Sau khi đám bọn họ rời đi, Linh Nhi cầm lấy điểm tâm, vui vẻ ăn, sau đó nhìn qua Hứa Thanh, ánh mắt đã biến thành hình trăng lưỡi liềm, đáy lòng tràn đầy tự hào. "Hứa Thanh ca ca của ta chính là người chính trực nhất rồi, sẽ không bởi vì tu vi đối phương yếu ớt mà tự kiềm chế thân phận, hắn là người ấm áp." Mắt thấy Linh Nhi nhìn mình như vậy, Hứa Thanh kinh ngạc. "Sao thế Linh Nhi?" "Không có gì." Khuôn mặt nhỏ của Linh Nhi đỏ lên, chạy đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.