Vân Túc Xuyên gật đầu, thuận tay kéo thắt lưng Giang Chước, để cậu đi vào bên trong, còn mình thì đi bên ngoài sát mặt đường, trong lòng suy nghĩ vụ án.
Ban đầu bọn họ nghĩ vụ án 7 năm trước của Trình Am sẽ là manh mối để phá giải vụ ‘bánh kem u linh’, nhưng tra đến đây, vụ Miêu Hàn Lượng xong rồi nhưng bên Trình Am vẫn đầy mây mù.
Thật ra nếu bây giờ dừng tay cũng được, dù sao hung thủ sát hại Trình Am vẫn đang ngồi chồm hổm trong tù. Nhưng không biết thì thôi, khi đã biết một người có thể đã bị oan uổng nhiều năm, hiện tại vẫn đang bị giam trong tù, lấy tính tình của Giang Chước, chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Như vậy chỗ có thể đột phá là.....
Vân Túc Xuyên đang nghĩ ngợi, Giang Chước bỗng hỏi: “Phiêu Phiêu, cậu nói xem một người sống lại thì có phải tương đương với việc biết được mọi thứ không?”
Vân Túc Xuyên nhìn cậu, Giang Chước nói: “Tôi đang nghĩ, vụ án chưa xong, chứng minh vẫn còn có người sống lại mà chúng ta chưa tìm ra. Cậu có nghĩ kẻ giết Trình Am cũng sống lại, như vậy kẻ đó biết tôi sẽ nhìn thấy mảnh báo về vụ án, sẽ điều tra Miêu Hàn Lượng, thậm chí biết được tôi và cậu sẽ đi qua chỗ này.... “
Vân Túc Xuyên: ”...... “
Giang Chước: “Mà lúc này, có thể kẻ đó đang ở một nơi nào đó lén nhìn chúng ta nói chuyện, vì đã biết hết tất cả chuyện này rồi.”
Sắc mặt Vân Túc Xuyên vốn nghiêm túc, nghe xong lại hơi buồn cười: “Dọa người quá đấy, cậu kể truyện mà à?”
Giang Chước thả lỏng: “Tôi cũng không muốn nói, nhưng rất có thể mà.”
Đúng lúc mặt trời lặn, bầu trời chạng vạng phủ lên những áng mây đầy trời một sắc vàng hồng, bóng của mọi vật đều bị kéo dài. Theo phong thủy, đây là thời khắc ban ngày lụi tàn, đêm tối dâng lên dữ dội, người quỷ khó lòng phân biệt, nhưng lại xinh đẹp đến tận cùng.
Vân Túc Xuyên nhét tay vào túi quần, tóc đen hơi rung động dưới cơn gió đêm, cười nói: “Nào có tà như vậy. Cậu cho là có nhiều chuyện không biết trước được nên mới thất bại sao? Sai, vì những người làm ra chuyện đó chỉ số thông minh chẳng cao siêu gì, cho dù có sống lại một lần thì đầu óc chắc gì đã khôn ra. Chính vì có được cơ hội mà đắc chí đến mức không nghĩ tới hậu quả nên cho dù có sống lại mấy đời thì cũng chỉ là một kẻ yếu ớt không đổi thay được gì.”
Giang Chước liếc nhìn hắn: “Sao tôi cảm thấy lời này của cậu có hàm ý sâu xa nhỉ?”
Vân Túc Xuyên cười không nói, một lát sau mới bảo: “Thật ra tôi cảm thấy vụ Miêu Hàn Lượng thật dễ dàng, có lẽ trong vụ này có chuyện gì đó mà đến cả Niên Tân Vũ cũng không biết —- cậu có muốn đến nhà của Trình Am năm đó xem không?”
Giang Chước lắc đầu: “Nhà trọ cũ đó đã bị phá đi, xây một tiểu thu, chỉ có thể xác định vị trí đại khái, còn muốn tìm chính xác nhà của Trình Am thì không dễ.”
Vân Túc Xuyên trầm ngâm một lát: “Tôi nghĩ cậu nên canh Niên Tân Vũ kĩ vào, tốt nhất là luôn có người bên cạnh 24/7.”
Trong lòng Giang Chước cho rằng khả năng Niên Tân Vũ giấu diếm gì đó không nhiều, nhưng lời của Vân Túc Xuyên cũng đúng, cẩn tắc vô áy náy. Cậu liền trả lời: “Được, để tôi nói với cảnh vệ bên đó canh gác kĩ càng, phòng ngừa Niên Tân Vũ có chuyện gì..... Mà cậu đang đi đâu vậy, tối này chúng ta ăn gì?”
