"Không thể nào, sao tiểu tử kia còn có thể nhớ tới lão sư được, ta không tin." Theo giọng nói truyền đến, ở trong màn đêm thì thân ảnh của Đình Ngọc cũng nhanh chóng chạy tới gần, cho đến khi tới trước mộ phần của Bách đại sư, nàng nhìn bốn phía vô cùng vắng vẻ thì trầm mặc. "Ta đã nói mà, hắn không thể nào tới được." Trần Phi Nguyên ngoài miệng nói như vậy, nhưng ánh mắt của gã lại nhanh chóng quan sát bốn phía. "Hắn đã đến." Đình Ngọc nhìn qua phần mộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.