“Về phần chuyện béo phì.....” Thư ký Cao vờ như không thấy sự kinh ngạc trong mắt những người khác, đảo mắt qua đám người: “Mấy ngày nay không thấy nhị thiếu, không rõ tình hình cụ thể lắm. Quản lý dáng người là chuyện hàng ngày của nghệ sĩ, chắc chắn Lưu tiên sinh chắc chắn sẽ đốc xúc ngài ấy.”
Hai đoạn này xem như làm không khí nổ tung.
Lưu tiên sinh mà thư ký Cao nhắc đến chính là người đại diện của Thẩm Tử Sâm, ngày thường rất giỏi đối phó với giới truyền thông, trả lời gì cũng cẩn thận, nhưng điều lạ là Thẩm Tử Sâm có scandal lớn như vậy vẫn chưa thấy anh ta lộ diện, ngược lại thư ký của Thẩm Khiêm mới là người tiếp nhận phỏng vấn.
Hơn nữa những lời thư ký Cao nói tuy đều là lời nói thật nhưng cách nói trực tiếp thật thà như vậy lại khiến Thẩm Tử Sâm có nhiều bất lợi. Anh ta làm việc dưới trướng Thẩm Khiêm, nếu không có cấp trên mớm lời, thư ký Cao chắc chắn không dám tỏ thái độ như vậy.
—– Vậy nhưng, không phải Thẩm Khiêm rất yêu thương em trai sao? Hiện tại tình hình là cãi nhau hay thế nào?
Chẳng nhẽ tiếp sau Giang gia cãi nhau trở mặt thì anh em nhà họ Thẩm cũng bắt đầu chơi trò phản bội giành gia sản?
Không đúng lắm, dù mẹ Giang Duy là vợ hai, nhưng rõ ràng trên người cậu ta có dòng máu nhà họ Giang, bảo cậu ta tranh gia sản cũng coi như là được, nhưng Thẩm Tử Sâm thì tính là cái gì? Mọi người ai chẳng biết cậu ta là con nuôi, hào quang rực rỡ nhiều năm như vậy đều vì được cha anh yêu chiều, một khi mất đi sự ủng hộ của hai cha con Thẩm Hân cùng Thẩm Khiêm, cậu ta chẳng là gì cả.
Trong lòng các phóng viên có đủ loại câu hỏi, giơ microphone hỏi thêm nhiều vấn đề nhưng thư ký Cao chỉ trả lời qua loa. Đề cập đến Giang Chước, trừ một câu ‘Làm Giang thiếu thêm phiền đúng là thật có lỗi’ thì không còn gì khác.
Anh ta đã được Thẩm Khiêm dặn dò, chuyện nên lộ cho phía truyền thông đã lộ, trong sự vây quanh của phóng viên, chỉ muốn nhanh chóng xách Thẩm Tử Sâm về cho xong việc. Trước mặt nhiều người ồn ào như vậy, thân là người phát ngôn của Thẩm Khiêm, bản thân còn phải mỉm cười giả lả không được ngừng, phiền toái!
Thư ký Cao che giấu nôn nóng trong lòng, nhìn hướng cửa, sao Thẩm Tử Sâm còn không ra? Không thể nào béo đến nỗi không thể gặp người khác chứ!
Anh ta cũng không rõ tình anh em vốn đang rất tốt giữa Thẩm Khiêm và Thẩm Tử Sâm có vấn đề gì, sao thái độ của Thẩm Khiêm bỗng nhiên thay đổi, đồng thời cũng không nghĩ đến việc hỏi nhiều.
Nhưng ít nhất thư ký Cao biết, từ khi anh ta làm việc cho Thẩm gia đã thấy Thẩm Tử Sâm là đại diện tiêu biểu của hội những người ăn bao nhiêu cũng không béo. Những người có thể chất như vậy không phải không có, nhưng đa số đều có sức khỏe yếu ớt nên mới không hấp thu được dinh dưỡng, những người đó gầy thì gây nhưng khí sắc không quá tốt. Thế nhưng Thẩm Tử Sâm tuy không béo lên nhưng ngày nào cũng mặt mày sáng láng thần thái hứng khởi, hơn nữa sự nghiệp thuận chiều mát mái, còn có gia thế tốt, đúng là kẻ chiến thắng bẩm sinh.