Vân Túc Xuyên suy nghĩ: “Về nhà cũng được, hoặc đi quán cạnh trường ăn lẩu cay?”
Hai người đi bộ dọc theo ngã tư, bên cạnh là dòng xe tới lui trở về nhà, đèn đường dần sáng lên, một đàn chim hướng về chân trời hoàng hôn đằng xa, trong không khí cũng có mùi đồ ăn.
Giang Chước lập tức thấy đói bụng: “Đi!”
——
Siêu thoại của CP ‘Thải Đình song bích’ cuối cùng cũng có đồ ăn mới!
Ảnh chụp được một nick tên ‘Tiểu Chước meo meo’ đăng lên, caption là: “Gần đây hai anh yêu không công khai tương tác, không ít đồng đội đều trèo tường qua nhà khác, cảm ơn những người chị em vẫn kiên cường chống chọi đến hiện tại. Sự thật chứng minh ở chỗ chúng ta nhìn không thấy, quan hệ hai anh vẫn tốt đẹp lắm!”
Ảnh được đăng cùng chính là bức ảnh Vân Túc Xuyên và Giang Chước chụp cùng nhau ở cửa tổ chuyên án, ý cười trong mắt hắn vô cùng rõ ràng, còn Giang Chước hơi nghiêng mặt so với màn ảnh, có thể nhìn được đường nét hoàn mĩ bên cạnh, biểu cảm dễ chịu, hình ảnh vô cùng ấm áp.
Tấm ảnh còn lại là ảnh động. Có vẻ như nó được lén lút quay trong ánh chiều tà nên không thêm hiệu ứng gì đã có màu vàng nhàn nhạt, trong đó là Vân Túc Xuyên ôm thắt lưng Giang Chước, tự nhiên kéo cậu vào trong vỉa hè, một ảnh khác là hai người không biết nói chuyện gì mà đều cười rộ lên, Giang Chước hình như mất kiên nhẫn đẩy Vân Túc Xuyên một chút, hai người kề vai đi vào ngã rẽ.
Mấy tấm ảnh vừa được đăng lên, dưới bài viết đã hiện ra bình luận đầu tiên: “Đm, chủ thớt nói cho tui đây có phải sự thật không vậy? Lâu lắm rồi không thấy hai người họ, ở riêng với nhau mà ngọt ngào muốn chết a a a a a!”
Cũng có người tò mò hỏi: “Ảnh này từ đâu có vậy? Chủ thớt vô tình gặp được bọn họ sao? Hạnh phúc thật đó.”
‘Tiểu Chước meo meo’ thấy gần đây không có nhiều kẹo để ăn, còn có người ship Giang Chước với người khác, vốn lo tất cả mọi người trên siêu thoại đã đi hết, không ngờ mọi người chỉ lặn đi thôi, nhanh như vậy đã có người đáp lại, vô cùng vui vẻ giải thích:
“Chuyện là như vầy. Hai ngày nay vốn tôi được nghỉ đông, hôm nay lại đen đủi bị gọi đến công ti tăng ca, tan làm vốn đang rất chán nản, nhưng vừa ra khỏi cửa công ti đã thấy Xuyên ca và đại thiếu gia của chúng ta đi ngược đường, làm tôi kích động đến mức suýt thì kêu lên.”
“Ngọt ngào hơn còn ở phía sau cơ, hai người đi cùng nhau, Xuyên ca nhìn thoáng qua xe cộ bên ngoài, như thể sợ Muỗng Nhỏ đi ở vỉa hè cũng bị va trúng ý, còn ôm thắt lưng đẩy người ta vào trong, Muỗng Nhỏ cũng ngoan ngoãn đi theo, a a a a a ngọt ngào quá đi mất.”
“Hình thứ 2 thì tôi đứng xa, không biết họ nói gì mà vui vẻ như vậy, cảm giác hình như thương lượng tối ăn gì, chuyện này hoàn toàn vô tình gặp phải thôi, quan hệ của hai người khi ở riêng vô cùng tốt.”
Người có id ‘Hôm nay cũng tràn đầy sức sống’ cũng bình luận: “Cảm ơn chủ thớt chia sẻ nha, hôm nay tui vui quá. Ngay từ đầu khi Giang gia gặp chuyện không may Xuyên ca đến nhà ma ở, tui liền thấy quan hệ hai người thật tốt, lại còn thấy hai người đều đẹp trai, còn quen biết nhau từ nhỏ, là trúc mã trúc mã, liền nhảy thuyền không chút do dự. Tình cảm sâu sắc như vậy sao có thể bị chia rẽ được? Lại có động lực sáng tác rùi.”
