"Người xưa có câu nói như thế nào ấy nhỉ?" Đội trưởng liếm liếm bờ môi, nhìn thân ảnh bỏ chạy phía chân trời, trong nụ cười có một tia suy nghĩ. "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, đúng, chính là câu này." "Có đúng không tiểu sư đệ, ngươi xem, gã ta vèo một cái đã xuất hiện rồi, nhưng mà lần này, gã ta trốn không thoát." Hứa Thanh nhẹ gật đầu, giơ tay lên, hỏa diễm màu đen bốc lên trên người, theo cánh tay chảy xuôi tới bàn tay. Trường thương màu đen vừa mới cất đi lại hội tụ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.