Thư ký Cao không tin chỉ trong mấy ngày cậu ta béo được lên bao nhiêu, có khi mấy tấm ảnh đó chỉ là do cánh truyền thông photoshop ra, chẳng qua Thẩm Khiêm không ém tin tức cho cậu ta nên mới gây xôn xao thôi. Cho nên anh ta cảm thấy rất mất kiên nhẫn với hành động rề rà của Thẩm Tử Sâm.
Đến lúc nào rồi còn bày vẻ thiếu gia. Cậu ta mà xứng à?
Đương nhiên, suy nghĩ của thư ký Cao hoàn toàn lệch đường ray, lúc này Thẩm Tử Sâm đúng là đang trốn trong phòng không dám chui ra vì sự mập mạp của mình.
Lúc nhóm Nhạc Đình Phi vui sướng dọn đồ chuẩn bị đi về, Thẩm Tử Sâm đã thăm dò vài lần xem phía dưới có phóng viên không. Cậu ta còn âm thầm gọi điện cho người quản lý phái người đến đón mình, thế nhưng bên kia nhận điện thoại xong đáp một câu ‘Giám đốc Thẩm gọi tôi qua, tôi còn có việc’ rồi tắt.
Thẩm Tử Sâm thật ra không phải quên chuyện Thẩm Khiêm và Giang Chước từng có một cuộc nói chuyện, nhưng cậu ta vẫn nghĩ anh trai sẽ không thể vì mấy câu nói của Giang Chước mà thay đổi cái nhìn về mình, chuyện Thẩm Khiêm mặc kệ, thậm chí trả thù cậu ta hoàn toàn vượt qua phạm trù tưởng tượng của Thẩm Tử Sâm —— chỉ riêng thân thể mập mạp này đã đủ phiền toái rồi.
Cho nên cậu ta cũng không nhận ra sự lãnh đạm bất thường của quản lý, dù sao ai tới đón thì đón, chỉ cần đừng để cậu ta bị truyền thông hoặc fan chụp được là được.
Nhưng Thẩm Tử Sâm thật không ngờ, anh trai không những không đến mà còn phái tên ngu xuẩn như thư ký Cao đến. Gióng chống khua chiêng mà đến như vậy thì cậu ta lén trốn đi kiểu gì!
Đây là Thẩm Tử Sâm còn chưa nghe được những lời của thư ký Cao nói với phóng viên, nếu không chắc phải tức chết. Cậu ta thấy bên này không ổn, mang theo hi vọng mong manh bật rồi lại tắt điện thoại, hy vọng xuất hiện ký hiệu quen thuộc kia.
Màn hình sáng lên, vừa hiện lên, Thẩm Tử Sâm lập tức trợn mắt mà nhìn.
—- APP trực tiếp đa thế giới của cậu ta, đã trở lại!
Thẩm Tử Sâm thực sự vui mừng khôn xiết, lệ nóng quanh doanh tròng, nhanh chóng ấn vào ký hiệu để mở, vội vã hỏi dịch vụ chăm sóc khách hàng: “Hệ thống có trục trặc sao? Vì sao mấy ngày nay APP trong điện thoại của tôi tự động bị gỡ? Các người có biết mấy ngày nay tôi cần các người thế nào không!”
[ Sau khi kiểm tra và đo lường, giá trị nhan sắc của chủ kênh thấp hơn trung bình, bị người xem trách móc, mất đi tư cách live stream chủ đề ‘Nhan sắc tuyệt trần’. APP mắt đầu phân tích rồi một lần nữa trói định. ]
Thẩm Tử Sâm: ”..... “
Được gọi là ‘Tiêu chuẩn cái đẹp’, ‘Tuyệt thế mĩ nam’ nhiều như vậy, tuy đã biết mình như thế nào trong gương, nhưng nghe trung tâm khách hàng trả lời như vậy, cậu ta vẫn cảm thấy ngực như bị dao đâm.
Thẩm Tử Sâm mờ mịt sửng sốt hơn nửa ngày. Chuyện lúc trước trôi vèo vèo qua đầu cậu ta, thật sự làm người ta không hiểu nổi, chỉ là tham gia một chương trình thực tế thôi, sao có thể ra nông nỗi này.
Thẩm Tử Sâm không muốn nhớ về gương mặt không có điểm nhan sắc của mình, đờ đẫn hỏi: “Vậy anh trở lại làm gì? Cười nhạo tôi?”
[ Dựa vào đo lường tố chất của chủ kênh, nội trung trước hết là ‘Nhật ký phản công của kẻ thất bại’, mời chủ kênh lấy chủ đề chính là ‘Trai xấu phản công’, cố gắng nỗ lực, trở lại đỉnh cao cuộc đời. ]
Được lắm, vốn cậu ta đang bày ra cuộc sống của kẻ chiến thắng trong cuộc sống, sau một đêm liền trở thành kẻ thất bại đi phản công..... phản công cái mẹ nó chứ, vớ va vớ vẩn.
Thẩm Tử Sâm: “Bây giờ tôi phải làm gì?”
[ Nhiệm vụ live stream thứ 1: Ứng đối câu hỏi của phóng viên, trở lại Thẩm gia. ]
Mắt thấy có thêm không ít người phía dưới, không biết tên thư ký Cao kia nói gì làm đám người này xôn xao, chỉ sợ dù trốn được khỏi đây thì chạy lên trời cũng không thoát, Thẩm Tử Sâm bất đắc dĩ, cất điện thoại, đứng trước gương bận rộn một hồi mới miễn cưỡng ra khỏi cửa.
Cậu ta thấy thư ký Cao vẫn còn bị phóng viên chú ý liền đi đến từ cửa sau, đeo khẩu trang lặng lẽ đến chiếc xe bên cạnh tòa nhà, gõ cửa kính xe.
Tài xế Thẩm gia khiếp sợ nhìn Thẩm Tử Sâm, cậu ta tháo khẩu trang, nhỏ giọng: “Bây giờ ông bảo thư ký Cao đến tôi đến đây rồi, chúng ta đi nhanh.... “
Câu ‘Cẩn thận đừng để người khác thấy’ còn chưa kịp nói, tài xế lập tức mở cửa, cao giọng hô: “Thư ký Cao, nhị thiếu đi ra rồi! Ở đây!”
Thẩm Tử Sâm: ”.....”
Chỉ mấy ngày không gặp, tại sao người làm trong nhà đều trở nên ngu ngốc như vậy!
Lái xe vừa hét lên, thư ký Cao nhìn qua, các phòng viên cũng nhìn qua.
Bọn họ có nhiều người, lúc này đều là lần đầu trực tiếp nhìn thấy Thẩm Tử Sâm, ánh mắt sáng lên, đều chạy tới:
“Thẩm Tử Sâm, xin hỏi anh có ý kiến gì về chuyện fan anh liên tục nhục mạ khách mời khác không?”
“Không định tự mình giải thích sao?”
“Vì sao rõ ràng anh được Giang Chước giúp đỡ trong quá trình quay chụp mà còn cố ý điều hướng đại chúng, còn khiến mọi người đoán anh bị cô lập?”
“Phó chủ tịch Tưởng Khản của Công ty giải trí Tinh Quang dưới trướng Vân thị nói anh miệng toàn nói ra lời dối trá, nhân phầm vụng về, xin hỏi anh có điều gì muốn nói với anh ấy không?”
Có người chen không đến, lấy hết sức bình sinh hét lên: “Thẩm Tử Sâm —– xin hỏi việc anh phát phì có liên quan đến áp lực dư luận gần đây không —–“
Trán Thẩm Tử Sâm đổ mồ hôi, đầu óc nhanh chóng tư duy, nghĩ muốn hoàn thành nhiệm vụ APP đưa ra. Tuy rằng chủ đề live stream bị đổi làm cậu ta rất xấu hổ, nhưng APP là con bài chưa lật hiếm hoi còn sót lại của cậu ta, phải nắm chắc lấy.
Hiện tại tất cả mọi người đều cho rằng cậu ta quen thói nói dối, nhân phẩm không tốt, có lẽ người Thẩm gia cũng nghĩ thế nên mới thất vọng với cậu ta, nên phải làm thế nào mới tìm được một lí do cho mình......
Thẩm Tử Sâm chậm rãi nói: “Chuyện này, có nội tình khác.”
Vừa nghe cậu ta mở miệng, các phóng viên lập tức yên tĩnh lại, sợ nghe thiếu câu nào, nhưng thật ra thư ký Cao lại nhíu mày. Thẩm Khiêm yêu cầu nhanh chóng kéo Thẩm Tử Sâm về, đừng để cậu ta làm gì, nhưng dù sao cậu ta vẫn là nhị thiếu gia, trước mặt nhiều người như vậy, thư ký Cao không tiến ép người trở về.
Giang Chước cùng Vân Túc Xuyên vốn định rời đi, nhìn thấy cảnh này, Giang Chước đột nhiên đoán được điều Thẩm Tử Sâm định nói, yên lặng lắng nghe.
Thẩm Tử Sâm hít một hơi: “Là thế này, thật ra..... người vợ hiện tại của ba tôi, dì Lâm, chính là Lâm Quỳnh, mẹ ruột của Giang Chước.”
“!!!”
Cậu ta đột nhiên phun ra drama nhà giàu như vậy, giới truyền thông đều bị chấn kinh, tiếng lách tách lập tức vang lên, cùng theo đó là những tiếng ‘gì cơ’, ‘thật sao’ cùng tiếng hít khí lạnh. Giang Chước khoanh tay, ở xa xa nhìn Thẩm Tử Sâm, cười lạnh.
Thẩm Tử Sâm xúc động nói: “Ba mẹ tôi mất sớm, từ lúc có ký ức, dì Lâm là người đóng vai trò mẹ của tôi. Tôi rất lưu luyến tình mẹ từ bà, nên cũng rất sợ mất đi. Khi gặp được Giang Chước, tôi rất do dì Lâm có thể vì cậu ấy mà rời khỏi Thẩm gia nên nhất thời váng não, làm ra chuyện không đúng. Tôi muốn giải thích như vậy..... “
Cậu ta là một kẻ giỏi diễn trò, lúc này nói chuyện chậm rãi, biểu cảm phong phú, nói như thật, đến Giang Chước và Vân Túc Xuyên cũng thấy cảm động lây.
Vân Túc Xuyên: “Mẹ, tên này đúng là đê tiện. Cậu ta muốn làm gì?”
Giang Chước trả lời: “Muốn tẩy trắng. Anh ngẫm lại xem, người đáng thương mất cha mẹ, do muốn níu giữ tình mẹ nên mới làm chuyện sai lầm, có phải khiến người ta thích hơn thiết lập thích diễn trò gây rối không?”
Vân Túc Xuyên đảo mắt: “Em đã báo cáo công tác với tổ chuyên án đặc biệt chưa? Có thể công khai không?”
Giang Chước nở nụ cười, nhướn mày: “Anh nghĩ sao?”
Vân Túc Xuyên lập tức hiểu ý, cũng nở nụ cười, ánh mắt lần nữa tập trung lên người Thẩm Tử Sâm chứa sự rét lạnh sâu sắc.
Ở đó có người qua đường vây xem, cũng có cánh truyền thông, lời Thẩm Tử Sâm vừa nói ra đã được đủ loại video cùng ghi âm truyền đi.
Thật ra đúng như lời Giang Chước, hiện Thẩm Tử Sâm không còn gì kiêng dè vì danh dự cậu ta đã hạ tới đáy, dù sao có toang nữa cũng không thể đến nỗi nào, có thể tùy ý ra chiêu.
Nghe xong cậu ta giải thích, tuy vẫn nhiều tiếng mắng mỏ, nhóm dân mạng đều hô ‘diễn trò’, ‘kinh tởm’, nhưng có không ít người nghĩ, cho dù tìm cớ, Thẩm Tử Sâm cũng không thể mù quáng đến độ bịa ra câu chuyện như vậy, cho nên nói, có độ tin cậy nhất định.
Vì thế, tin tức bùng lên, có không ít fan Thẩm Tử Sâm cùng người qua đường xông ra, kêu ‘Dân mạng quá mức hà khắc’ và tha thứ cho Thẩm Tử Sâm, tỏ vẻ, đứa nhóc thiếu tình thương từ nhỏ thật đáng thương, mọi người phải khoan dung nhiều chút vân vân.
Điện thoại trong túi áo Thẩm Tử Sâm không ngừng rung lên, mở đầu phấn khích hồi hộp này hấp dẫn khán giả vào phòng live stream của cậu ta:
[ Ôi chà, nhan sắc chủ kênh này không đẹp lắm nhỉ, nhưng có vẻ nội dung cũng hay, người thích nhan sắc như tui có hơi rối ha ha. ]
[ Đây là phòng live stream chủ đề kẻ thất bại phản công mà, hắn kết cục sẽ là anh ta gầy đi đẹp lên. ]
[ Ha ha thích nhất là xem phản công vả mặt, ngồi hóng xem. ]
[ Ui là trời, hình như tui thấy Muỗng Nhỏ trong nhóm người, anh ấy sẽ là khách mơi của live stream này sao! Vui quá đi! ]
[ Túm lấy người chị em ở lầu trên, tui cũng là fan Giang Chước đây! Muỗng Nhỏ ở đâu, chỉ tui với! ]
[ Còn có Phiêu Phiêu nữa kìa, đảng Vân Giang vui quá! ]
[ Wao, hai chủ kênh xuất hiện ở cùng một live stream, Muỗng Nhỏ chiếu gì nhỉ? ]
Khác với ngày trước, tuy thời gian live stream của Thẩm Tử Sâm lâu hơn Giang Chước nhiều, nhưng nếu bàn về độ hot thì hiện cậu ta có thúc ngựa cũng chạy không kịp, hơn nữa hình tượng cậu ta còn thay đổi hẳn, do dù là những người đã xem qua cũng không nhận ra đây từng là chủ kênh nhan sắc tuyệt trần kia, ngược lại đều bị Giang Chước ở xa xa thu hút.
Phóng viên ở hiện trường cũng nghĩ tới Giang Chước đầu tiên.
Tin tức Thẩm Tử Sâm đưa ra đương nhiên làm người ta khiếp sợ, đương sự là Giang Chước cũng ở đây, tin này hoàn toàn có thể lên trang đầu.
Vì thế các phóng viên lại chạy đến chỗ Giang Chước xin chứng thực.
Giang Chước nhìn nhóm phóng viên chen đến trước mắt, lại nhìn Thẩm Tử Sâm phía xa, nhận lấy một cái microphone.
Nếu Giang Chước không nói lời nào như lúc nãy thì các phóng viên cũng không có cách nào, nhưng lần này cậu lại nhận microphone, thật sự làm niềm vui ngoài ý muốn, không dám làm ồn nữa, chỉ sợ Giang Chước mất hứng không nói nữa.
Cái này hoàn toàn khác với thái độ hận không thể dí sát microphone vào mặt Thẩm Tử Sâm khi nãy, Thẩm Tử Sâm thấy vậy cũng tức giận, cho dù hiện tại nhan sắc cậu ta giảm xuống nhưng Thẩm gia còn đó, đám người này dám không nể mặt như vậy, đúng là phát điên rồi.
Cậu ta cũng không biết sau khi nói chuyện cùng thư ký Cao, người ngoài đều hiểu được tình cảnh của Thẩm Tử Sâm ở Thẩm gia bây giờ, sao có thể cho cậu ta vào mắt.
Giang Chước nhận microphone, dường như nhẹ nhàng hít một ơn, mỗi câu mỗi chữ đều nhấn nhá rõ ràng: “Chuyện anh ta nói là thật.”
Cậu thẳng thắn thừa nhận, ở đây không ai nói gì, Giang Chước nói tiếp: “Nhưng cũng cần tôi giải thích chuyện này. Mẹ ruột của tôi, nữ sĩ Lâm Quỳnh, mấy tháng sau khi tôi sinh ra đã ly hôn với cha tôi, đến ngày hôm nay, chúng tôi chưa từng có liên hệ gì, thậm chí chính tôi chỉ biết chuyện này mấy ngày trước. Thẩm Tử Sâm chưa từng đề cập chuyện này trước mặt tôi, cũng đừng ai coi lo lắng của anh ta là thật.”
“Còn có.” Giọng điệu của Giang Chước từ đầu đến đuôi không vấp không chậm, sắc mặt cũng bình tĩnh, không lộ ra chút biểu cảm đau buồn hay tức giận nào: “Lúc này tôi có thể trả lời vấn đề nãy mọi người hỏi, tôi và Vân Túc Xuyên đến tham gia chương trình thực tế này có mục đích để điều tra một vụ án, cũng để đảm bảo an toàn cho nhóm khách mời, vậy nên chúng tôi hiện rời khỏi tổ chương trình, giúp đỡ Thẩm Tử Sâm khi trước chính vì có chức trách trong người, không vì mục đích đặc biệt nào khác.”
Giang Chước trả lại microphone cho người phóng viên đã đơ người, lúc đi qua Thẩm Tử Sâm còn vỗ vai cậu ta, nói: “Không cần lo, tôi không tranh giành gì với anh cả.”
—– Vì dù là anh hay là bà ấy, đều không đáng để tôi tốn sức, người chuẩn bị xử lý anh đang chờ ở Thẩm gia.
Giang Chước nói xong liền cùng Vân Túc Xuyên rời đi, để lại sự ồn ã cho những người ở lại.
Không chỉ bên truyền thông mà khán giả trong phòng live stream cũng thấy cảnh này. Lúc này ngược lại, bên hò hét là bên của Thẩm Tử Sâm.
[ Ôi vãi, Muỗng Nhỏ đẹp trai quá! ]
[ Đây là lần đầu tiên tui mong chủ kênh live stream gặp xui đó! Chủ kênh này rốt cuộc là ai, dám bắt nạt Muỗng Nhỏ nhà tui, muốn chết sao! ]
[ Hình như tên là.... Thẩm Tử Sâm, tôi nhớ trước đây không lâu anh ta live stream bên kẻ chiến thắng trong cuộc sống, nhưng sao nhanh như vậy đã thành kẻ thất bại rồi a ha ha. ]
[ A a a a hóa ra Muỗng Nhỏ nhà tui cũng đang live stream sao? Xin lũi tui ngốc nghếch tui không nhận ra. Để chạy về xem! ]
[ Có ý gì? Thì ra cái ‘phản công’ của chủ kênh này là muốn phản công Giang Chước sao? Mẹ, tôi đây không xem nữa, chắc chắn anh ta không thắng được, phản công cái mẹ gì nữa! ]
[ Đi xem Muỗng Nhỏ đi, còn có thể cung cấp thông tin cho anh ấy. ]
Thẩm Tử Sâm vừa xoay chuyển chút cục diện đã bị gậy Như Ý là lời nói của Giang Chước đánh về nguyên hình.
Vừa nãy Vân Túc Xuyên hỏi Giang Chước đã báo cáo cho tổ chuyên án chưa cũng vì mục đích này, sau khi báo cáo công việc, bọn họ có thể công khai nguyên nhân tham gia chương trình này, như vậy có thể nắm được quyền chủ động trong tay.
Giang Chước làm tất cả vì có công việc, không có mấy thứ tình cảm cá nhân linh tinh, ngược lại Thẩm Tử Sâm ăn nói gì mà sợ người ta tranh thủ tình cảm, cái gì mà thiếu tình mẹ, tất cả là tự mình tưởng tượng tự mình xúc động, không có chỗ nào đáng thương cảm cả, so sánh như vậy, ai cao ai thấp thấy ngay.
Lúc trước khi Giang lão mới qua đời, chuyện tranh giành gia sản của nhà họ Giang đã ồn ào huyên náo khắp nơi, tùy tay tìm chút là được một bó thông tin, qua vụ này này lại xuất hiện lần nữa.
Đặt trải nghiệm từ nhỏ đến lớn của Giang Chước và Thẩm Tử Sâm cạnh nhau, chữ xuất hiện trong bình luận nhiều nhất chính là ‘Giang Chước thật thảm’.
Rõ ràng là con cả cháu ruột nhà giàu có tiền có quyền, thế nhưng từ nhỏ cha qua đời mẹ bỏ đi, bị mẹ kế ngược đãi rồi bất đắc dĩ sống cùng ông nội, cuối cùng đến cả Giang lão cũng qua đời, còn nháo thành drama đất tuyệt hậu rất rầm rộ.
Còn Thẩm Tử Sâm thì sao? Mới sinh ra cha mẹ đều mất, nhưng cũng nhờ vậy mà được nhà giàu nhận nuôi, thương yêu như con ruột, không chỉ Thẩm Hân và Lâm Quỷnh, mà cả vợ cũ Chu Mĩ Nga của Thẩm Hâm lúc sinh đời cũng đối xử rất tốt với cậu ta, tên Thẩm Tử Sâm này thì thiếu gì tình mẹ, cậu ta còn được tận 2 phần tình mẹ lận. Còn chưa nhắc đến anh trai Thẩm Khiêm đâu.
Vậy mà cậu ta còn đòi giả bộ đáng thương? Cậu ta còn dám há mồm ra nói ghen tị Giang Chước có mẹ ruột?
Mẹ ruột người ta còn bận làm mẹ của anh kìa! Cướp đồ của người ta còn tỏ ra điềm đạm đáng thương vậy làm gì, có biết xấu hổ không!
Lời nói của Thẩm Tử Sâm và Giang Chước, thậm chí là vẻ mặt và ngữ điệu của hai người đều bị người ta soi nghĩ. Trừ lí do thoái thác chẳng ra gì, nhan sắc của Thẩm Tử Sâm cũng bị nghiền áp rất tàn ác.
Một bên là tên mập mạp đỏ mắt tỏ ra điềm đạm đáng thương, một bên là một anh đẹp trai ung dung trần thuật sự thật, nói xem ai hơn nào?