Ở dưới cũng có không ít người bình luận, tất cả đều cảm ơn chủ thớt đã đăng ảnh và giảng giải về chuyện này, vốn fandom có hơi quạnh quẽ nhất thời trở nên náo nhiệt, làm cho người đăng ảnh ‘Tiểu Chước meo meo’ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, vui vẻ lướt weibo một hồi thì tắt máy đi ngủ. Thế nhưng vừa muốn tắt máy, điện thoại bỗng rung rất mạnh, ‘Tiểu Chước meo meo’ thuận tay mở ra, phát hiện là người bạn ‘Hôm nay cũng tràn đầy sức sống’ đã tag cô ở một weibo nào đó.
“A a a a a người chị em ơi xem weibo đi!”
Tiểu Chước meo meo nhìn bài đăng kia, ánh mắt lập tức liền trợn tròn —– người đăng bài là Vân Túc Xuyên.
Vân Túc Xuyên V: “Hai mươi năm quen nhau mới cười như vậy được một cái, đáng để lưu niệm.” [ hình ảnh ]
Thấy câu nói không đầu không đuôi của hắn, người ta còn chưa rõ có chuyện gì, đến khi nhìn ảnh chụp đi kèm, trái tim Tiểu Chước meo meo lập tức nổ như pháo hoa.
Có hai tấm ảnh kèm theo, bức ảnh đầu tiên rõ ràng là chụp lại một tấm ảnh cũ, trên đó là hai cậu nhóc ngồi song song, người bên trái vui vẻ phấn chân cười nhe răng với màn ảnh, nhìn rất có phong thái con trai ngốc nhà địa chủ (*), cậu nhóc bên phải ôm một con gấu bông trong tay, mặt trông có vẻ cao lãnh nhưng kết hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng cute. Hai nhóc đều rất xinh xắn đáng yêu, cũng có thể nhìn ra được sẽ trở thành những chàng trai tuấn tú trong tương lai.
(*) Con trai ngốc nhà địa chủ: Người con trai nhà giàu có nhưng ngốc nghếch ngây thơ, là một kiểu nhân vật phổ biến và hình mẫu trong văn học Trung Quốc.
Bức ảnh thứ hai thì quen thuộc hơn, nhóm fan CP Vân Giang còn có thể nhận ra bộ quần áo hai người mặc trong ảnh này giống y chang bức ảnh của ‘Tiểu Chước meo meo’, hiển nhiên được chụp cùng một ngày. Hai người trong ảnh đứng kề vai, đều mỉm cười sáng lạng nhìn màn ảnh.
Fan bình thường đều trêu chọc:
“Quả thật đáng kỉ niệm, đến bây giờ Giang thiếu ít khi cười tươi như vậy, cảm giác như sáng bừng cả thế giới.”
“Ha ha ha lúc trước Xuyên ca đáng yêu quá, y hệt đứa con ngốc nhà địa chủ, chuyện gì mà vui vẻ vậy?”
“Hồi nhỏ thì đáng yêu, lớn lên thì đẹp trai!”
“Tiểu Chước nở nụ cười kìa, có phải bị bắt cóc không? Để mama đến cứu con!”
“Chồng của tôi không ngờ lại xuất hiện trong weibo của người khác, a a a hận không thể photoshop Xuyên ca thành tôi..... “
Fan thì cười hi hi ha ha, tuy bất ngờ và vui vẻ với weibo đăng bất ngờ này nhưng tốt xấu còn có chút lí trí, nhưng với nhóm fan CP, weibo này của Vân Túc Xuyên làm các cô vui như ăn tết.
Nếu thời điểm không có lương thực có thể làm người ta chết đói thì niềm vui một khi đã đến thì chính là vô cùng mãnh liệt như vậy! Làm họ hận không thể nhảy múa khắp nơi khoe khoang.
—- Vân Túc Xuyên, được lắm, anh quả thực là bờ vai vững chắc gánh lấy CP Vân Giang, đại thần cấp cao nhất!
“Mau nhìn weibo của thái tử Vân thị kìa, ảnh là ảnh chụp chung mười năm của ảnh và Giang thiếu!”
“Quả thực nhìn như ảnh kết hôn, Giang Chước cười siêu sáng lạn.”
“Thật là xứng đôi!”
