liệu gửi qua rất lớn, trong lúc chờ đợi chuyển hết số ảnh đó, Điềm Tâm suy nghĩ một chút nhịn không được, lại hỏi:

- San San nói anh ngã bệnh, thật à?

Nửa ngày sau, bên kia mới nhắn tới một chữ:

- Ừ...

Điềm Tâm nhìn trên màn hình chỉ có duy nhất một chữ, chợt nghĩ không biết nói gì tiếp theo. Một lát sau, trên màn hình nhảy ra một câu:

- Không có cơm ăn, thuốc cũng không.

Không hiểu sao vừa thấy câu nói kia trong đầu Điềm Tâm liên tưởng đến bộ dạng Trần Diệc Nhiên cau mày đáng thương, nói như vậy coi như là đang làm nũng sao?

- Nếu không phiền, em qua xem thử...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK