Thời gian trôi qua, lúc, khi sắp hừng đông Hứa Thanh bỗng nhiên mở mắt ra. "Ta giống như đã quên mất chuyện gì. . . . ." Hứa Thanh nhíu mày suy tư, một lát sau ánh mắt của hắn liền ngưng tụ lại.” "Hôm nay Cung chủ chất vấn ta đã thật sự đã trấn áp nhà tù 132 khu Đinh sao." Hứa Thanh thì thào, nghĩ lại những lời này thì hắn cảm thấy có điểm gì đó là lạ, mà điểm không bình thường nhất, đó là hắn cảm thấy tại sao ký ức của mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.