“Ui ui câu nói kia của Xuyên ca nghe cũng cưng chiều lắm, có cảm giác Phong Hỏa hí chư hầu để làm mĩ nhân cười.”
“Thật muốn biết Vân Túc Xuyên nói gì mới làm cho tiểu Chước của chúng ta phối hợp theo, nói chuyện xưa của hai anh đi mà! Chẳng lẽ là ở trên giường..... Không được, máu mũi của tui..... “
“Hỡi chị đại thần lầu trên, bút đây viết đi!”
Không chỉ siêu thoại của Thải Đình song bích mà dưới weibo của Vân Túc Xuyên cũng có không ít người bình luận trêu chọc, chuyện Vân Túc Xuyên về nước giúp Giang Chước lại được đào lên lần nữa, dù sao tình bạn 20 năm rành rành ở đó, người qua đường cũng cảm thấy quan hệ của họ thật tốt..... À thì, cả giá trị nhan sắc cũng rất xứng.
Cuối cùng, bình luận có nhiều like nhất thành công nói ra tiếng lòng của mọi người —-
“Hu hu hu đến mức này mà không ở bên nhau à? Hai người thật sự không yêu nhau sao???”
Vân Túc Xuyên nằm trên giường, lướt các bình luận. Vì địa vị và thân phận hai người không bình thường, còn không phải minh tinh nên không ai nghĩ họ bán hủ (*), có rất ít bình luận không tốt, hầu như chỉ có nhóm fan vui vẻ và kích động, rất hòa thuận.
(*) Bán hủ: chỉ việc hai ngôi sao nam cố tình tỏ ra thân thiết, gei gei để hút fan.
Giang Chước đi vào tầm nhìn của công chúng sau cuộc thi ‘Tìm người xuyên không’, rồi sau vài lần xuất hiện, độ nổi tiếng tự nhiên cao hơn Vân Túc Xuyên, có thể nhìn ra được điều này dựa theo khuynh hướng bình luận của fan, Vân Túc Xuyên xem đến vui vẻ, like mấy bình luận khen Giang Chước, cứ vậy nhìn từ dưới lên, vẫn thấy được cái có nhiều like nhất. Hắn định bấm like theo bản năng nhưng may mắn nghĩ lại vẫn không làm. Bình luận này rõ ràng quá, không hợp với việc biểu lộ thái độ.
Tâm tình tốt đẹp của Vân Túc Xuyên hơi trầm xuống, thoát weibo, tắt màn hình, gối đầu sau cánh tay.
Trong căn phòng tối om, mọi thứ chỉ có thể nhìn ra hình bóng mơ hồ, điện thoại đặt trước ngực.
“Tôi cũng muốn ở bên nhau mà.... ” Hắn nhỏ giọng tự nhủ một câu.
Hơn cả những người ngoài cuộc suy đoán lung tung, bản thân Vân Túc Xuyên càng thêm rõ ràng mình có tình cảm gì với Giang Chước. Hai người quen nhau từ nhỏ, cùng nhau lớn lên, tình cảm này không biết nảy ra từ bao giờ, lúc phát hiện ra cũng là lúc nó đã sâu đậm.
Hắn trời sinh lạnh bạc, tâm địa cứng rắn, bản tính tùy tiện, nhưng lại chẳng thể nào qua được ải Giang Chước.
Đáng tiếc từ trước đến nay Giang Chước ít khi nghĩ về chuyện tình cảm, thuở nhỏ mẹ bỏ đi, cha mang tiếng xấu qua đời, sau sư phụ trốn đi một cách kì lạ, tất cả khiến cuộc sống của cậu có không ít áp lực.
Sau khi hiểu được tình cảm của mình, Vân Túc Xuyên liền rõ ràng hắn chỉ có hai con đường. Một là nhẫn nhịn, về sau vẫn cứ làm anh em như vậy; hai là cắn răng nói ra để rồi hoặc tâm nguyện thành công hoặc không còn đường nào để cứu vãn.
Hắn sau khi do dự đã muốn sống chết thử một lần, đáng tiếc vừa thi đại học xong, chuẩn bị lấy dũng khí tỏ tình một phen thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không ngờ một lần gác lại thì đã 6 năm trôi qua. 6 năm sau đã cảnh còn người mất.
Việc yêu đương càng lâu thì càng sâu đậm, càng trân trọng lại càng khó nói ra, từ trước đến giờ hắn cũng không yêu cầu Giang Chước phải làm gì, chỉ cần cậu có thế sống thoải mái, nhưng sau khi gặp chuyện không may thì hắn lại có thêm nhiều băn khoăn.
Hiện Giang Chước chỉ có một mình, cha chết, sư phụ bỏ đi, hi vọng của toàn môn phái đều đặt lên vai cậu, nếu biết hắn có suy nghĩ này, liệu cậu có thể tiếp nhận không? Nếu đến cả hắn mà cậu cũng gạt bỏ đi, thì sẽ thật sự không còn ai ở bên.
Còn liên quan đến bản thân hắn, Vân Túc Xuyên không biết bản thân còn có thể trở về làm người nữa không, cũng không biết có thể vì là tiêu nên gặp một số hiểm nguy không biết rõ hay không. Giang Chước mà ở bên cạnh hắn, có khi sẽ bị liên lụy.
Nếu như vậy, Vân Túc Xuyên thà vĩnh viễn im lặng không nói ra, chỉ trân trọng cậu trong lòng, bảo vệ cậu cả đời.
Nhưng bản thân hắn không phải thần thánh, cũng sẽ ghen tị, cũng có dục vọng, cũng muốn chiếm tất cả các vị trí quanh Giang Chước, muốn quanh minh chính đại đứng bên cạnh cậu, chứ không phải chỉ có thể biểu lộ tình cảm qua những câu đùa vui.
Vân Túc Xuyên thở dài, sờ gáy, tự nhủ: “Vân Túc Xuyên, mày đúng là nhát gan. Cứ xoắn xoắn xuýt xuýt chẳng ra dáng đàn ông.”
Hắn ném điện thoại qua bên cạnh, xoay người trùm chăn, ngủ.
Thời gian quả thực không còn sớm, sau một phen điên cuồng vui sướng, ‘Tiểu Chước meo meo’ cũng luyến tiếc thoát weibo.
Lúc phát hiện Vân Túc Xuyên like cho những bình luận cổ vũ Giang Chước, các cô còn không nhịn được hú hét một trận, nhưng hắn lại không để ý đến những bình luận liên quan đến CP làm mọi người có chút tiếc nuối.
‘Tiểu Chước meo meo’ không nhịn được mà nghĩ, nếu có ngày Xuyên ca dám đáp lời mấy bình luận kiểu ‘Mong Giang Chước và Vân Túc Xuyên ở bên nhau’, cô có khi điên mất.
—– Thôi chắc do chính chủ phát kẹo mạnh mẽ quá, hại cô thần chí không rõ, nghĩ đến mức hỏng người, chi bằng đi ngủ sớm chút, trong mơ cái gì cũng có.
——-
Giang Chước không ngờ hôm qua vừa thảo luận mấy chuyện kì quặc với Vân Túc Xuyên, hôm sau cậu đến tổ chuyên án đã nghe được chuyện làm người ta kinh ngạc.
“Dương Tân Phong chết rồi.”
Người nói cho Giang Chước chuyện này là Chu Hạ, xuất thân từ Thiền Tông, cũng là một đồng nghiệp của cậu. Năm đó khi hai người được cử đến các khu khác đã từng tập huấn trong cùng một đội, từ đó quen biết lẫn nhau.
Mấy hôm trước Chu Hạ đi công tác, đến chiều qua mới trở về, vừa gặp đã nói với Giang Chước như vậy.
Giang Chước nghĩ ngợi, Dương Tân Phong là người sống lại đầu tiên cậu khám phá ra. Cậu lập tức nghiêm túc hỏi: “Chết thế nào?”
Chu Hạ trả lời: “Không biết, tối qua lúc ăn cơm thì đập đầu vào bát cơm mà chết..... Tôi không nói đùa, tôi không nói đùa, tôi không nói đùa — chuyện quan trọng phải nói ba lần.”
Dương Tân Phong bị bắt vì muốn sát hại em họ Dương Tân Bảo mà không được, tuy vụ án còn chưa được phán quyết xong nhưng tội sát hại bất thành không đến mức bị tử hình, cùng lắm là chung thân thôi, cho nên nếu nói anh ta sợ tội tự sát dường như không hợp lí lắm.
Giang Chước hỏi: “Cái bát kia cứng như vậy?”
Nếu bát cơm của Dương Tân Phong đặc biệt hoặc có gì đó kì bí trong đó thì có thể do ai đó cố tình mưu sát.
Chu Hạ trả lời: “Tôi cũng hoài nghi vấn đề này, nên có cầm cái bát lên gõ gõ cảm nhận chút, sau đó nó vỡ nát luôn.....”
Giang Chước: ”..... “